“Đừng quậy nữa.” Khương Mộ thấy nhột, nhịn mà bật .
Thấy nàng phản đối, Lý Tạo Cực bèn bế thốc nàng lòng, cúi đầu hôn lên vành tai nhạy cảm của nàng.
Khương Mộ bất giác rụt cổ , chỉ cảm thấy một luồng cảm giác tê dại râm ran khiến chân nàng mềm nhũn.
Lý Tạo Cực nhân cơ hội bế thốc nàng lên.
“Nàng mệt , bế nàng lên giường nghỉ ngơi.”
Khương Mộ khinh khỉnh liếc một cái, tâm tư của gã đúng là rõ như ban ngày.
Thôi cũng , coi như hưởng thụ .
Lý Tạo Cực ba bước thành hai, nhanh chóng đến bên giường. Sau khi đặt Khương Mộ xuống, đầu Mộ Dung Diễn đang gục bàn, khóe miệng nhếch lên thành một nụ đầy ẩn ý.
Không vì Mộ Dung Diễn vẫn đang ở trong phòng mà Lý Tạo Cực dùng đủ cách trêu ghẹo Khương Mộ, dường như chỉ ép nàng bật tiếng.
Không ít Khương Mộ kìm .
Mỗi khi nàng cất tiếng, Lý Tạo Cực mỉm đầy đắc thắng.
Khương Mộ tức đến nghiến răng nghiến lợi, bèn tóm lấy mà c.ắ.n mạnh mấy cái, đó mới chịu thu liễm đôi chút.
“Mèo hoang nhỏ, chỉ thích cào mà còn thích c.ắ.n nữa.”
Lý Tạo Cực nàng đầy cưng chiều, rảnh một tay vuốt ve mái tóc nàng.
Khương Mộ thở hổn hển, mặt đỏ bừng, lười đôi co với .
Thấy nàng vẻ vô cùng hưởng thụ, Lý Tạo Cực cúi xuống c.ắ.n nhẹ vành tai, giọng khàn khàn thì thầm: “Nàng thích như ?”
Khương Mộ mím chặt môi đáp, Lý Tạo Cực nhất quyết ép nàng mở miệng, thế là càng sức giày vò nàng.
Cuối cùng, Khương Mộ đành thỏa hiệp, c.ắ.n răng gật đầu, thốt một tiếng “thích” bằng giọng điệu nũng nịu nhất.
Làm Lý Tạo Cực mới hài lòng.
Khương Mộ vốn mệt, một hồi mây mưa càng rã rời, đến đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Nàng mơ hồ nhớ rằng khi ngủ , dặn Lý Tạo Cực hãy dọn Mộ Dung Diễn lên giường hãy .
Nói xong, Khương Mộ liền chìm giấc ngủ. Đến nửa đêm, nàng lơ mơ tỉnh dậy thì thấy bóng dáng Lý Tạo Cực , còn Mộ Dung Diễn vẫn im lìm sàn cạnh giường.
Khương Mộ day trán, cái tên Lý Tạo Cực thật là.
Nàng đành dậy, khó nhọc kéo Mộ Dung Diễn lên giường, cởi áo ngoài của . Sau đó, nàng vo quần áo của cả hai ném xuống gầm giường. Chưa hết, nàng còn cố tình bấm mấy vết móng tay Mộ Dung Diễn, tạo thêm vài dấu hôn đỏ ửng như quả dâu tây vai và n.g.ự.c .
Thuốc quả thật lợi hại, Khương Mộ đến mức mà Mộ Dung Diễn vẫn tỉnh. Xem đến giờ, sẽ thể tỉnh .
Khương Mộ bộ dạng t.h.ả.m hại của Mộ Dung Diễn mà tâm trạng lên hẳn.
Nàng vỗ vỗ lên đầu , thì thầm: “Chỉ hai ngày nữa thôi, cái mũ đầu sẽ bắt đầu xanh um lên đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-357.html.]
Nói , nàng ngáp một cái, ngả đầu ngủ tiếp.
Sáng hôm , Mộ Dung Diễn từ từ tỉnh giấc.
Hắn mở mắt thấy Khương Mộ đang ngoan ngoãn gọn trong lòng .
Trong giấc ngủ, đôi môi Khương Mộ hồng nhuận, căng mọng, là yêu chiều, cả toát một vẻ quyến rũ khó tả.
Vậy mà Mộ Dung Diễn chút ký ức nào về đêm qua.
Hắn cau mày, từ từ lật chăn lên, chỉ thấy xiêm y của Khương Mộ xộc xệch, làn da lộ thêm vài dấu vết ám , ngay cả n.g.ự.c cũng .
Hơi thở Mộ Dung Diễn trở nên dồn dập, ánh mắt sâu thẳm .
Hắn , cũng chẳng khác Khương Mộ là bao, vết cào “dấu hôn”. Hắn khẽ mỉm , thầm nghĩ, đêm qua chắc chắn cùng Khương Mộ ân ái mặn nồng.
Nhìn dáng vẻ say ngủ của Khương Mộ, chắc là nàng mệt lả .
Chỉ là tại chút ký ức nào, thật sự khó hiểu.
Hắn sờ lên gò má Khương Mộ, chút đau lòng, chút tự trách thương hoa tiếc ngọc.
Vì , dù cho bây giờ phản ứng, vẫn cố gắng kìm nén.
Mộ Dung Diễn nhẹ nhàng xuống giường để đ.á.n.h thức Khương Mộ, tự mặc quần áo chứ gọi nha bên ngoài hầu hạ.
Trước khi rời , còn sâu Khương Mộ một nữa đặt lên trán nàng một nụ hôn.
Các nha vẫn luôn đợi sẵn bên ngoài, thấy Mộ Dung Diễn lặng lẽ thì giật , vội vàng hành lễ.
Mộ Dung Diễn khẽ đưa tay hiệu: “Miễn lễ, đừng đ.á.n.h thức Vương phi, cứ để nàng ngủ thêm lát nữa.”
Vẻ dịu dàng của Mộ Dung Diễn khiến các nha đều ngẩn ngơ.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Bọn họ khỏi cảm thán, Vương phi thật sự khổ tận cam lai , xem Vương gia bây giờ đối xử với nàng bao.
Khương Mộ mở mắt ngay khi Mộ Dung Diễn khỏi cửa. Nàng giường, sung sướng đến khép miệng.
Gã đàn ông tệ bạc , cuối cùng cũng tỉnh ngộ .
Không khi sự thật, tức c.h.ế.t nhỉ?
Khương Mộ thử tưởng tượng cảnh tượng đó, thầm nghĩ là học vài chiêu của Tuyết Đằng.
Hai ngày tiếp theo, Lý Tạo Cực như kẻ nghiện nếm mật ngọt, đêm nào cũng mò đến tìm Khương Mộ để đòi “thù lao”.
Khương Mộ mắng là tên hái hoa tặc, cũng giận, ngược còn nếu là hái hoa tặc thì Khương Mộ chính là đóa hoa quyến rũ nhất thế gian, mà hái thì thật với bản .
Lần nào đến cũng hỏi Khương Mộ bằng lòng cùng đến Phiêu Miểu Cung . Chỉ cần nàng đồng ý, đến đó sẽ hưởng vinh hoa phú quý vô tận, cũng giam cầm trong hoàng cung mà mất tự do.
Nói thật, Khương Mộ cũng chút động lòng.