Em thua .
Thua .
Đến tận 3, 4 giờ sáng, Trần Vũ Sinh mới lặng lẽ rời khỏi phòng Khương Mộ. Lúc cô mới thể yên ngủ một giấc. Mãi đến sáng hôm tỉnh , cô mới phát hiện tối qua Phó Hi Nghiễm gửi cho mấy tin nhắn.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Từ lúc kết bạn WeChat, hai thỉnh thoảng vẫn nhắn tin qua .
Khương Mộ khá bận nên trả lời thường xuyên, Phó Hi Nghiễm cũng tìm cô, vì cả hai vốn , cũng chẳng gì.
Lần , Phó Hi Nghiễm tìm chủ đề thích hợp. Cậu xem vở vũ kịch “Khuynh Thành Tuyệt Sắc”, còn gửi cho cô mấy tấm ảnh chụp tại hiện trường.
Khương Mộ nghĩ đến trai gặp tối qua, lúc thể chắc chắn đó chính là Phó Hi Nghiễm.
Cô cong môi , lập tức trả lời: “Xin nhé, tối qua về mệt quá, tắm rửa xong là ngủ luôn.”
“Cậu thấy vở diễn thế nào?”
Phó Hi Nghiễm nhận tin nhắn khi còn đang giường. Hôm nay là cuối tuần, lớp, nhưng buổi chiều đến câu lạc bộ nhảy đường phố.
Tối qua đợi tin nhắn của Khương Mộ, đoán cô mệt quá . Giờ thấy cô trả lời, liền hào hứng trò chuyện.
Cậu cũng hỏi Khương Mộ xem quen cô gái trông giống .
Phó Hi Nghiễm: “Mình thấy , vô cùng đặc sắc.”
Khương Mộ: “Vậy , thật cũng biểu diễn sân khấu đó, lẽ thấy .”
Phó Hi Nghiễm: “Thật ?”
Khương Mộ album ảnh, chọn một tấm chụp bóng lưng của trong trang phục biểu diễn gửi qua.
Khương Mộ: “Đây là .”
Phó Hi Nghiễm tấm ảnh, liếc qua nhận đây là trang phục của nữ vũ công giống tối qua.
Cậu lập tức bật dậy khỏi giường.
Thì là cô .
Phó Hi Nghiễm vẫn còn nhớ rõ dáng vẻ của cô gái đó.
Tuy đường nét phần giống , nhưng thể thừa nhận rằng, cô gái đó xinh hơn nhiều. Mẹ khí chất và dung mạo khá dịu dàng, còn cô gái kiều diễm tuyệt sắc, giống hệt như tên của vở vũ kịch.
là khuynh thành tuyệt sắc.
Tối qua gửi ảnh chụp cho bạn xem, bạn chú ý ngay đến cô , khen cô mê hồn.
Cậu kết hợp giọng của Khương Mộ với gương mặt , trong lòng khỏi chút kích động.
Khương Mộ xin nghỉ phép hai ngày. Cô ở thành phố A chứ cùng đoàn đến thành phố tiếp theo.
Cô định gặp Phó Hi Nghiễm , đó mới đến thành phố C để biểu diễn.
Sau khi đến trường của Phó Hi Nghiễm, cô chụp vài tấm ảnh phong cảnh, cố ý đăng lên vòng bạn bè kèm theo định vị, để chế độ chỉ thấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-394.html.]
Đăng xong, Khương Mộ liền tìm một quán cà phê gần trường chờ.
Chẳng bao lâu , Phó Hi Nghiễm bình luận bài đăng của cô.
Phó Hi Nghiễm ngờ Khương Mộ đến trường , thật là trùng hợp. Cậu hề nghi ngờ gì, cứ ngỡ Khương Mộ đến đây tìm ai đó, mà hề rằng cô tìm chính là .
Cậu bình luận rằng cũng đang ở Đại học A, hỏi Khương Mộ đang ở .
Khương Mộ nhắn tin riêng, đang ở quán cà phê ngay cổng trường, gặp cần tìm và chuẩn rời .
Phó Hi Nghiễm thấy liền lập tức bật dậy quần áo, nhắn tin cho Khương Mộ xỏ giày.
Phó Hi Nghiễm: “Mình đang ở gần đây, lát nữa bận gì ?”
Khương Mộ: “Không bận, qua đây ?”
Phó Hi Nghiễm bỗng trở nên căng thẳng.
Cậu suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn trả lời: “Mình qua , ở ngay bên cạnh thôi.”
Nếu gặp, lẽ sẽ còn cơ hội nữa.
Dù hai cũng ở cùng một thành phố.
Hơn nữa, thể phủ nhận rằng, vô cùng hứng thú với Khương Mộ.
Người phụ nữ đối với mà , tràn đầy màu sắc bí ẩn.
Có lẽ vì từ nhỏ , cha quan tâm, nên Phó Hi Nghiễm trưởng thành từ sớm. Vì thế, hề thích những cô gái bằng tuổi.
Cậu cảm thấy họ quá ngây thơ, hơn nữa là cuồng giọng , tiêu chuẩn cao, mấy năm nay ít theo đuổi nhưng từng để mắt đến ai. Lần , gặp Khương Mộ, thật sự rung động.
Cô phù hợp với tưởng tượng của về khác giới mà ngưỡng mộ.
Khương Mộ thấy cá c.ắ.n câu, liền vội trả lời.
Cô nâng ly nước lên nhấp một ngụm, đó lấy hộp phấn trong túi dặm lớp trang điểm, tô thêm chút son môi.
Cô trong gương khác hẳn với ngày thường.
Lớp trang điểm quyến rũ trong trẻo, đôi mắt trang điểm nhẹ nhàng trông ngây thơ gợi cảm, má hồng phớt màu mơ khiến cô trông thanh thuần hoạt bát, khiến chỉ một xao xuyến.
Khi Phó Hi Nghiễm thấy cô, ngây ở cửa quán cà phê gần một phút.
Cậu liếc hình ảnh phản chiếu của tấm kính cửa, kiểm tra trang phục hôm nay, cũng khác ngày thường là mấy. Trong lòng mấy tự tin, nhưng để Khương Mộ đợi lâu, âm thầm hít một thật sâu, tự nhủ lát nữa rụt rè.
Vị trí Khương Mộ đối diện với cửa, bước , cô thấy.
cô ngẩng đầu, vẻ mặt lười biếng, cho dù thấy Phó Hi Nghiễm cũng tỏ biểu cảm gì đặc biệt.
Mãi cho đến khi Phó Hi Nghiễm đến mặt bắt chuyện, cô mới ngước mắt lên .
Ánh mắt cô dừng Phó Hi Nghiễm, mang theo một nụ nhàn nhạt.
“Là ?”