Sau khi Cố Quyết rời , Khương Mộ giường suy nghĩ xem khi nào thì nên . Ở trong hoàng cung cũng lâu, những gì nên chơi cũng chơi qua cả .
Lúc , hệ thống đột nhiên nhắc nhở nàng: [Cô quên một nguyện vọng của nguyên chủ vẫn thành.]
Khương Mộ đột ngột bật dậy.
, nguyên chủ còn một đứa con, để bù đắp nỗi đau mất con lúc .
Ấy thế mà nàng quên bẵng mất.
Khương Mộ xuống bụng , thầm nghĩ, chuyện cứ là .
Nàng từng trong các nhiệm vụ , nhưng quả thực từng thử sinh con.
Khương Mộ thực sự mong đợi, nhưng cũng chẳng hề chối từ. Vấn đề của nàng bây giờ là, chọn ai cha của đứa bé đây?
Đây đúng là một câu hỏi khó.
Mộ Dung Hành đương nhiên là đầu tiên cần cân nhắc, nhưng nếu m.a.n.g t.h.a.i con của thì còn gì thú vị nữa.
Trong đầu Khương Mộ hiện lên dáng vẻ của Cố Quyết và Lý Tạo Cực.
Cố Quyết gen , con của chắc chắn sẽ xinh nhất.
Lý Tạo Cực thì giàu nhất, ngoại hình cũng tệ, nhưng lỡ sinh con của , với tính cách đó sẽ cướp đứa bé mất.
Khương Mộ nghĩ tới nghĩ lui, thế mà nghĩ một khác.
Khương Mộ tìm một cơ hội với Mộ Dung Hành rằng nàng về nhà. Mộ Dung Hành đề nghị đón nàng cung ở vài ngày, nhưng Khương Mộ đồng ý.
Mộ Dung Hành đành chấp thuận cho nàng về tướng quân phủ ở vài hôm.
Khương Mộ chớp lấy cơ hội, mang theo mấy cung nữ trở về tướng quân phủ.
Hoàng hậu nương nương về nhà đẻ ở tạm, thanh thế vô cùng lớn, bộ tướng quân phủ đều giăng đèn kết hoa, một phen náo nhiệt, ngay cả Khương Hoài An cũng từ nơi khác tức tốc trở về.
Sau khi về phủ, Khương Mộ vẫn ở trong sân viện mà nàng ở khi xuất giá.
Nơi ở của nàng và Khương Hoài An cách xa.
Khi Khương Mộ với Tuyết Đằng về kế hoạch của , Tuyết Đằng chẳng phản ứng gì đặc biệt. Dường như bất kể nàng gì, Tuyết Đằng cũng chẳng bao giờ phán xét, chỉ cần là mệnh lệnh của nàng, Tuyết Đằng sẽ bao giờ từ chối.
Ngay cả khi nàng hạ d.ư.ợ.c Khương Hoài An, Tuyết Đằng cũng chỉ hỏi là t.h.u.ố.c gì, thêm gì nữa.
Tất nhiên, loại t.h.u.ố.c Khương Mộ bảo Tuyết Đằng hạ xuân dược, mà là một loại mê d.ư.ợ.c khiến cảm thấy đang mơ. Người trúng loại t.h.u.ố.c ý thức sẽ trở nên mơ hồ, khi tỉnh cũng chỉ nghĩ rằng chuyện xảy là một giấc mơ.
Khương Mộ bảo Tuyết Đằng nhân lúc Khương Hoài An sách buổi tối, lén bỏ t.h.u.ố.c của .
Mỗi tối Khương Hoài An đều sách trong thư phòng đến khuya, khi còn ngủ luôn ở đó. Tất cả những điều Khương Mộ đều cho dò hỏi rõ ràng.
Thói quen sinh hoạt của Khương Hoài An thật sự quá thích hợp để nàng tay.
Sau khi hạ thuốc, Tuyết Đằng liền về dùng khinh công đưa Khương Mộ đến thư phòng của Khương Hoài An.
Tối nay Khương Mộ cũng ôm ý định bằng , nàng chỉ đến để thử xem Khương Hoài An tâm tư gì khác với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-366.html.]
Nếu Khương Hoài An thể chống sự cám dỗ, Khương Mộ sẽ từ bỏ kế hoạch .
Khi Khương Mộ bước thư phòng, Khương Hoài An đang gục bàn.
Khương Mộ cảm thấy như một yêu tinh tìm đến lúc đêm khuya, giờ phút sắp sửa hút tinh khí của thư sinh tội nghiệp .
Nghĩ đến đây, nàng nhịn bật . Khương Hoài An vẫn mê man, chỉ đột nhiên thấy choáng nên mới gục xuống nghỉ một lát. Nghe thấy tiếng động, từ từ ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy Khương Mộ đang ở cửa, xinh xắn .
Ánh mắt nàng ngây thơ vô tội, như chú nai con ngơ ngác đang ở bìa rừng, nên bước .
Khương Hoài An khẽ nhíu mày: “Mộ Nhi? Em... Sao em ...”
Hắn còn hết câu, thấy Khương Mộ cởi áo choàng .
Bên lớp áo choàng, nàng chỉ mặc một chiếc yếm đào, yếm là một đóa thược d.ư.ợ.c đang nở rộ. Làn da trắng như tuyết, đôi chân thon dài thẳng tắp.
Khương Hoài An lập tức dời mắt .
Cảnh tượng mắt khiến sắc mặt đại biến, cứng ngắc : “Mộ Nhi, em... gì ?”
Khương Mộ chậm rãi tới, giọng mềm mại quyến rũ vang lên lưng .
“Hoài An ca ca.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hơi thở của Khương Hoài An trở nên rối loạn, trái tim như nhảy khỏi lồng ngực.
Khương Hoài An hạ giọng, để nàng phát hiện sự hoảng loạn của : “Mộ Nhi, em mau mặc quần áo .”
“Hoài An ca ca thích Mộ Nhi ?”
Khương Mộ đến ngay lưng .
Ngón tay nàng đặt lên lưng Khương Hoài An, khẽ chạm một cái, Khương Hoài An liền như điểm huyệt, thể động đậy.
“Hoài An ca ca.” Nàng ôm lấy Khương Hoài An, áp mặt lưng , hai tay luồn , đặt lên n.g.ự.c , cảm nhận nhịp tim của .
Khương Hoài An nhắm mắt , đưa tay định đẩy nàng .
Hắn tự nhủ với rằng tất cả đều sự thật, đây chắc chắn là một giấc mơ.
Hắn cố gắng cho tỉnh táo , nhưng Khương Mộ khẽ gãi lòng bàn tay , một cảm giác tê ngứa từ lòng bàn tay nhanh chóng lan dọc sống lưng.
“Mộ Nhi.”
Khương Mộ xoay đối mặt với , đó nhón chân, ghé sát mặt , dùng giọng mê hoặc lòng : “Đây chỉ là một giấc mơ thôi, thể bất cứ điều gì .”
Khương Hoài An lắc đầu: “Mộ Nhi, chúng thể .”
“Tại thể? Chúng em ruột . Em vẫn luôn thích , Hoài An ca ca.”
Khi Khương Mộ thích , Khương Hoài An sững sờ. Hắn do dự nàng, dường như đang nghi ngờ tính chân thực của những lời .