“Ta chỉ cảm thấy, cô nên buông thả bản như .”
Ngón tay Khương Mộ chậm rãi vẽ những vòng tròn n.g.ự.c : “Sao tim ngươi đập nhanh thế?”
Cố Quyết sững , vươn tay nắm lấy tay Khương Mộ: “Cô!” Hắn nhất thời gì.
Khi nắm tay, Khương Mộ thuận thế cầm lấy tay Cố Quyết. Mười ngón tay của Cố Quyết khớp xương rõ ràng, thon dài, lạnh, thể dịu nhiệt độ Khương Mộ. Nàng bàn tay Cố Quyết, so tay thật nhỏ nhắn. Nàng mân mê từng ngón tay , như thể tìm một món đồ chơi mới lạ.
Hơi thở của Cố Quyết dần trở nên nặng nề, tim đập càng lúc càng nhanh. Hắn thầm may mắn vì kịp ngăn Khương Mộ , để nàng tiếp tục sờ lồng n.g.ự.c , nếu giải thích thế nào cũng xong.
Trước đây Khương Mộ từng để ý ngón tay Cố Quyết đến , tựa như một tác phẩm nghệ thuật. Nàng bất giác tưởng tượng, đôi tay dù bất cứ chuyện gì, chắc hẳn đều sức hút.
“Ban nãy ngươi ngoài bao lâu ?”
Cố Quyết ngẩn , ngập ngừng đáp: “Ta mới tới thôi.”
“Vậy là bao lâu?” Khương Mộ truy hỏi tới cùng.
“Mười lăm phút.”
“Vậy là ngươi thấy hết còn gì?” Khương Mộ trách móc liếc một cái.
Cố Quyết hổ : “Không .”
Khương Mộ cố tình trêu chọc: “Vậy ngươi những gì?”
“Không gì cả.”
Khương Mộ bật : “Kẻ dối. Không thấy gì thì ngươi chuyện đó với ?”
Cố Quyết cứng họng.
“Vậy ngươi với ?”
Đôi mắt Cố Quyết mở to, kinh ngạc Khương Mộ. Nàng cũng với vẻ mặt nghiêm túc.
Cố Quyết cố gắng phán đoán xem Khương Mộ đang đùa , nhưng thấy vẻ mặt nghiêm túc của nàng, lập tức quên cả thở, cả ngây nàng.
Khương Mộ , buông tay : “Ta đùa với ngươi thôi, lẽ ngươi tin thật ? Ta cũng sẽ chuyện đó với một đàn ông trong lòng khác , lúc đó trong lòng ngươi đang nghĩ đến khác thì .”
Cố Quyết nhíu mày, nghiêm túc : “Cô nương đừng lấy chuyện đùa giỡn.”
“Sao ? Ta sai ? Lẽ nào Cố công tử trong lòng ?”
Cố Quyết Khương Mộ với ánh mắt nặng trĩu, hồi lâu gì. Cảm xúc trong đáy mắt như sắp trào , tạo nên một áp lực vô hình. Khương Mộ ánh mắt đó đến chút căng thẳng, bất giác gồng .
nàng nhanh chóng điều chỉnh : “Ánh mắt Cố công tử thật đáng sợ, e là trúng tim đen . Thôi , giúp thì giúp cho trót. Nếu cứu ngươi, là cứu luôn trong lòng ngươi về đây, để hai tình sẽ về với , ngươi thấy ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cảm xúc đè nén của Cố Quyết cuối cùng cũng Khương Mộ châm ngòi. Hắn một tay kéo Khương Mộ lòng: “Ngươi đang gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-338.html.]
Khương Mộ giật , thu vẻ đùa cợt, lí nhí: “Ta đương nhiên .”
Giọng Cố Quyết trầm thấp, lạnh lùng: “Ta và nàng sớm hoà ly, còn quan hệ gì nữa, ngươi hà tất nhắc .”
“Hoà ly thì chứ, nàng vẫn đang chờ ngươi thì .”
“Không thể nào.”
“Vì thể?”
Cố Quyết nhắm mắt , đang suy nghĩ gì. Thấy nổi giận, Khương Mộ cảm thấy mất hứng. Vốn chỉ định trêu cho vui, ngờ chọc cho tức giận đến thế, nàng cũng chẳng còn hứng thú nữa.
“Thôi , nếu ngươi thì cũng hỏi nhiều nữa, dù cũng liên quan đến .” Khương Mộ giãy giụa, bảo buông tay. Cố Quyết vẫn giữ chặt lấy nàng.
Khương Mộ chất vấn: “Cố công tử, ngươi là ý gì?”
“Ta và nàng sớm ân đoạn nghĩa tuyệt, còn chút tình nghĩa nào, tại ngươi cứ nhắc nhắc .” Cố Quyết cũng tại giải thích những điều với Khương Mộ.
Khương Mộ ngẩn , : “Vậy tại ngươi bằng lòng đến kinh thành? Chẳng lẽ vì nàng ?”
“Không .”
“Vậy thì vì ?” Khương Mộ thẳng mắt .
Cố Quyết Khương Mộ, hồi lâu mới lên tiếng: “Ta vốn là kẻ cô độc, cũng . Kinh thành là nơi lớn lên từ nhỏ, sống tạm bợ nơi đất khách quê , cũng một kẻ trốn chạy.”
Khương Mộ nhướng mày: “Nói như , Cố công tử thật đúng là chí khí.”
“Cô cũng đừng châm chọc , tự nhiên cũng tư tâm của .”
“Ồ? Vậy ngươi thử xem.”
“Ta mục đích cô cứu .”
“Mục đích cứu ngươi?”
“Chắc hẳn vì lý do cô lúc đầu. Ta và cô nay quen , cần thiết vì mà mạo hiểm.”
Khương Mộ cong môi: “Điều thì ngươi đúng, tự nhiên lý do khác.”
Sắc mặt Cố Quyết tối vài phần.
“ mà, lý do bây giờ thể cho ngươi , ngươi sẽ tự khắc rõ. Tuy nhiên, lý do cũng là giả. Cố công tử tài học hơn , thiên hạ hiếm , ngưỡng mộ. Hơn nữa, một nam tử tuấn tú như Cố công tử, thế gian mấy , nếu thiếu một , chẳng quá đáng tiếc .”
Nghe những lời của nàng, vẻ mặt Cố Quyết chút mất tự nhiên. Khương Mộ từ từ lột lớp mặt nạ ngụy trang mặt Cố Quyết, để lộ dung mạo thật của . Một nam tử như , là tiên nhân trăng giáng trần cũng ngoa. Một khí khái kiêu ngạo, thanh cao, trong sạch như đoá sen tuyết núi cao.
Khương Mộ khỏi tò mò, một như , thể thích Hoàn Nhược cơ chứ? Chẳng lẽ cảm thấy cô quá mức giả tạo ? Khương Mộ thấy đây là thành kiến của , nàng cũng thưởng thức những nữ tử xinh , nhưng Hoàn Nhược thì thôi bỏ .
Nàng nhịn mà hỏi : “Chuyện xưa năm đó của Cố công tử và tiểu thư nhà Thị lang truyền khắp kinh thành, vẫn luôn tò mò, là thật ?”