Khương Mộ cung cấp cho Thẩm Nghiên quá nhiều manh mối, chỉ rằng đối phương là sinh viên đại học, qua với Sở Sóc hơn một năm nay. Hầu như tuần nào Sở Sóc cũng dành ba, bốn ngày để gặp cô .
Thẩm Nghiên đề nghị sẽ theo dõi Sở Sóc, xem giờ về nhà thì . Như thể tìm địa chỉ của phụ nữ , may mắn hơn còn thể thấy mặt cô .
Khương Mộ suy nghĩ một lát đồng ý, đưa cho Thẩm Nghiên một tập hồ sơ về Sở Sóc, bên trong biển xe, địa chỉ công ty và ảnh của .
Thẩm Nghiên nhận lấy tài liệu, thứ đầu tiên xem chính là ảnh của Sở Sóc.
Thấy Sở Sóc trông cũng khá bảnh bao, dáng vẻ nho nhã lịch sự, trong lòng bỗng cảm thấy thoải mái.
Khương Mộ thích kiểu đàn ông ?
Trông khác biệt với .
“Sao ?” Khương Mộ nhận tâm trạng Thẩm Nghiên đột nhiên chùng xuống, liền hỏi.
“Không, gì, chỉ là tò mò... tại cô lấy .”
Thực , lúc nguyên chủ để ý Sở Sóc, vẫn tệ đến thế, chỉ mấy năm gần đây mới bắt đầu đổ đốn.
Khương Mộ trả lời, cô chỉ cúi đầu, thở dài một tiếng.
Thẩm Nghiên thấy liền vội vàng xin : “Xin , nên hỏi, nên cô buồn.”
Khương Mộ : “Không .”
“Cô yên tâm, nhất định sẽ tóm con tiểu tam phá hoại gia đình cô, bắt cô trả giá.” Thẩm Nghiên quả quyết.
Khương Mộ cảm động : “Cảm ơn ... giúp em nhiều như .”
Thẩm Nghiên ngượng ngùng gãi đầu: “Không gì, đều là tự nguyện mà.”
Khương Mộ mỉm cảm kích.
Thẩm Nghiên do dự một lúc hỏi: “Lát nữa... cô thể xem phim cùng ?”
“Được chứ.” Khương Mộ gật đầu đồng ý.
“Thật ? Vậy thì quá!”
Thẩm Nghiên mừng mặt: “Trên lầu rạp chiếu phim đấy, chúng bây giờ luôn nhé.”
Khương Mộ đáp: “Được.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hai rời khỏi quán cà phê, đang định thang máy lên lầu thì Khương Mộ bỗng khựng .
Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, ở đây mà cũng gặp Thẩm Mặc."
"Đi bên cạnh Thẩm Mặc là một cô gái khác. Nhìn dáng vẻ mật của cả hai, trông họ giống hệt một đôi chị em bạn dì đang cùng dạo phố.
Khương Mộ quyết định ngay tắp lự, cô sang với Thẩm Nghiên: “Thẩm Nghiên , chị đột nhiên nhớ chút việc, về một chuyến. Hẹn em hôm khác xem phim nhé.”
Thẩm Nghiên vốn đang hớn hở, mặt liền xịu xuống. khi đối diện với gương mặt xinh của Khương Mộ, nỡ từ chối, đành lí nhí: “Vậy... ạ.”
“Thế chị nhé, xin em.” Dứt lời, Khương Mộ vội vã chuồn thẳng.
cô vài bước, Thẩm Mặc bỗng đầu , kịp thấy bóng lưng của cô.
Sắc mặt Thẩm Mặc khẽ đổi, cô nheo mắt chằm chằm về phía một lúc lâu.
Cô bạn cùng hỏi: “Mặc Mặc, thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-36.html.]
“À, gì,” Thẩm Mặc đáp, “Hình như tớ thấy quen.”
“Ai ? Đâu ?”
Lúc , Khương Mộ khỏi trung tâm thương mại.
Thẩm Mặc mỉm : “Chắc là tớ nhầm thôi.”
Cô bạn quanh, bỗng thấy Thẩm Nghiên đang tiu nghỉu chuẩn về trường. “Ủa, em trai ?”
Thẩm Mặc theo hướng tay cô bạn chỉ, quả nhiên là Thẩm Nghiên.
“Sao trông nó ủ rũ thế ?” Cô bạn thắc mắc.
Thẩm Mặc cất tiếng gọi: “Thẩm Nghiên!”
Lúc đầu Thẩm Nghiên thấy, mãi đến khi Thẩm Mặc gọi thứ ba, mới sực tỉnh.
“Em đang nghĩ gì thế? Chị gọi em khản cả cổ mà chẳng phản ứng gì.” Thẩm Mặc bước tới.
“Chị? Sao chị ở đây?”
“Sao chị thể ở đây? Chị dạo phố với bạn cùng phòng. Ngược là em , ngày thường bao giờ bén mảng đến mấy chỗ , hôm nay một thế?”
Thẩm Nghiên gãi mũi, lúng túng đáp: “Em rảnh gì nên đến đây mua sách thôi ạ.”
“Mua sách? Mua sách thì ở trường chẳng , chạy xa thế gì?” Thẩm Mặc tỏ vẻ tin.
“Hiệu sách ở trường cuốn em cần tìm.” Thẩm Nghiên thực sự giỏi dối, mới hai câu mà mặt đỏ bừng.
Thẩm Mặc cũng khó nữa, dù cũng bạn ở bên cạnh, định bụng về nhà sẽ tra hỏi .
“Thôi , em ăn cơm cùng bọn chị ?” Thẩm Mặc hỏi.
“Dạ thôi, em tìm ở đây nên định về luôn đây.” Thẩm Nghiên chẳng còn tâm trạng nào mà ăn cơm với chị gái. Bây giờ trong đầu chỉ là hình bóng của Khương Mộ, còn đang nghĩ cách giúp cô tìm con tiểu tam cặp kè với chồng cô.
Thẩm Mặc nheo mắt em trai đầy nghi ngờ: “Vậy em đường cẩn thận một chút.”
“Vâng, em ạ.” Thẩm Nghiên gật đầu.
Sau khi Thẩm Nghiên rời , cô bạn cùng phòng của Thẩm Mặc theo bóng lưng , tấm tắc: “Em trai càng càng trai. Lần gặp hình như nó chỉn chu như hôm nay, kiểu tóc cũng bảnh hơn nữa.”
Bạn Thẩm Mặc còn để ý, giờ mới thấy đúng thật.
Thẩm Nghiên hôm nay trông khác hẳn khi, cứ như là cố tình chải chuốt .
Chỉ là mua sách thôi mà, cần gì ăn diện chứ? Thẩm Nghiên là quá để tâm đến ngoại hình.
Lẽ nào nó chuyện gì giấu ?
“Em trai bạn gái ?” Cô bạn cùng phòng chút rung rinh.
“Chưa , thế? Chẳng lẽ để ý em trai tớ ?” Thẩm Mặc ngạc nhiên.
“Ha ha, thấy nào? Dù em cũng bạn gái, một nhà giúp ngoài chứ.” Cô bạn chớp mắt, thẳng thắn thừa nhận.
“Thôi bỏ ,” Thẩm Mặc xua tay. “Thằng bé nhà chị từ nhỏ ngố tàu chuyện tình cảm . Con gái thư tình, tặng quà cho nó bao nhiêu mà nó thèm để ý , chẳng hiểu gì sất. Chị còn lo nó cong mất đây .”
“Không thể nào! Thế thì chị cũng thể để nó lệch đường .”