Nữ Vương Trà Xanh - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:19:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Họ một lời nào, nhẹ nhàng khép cửa , đợi đến khi hẳn bên ngoài mới bắt đầu ríu rít reo hò trong sung sướng.

Tuyết Đằng bộ dạng phấn khích của họ mà chỉ câm nín, bởi vì ban nãy Khương Mộ rõ ràng hiệu cho nàng.

Lúc Mộ Dung Diễn để ý, nàng sang thầm với Tuyết Đằng bằng khẩu hình.

Chỉ thôi là Tuyết Đằng hiểu ngay ý của chủ tử.

Sau khi ngoài, Tuyết Đằng liền thẳng đến nhà bếp nhỏ, tùy ý lấy vài món điểm tâm bưng sang.

Lúc , khí trong phòng trở nên vô cùng mờ ám. Mộ Dung Diễn càng ở bên Khương Mộ, hảo cảm của dành cho nàng càng sâu đậm. Trước , thứ duy nhất hai thiếu chính là cơ hội để tìm hiểu như thế .

Giờ đây, khi Mộ Dung Diễn chịu gỡ bỏ khúc mắc trong lòng, càng bù đắp cho Khương Mộ thật nhiều.

Tiếng của Tuyết Đằng vang lên đúng lúc, cắt ngang dòng suy nghĩ của .

chút vui, Mộ Dung Diễn cũng thể hiện mặt.

Khương Mộ lên tiếng khi kịp gì: “Có chuyện gì ?”

Tuyết Đằng đáp: “Thưa phu nhân, tối nay dùng bữa ít, chắc hẳn đói bụng . Nô tỳ chuẩn một ít điểm tâm, mời phu nhân dùng lót khi nghỉ ngơi.”

Nghe , Mộ Dung Diễn sang Khương Mộ: “Nàng đói bụng ?”

Khương Mộ ngượng ngùng gật đầu: “Vâng.”

Mộ Dung Diễn mỉm : “Vậy thì ăn một chút .”

Khương Mộ ánh mắt chan chứa tình yêu của Mộ Dung Diễn, dường như chỉ cần bất cứ điều gì, nàng cũng đều sẽ vui vẻ đón nhận.

Ở bên Hoàn Nhược, Mộ Dung Diễn lúc nào cũng dỗ dành, nơm nớp lo sợ nàng phật ý. ở chỗ Khương Mộ là một thái cực khác. Hắn quá chán ngấy cái cảm giác chạy theo dỗ ngọt khác, nên vô cùng hưởng thụ sự thoải mái, dễ chịu mà Khương Mộ mang .

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Hắn cất tiếng gọi ngoài: “Vào .”

Tuyết Đằng bưng đồ ăn , cất giọng ngọt ngào: “Đây đều là những món phu nhân thích nhất ạ.”

Nàng đặt một chén chè hạt sen ngay mặt Mộ Dung Diễn, đó kín đáo liếc Khương Mộ một cái.

Chỉ một ánh mắt, Khương Mộ lập tức hiểu ý.

Sau khi Tuyết Đằng lui , Khương Mộ Mộ Dung Diễn, mỉm : “Vương gia cũng dùng cùng nhé.”

Mộ Dung Diễn gật đầu: “Cũng .”

Khương Mộ lấy một cái bát sạch, gắp cho một miếng bánh đậu đỏ đưa tận tay.

Ăn xong, Mộ Dung Diễn cảm thấy ngọt quá, một lượt các món bàn chủ động bưng chén chè hạt sen gần nhất lên húp một ngụm.

Nguyên chủ am hiểu khẩu vị của Mộ Dung Diễn. Tuy hai hiếm khi dùng bữa cùng , nhưng nàng nắm rõ sở thích của trong lòng bàn tay, chỉ tiếc là Mộ Dung Diễn bao giờ cho nàng cơ hội thể hiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-342.html.]

Còn Khương Mộ bây giờ chẳng hề hiếm lạ gì sự sủng ái của gã đàn ông cặn bã mặt .

Nàng dặn Tuyết Đằng bỏ t.h.u.ố.c chén chè hạt sen .

Chờ ăn xong sẽ chìm hôn mê, đến sáng hôm tỉnh sẽ nhớ bất cứ chuyện gì xảy tối qua.

Khương Mộ hề trở thành vợ chồng thật sự với . Một là vì thấy bẩn, hai là chỉ vài ngày nữa thôi nàng sẽ hòa ly với Mộ Dung Diễn, nàng lấy một chút hứng thú nào với cả.

Còn một lý do nữa là nàng vẫn còn vài dấu vết do Mộ Dung Hành để , tuyệt đối thể để Mộ Dung Diễn thấy lúc .

Sáng sớm hôm , Mộ Dung Diễn mở mắt, thấy Khương Mộ đang gọn trong vòng tay . Hắn xoa xoa thái dương, nhớ đêm qua xảy chuyện gì. Hắn chỉ nhớ đến Minh Nguyệt Cư, định ngủ chỗ Khương Mộ, cùng nàng ăn chút điểm tâm, đó thì nhanh chóng mất.

Hắn nghĩ ngợi nhiều, vì sự chú ý của nhanh chóng Khương Mộ thu hút.

Khương Mộ nhắm mắt ngủ say, trông hệt như một cô búp bê ngây thơ trong sáng. Làn da nàng trắng muốt mịn màng như lòng trắng trứng gà, còn mũi và miệng thì vô cùng xinh xắn đáng yêu. Mộ Dung Diễn cứ thế ngắm đến ngẩn ngơ.

Hắn kìm mà cúi xuống hít hà mùi hương nàng. Mùi hương chút xa lạ, thanh tao tựa như hoa lan trong cốc vắng, thoang thoảng quấn quýt nơi đầu mũi. Chưa kịp suy nghĩ gì thêm, cơ thể phản ứng.

Hắn Khương Mộ, thấy y phục nàng vẫn chỉnh tề thì rõ đêm qua rốt cuộc xảy chuyện gì . Theo trí nhớ của thì chắc là .

cảm giác trải qua một giấc mơ, mà trong mơ và Khương Mộ quả thật những tiếp xúc mật.

Mộng và thực đan xen khiến cũng khó lòng phân định.

Khương Mộ tỉnh lâu khi Mộ Dung Diễn mở mắt, nhưng nàng vẫn nhắm nghiền mắt giả vờ ngủ. Một lúc , nàng cảm nhận sự đổi cơ thể , nàng cố nén mở mắt, sắc mặt hề đổi, mới khẽ cựa , vẻ mơ màng tỉnh giấc.

Vừa mở mắt thấy Mộ Dung Diễn, nàng liền vươn tay ôm lấy .

“Vương gia...”

Nàng cố tình dùng giọng khàn khàn nũng nịu gọi , bộ dạng e thẹn như thể tối qua hai chuyện gì đó lắm.

Mộ Dung Diễn càng thêm hoang mang, chẳng lẽ tối qua thật sự viên phòng với Khương Mộ ?

Hắn cố gắng tập trung suy nghĩ, thì thấy Khương Mộ kéo chăn lên. Dưới lớp chăn, nàng chỉ mặc một chiếc áo lót mỏng manh, cổ và n.g.ự.c lấm tấm những vệt đỏ mờ ám.

Mộ Dung Diễn nhíu mày. Chuyện ...

Thấy cứ chằm chằm dấu vết n.g.ự.c , Khương Mộ liền đỏ mặt, thẹn thùng : “Vương gia còn nữa, đều do ?”

Mộ Dung Diễn thật sự tài nào nhớ nổi, nhưng thấy Khương Mộ , nếu bảo nhớ gì cả thì chẳng sẽ nàng đau lòng ?

Thế là Mộ Dung Diễn đành ôm lấy Khương Mộ, khẽ khàng : “Là nặng nhẹ, sẽ thế nữa. Nàng còn khó chịu ?”

Khương Mộ e thẹn cúi đầu, lí nhí đáp: “Thiếp trách Vương gia, chỉ là... vẫn còn đau.”

Mộ Dung Diễn khẽ: “Đây là chuyện bình thường. Nàng là đầu, tự nhiên sẽ chút chịu nổi.”

Khương Mộ hổ gật đầu, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Vâng.”

 

Loading...