Nữ Vương Trà Xanh - Chương 324
Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:19:09
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:19:09
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Nàng chờ đến khi trời tối mịt, cho cửa ngóng mấy , đều báo rằng Vương gia vẫn về.
Nàng cho hỏi xem xe ngựa đưa Vương gia cung về , ai ngờ xe ngựa về từ lâu.
Hoàn Nhược tức giận sốt ruột, xảy chuyện gì. lúc , nha mà nàng cử hỏi gác cổng về bẩm báo, là bên Minh Nguyệt Cư kể rằng Vương gia đến Tầm Hoan Cư, một thanh lâu mới mở.
Sắc mặt Hoàn Nhược tái . Nàng ngây ở cửa hồi lâu. Nha khuyên nàng về phòng, nàng cũng đáp, vẻ mặt đáng sợ vô cùng.
Một lúc lâu , lẽ cảm thấy lạnh, nàng mới phòng. Nhìn thấy bàn thức ăn, cơn giận từ ập tới, nàng vung tay gạt đổ tất cả xuống đất.
Chén đĩa vỡ tan tành.
Các nha đều sợ hãi.
Mộ Dung Diễn chờ sốt ruột, bèn sai tiểu nhị về vương phủ báo với Hoàn Nhược rằng việc bận, về , bảo nàng cứ ăn .
Mà lúc , Hoàn Nhược hất đổ cả bàn thức ăn. Nghe Mộ Dung Diễn phái đến báo việc bận, nét mặt nàng hề chút biến sắc. Sau khi đuổi tiểu nhị , nàng mới nhếch mép lạnh hai tiếng.
Các nha dám hó hé, trong phòng tĩnh lặng đến đáng sợ.
Minh Nguyệt Cư hôm nay cũng yên tĩnh. Khương Mộ gần đây thường xuyên ngoài, là về Tướng quân phủ, nhưng lúc nào cũng chỉ mang theo Tuyết Đằng. Các nha khác ở vương phủ buồn chán, họ chút bất mãn với việc Tuyết Đằng gần đây Khương Mộ tin tưởng và sủng ái một .
họ cũng chẳng gì , vì Tuyết Đằng là do Khương tướng quân ban cho Khương Mộ. Thêm đó, vẻ mặt lạnh như băng, chẳng thèm để ý đến ai của Tuyết Đằng khiến các nha khác đều sợ hãi, dám trêu chọc.
Mãi đến đêm khuya, họ mới nhận tin Khương Mộ ở Tướng quân phủ, sáng mai mới về.
Mộ Dung Diễn đợi ở phòng riêng lầu hai suốt một canh giờ, Mộ Dung Hành mới .
Thấy Mộ Dung Hành vui vẻ mặt, Mộ Dung Diễn chút tò mò, hỏi: “Hoàng vui như ?”
“Tầm Hoan cô nương đó quả là một con gái tuyệt diệu, là tri âm của . Tri âm khó tìm, thật là một chuyện may mắn đời.”
Tâm trạng Mộ Dung Hành . Vừa Khương Mộ đưa cho bản nhạc của khúc “Tương Tư Dẫn”, hề ý giấu giếm của riêng, còn cùng bàn luận về nhạc lý. Tài nghệ âm nhạc của Khương Mộ khiến kinh ngạc. Hắn từng gặp con gái nào học thức uyên bác đến , chỉ tinh thông các loại nhạc cụ mà còn thể một là nhớ bộ khúc nhạc. Mộ Dung Hành đàn vài khúc do sáng tác cho Khương Mộ .
Chỉ cần một , Khương Mộ thể đàn sai một nốt.
Ánh mắt Mộ Dung Hành Khương Mộ thể dùng hai từ “hưng phấn” và “si mê” để hình dung.
Dù thấy dung mạo thật của nàng, cũng quan trọng.
Chỉ riêng tài hoa của nàng thôi cũng khiến nảy sinh lòng ngưỡng mộ.
Mộ Dung Hành và Khương Mộ trò chuyện đến quên cả thời gian. Nếu Khương Mộ lộ vẻ mệt mỏi, giọng chút khàn , nhắc nhở Mộ Dung Hành trời về khuya, lẽ còn cùng nàng bàn luận từ thơ từ ca phú cho đến triết lý nhân sinh.
“Hoàng thấy dung mạo của nàng ?” Mộ Dung Diễn hỏi.
Mộ Dung Hành lườm Mộ Dung Diễn: “Tứ thật là dung tục! Ta đang với về tài hoa và tình cảm của Tầm Hoan cô nương, mà chỉ nghĩ đến dung mạo của . Có tài tình như , dù xinh thì ? Huống hồ, chỉ đôi mắt của Tầm Hoan cô nương thôi cũng đủ khiến say đắm, khó quên .”
Mộ Dung Diễn chỉ thể “”. Chàng nghĩ đến đôi mắt , quả thực mê .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-324.html.]
Một con gái đôi mắt như , thể xí ? Huống hồ nếu nàng là đầu tứ đại hoa khôi, thì chắc chắn là một tuyệt thế mỹ nhân.
Nghĩ đến đây, Mộ Dung Diễn khỏi thầm trách , thể tơ tưởng đến một nữ tử khác. Trong lòng đáng lẽ chỉ nên Hoàn Nhược mà thôi.
Mộ Dung Diễn trở về vương phủ khi đêm khuya. Chàng thẳng đến Thu Nhã Các, ai ngờ kịp phòng ngủ của Hoàn Nhược nha ở đó chặn , rằng trắc phi ngủ .
Chàng còn thấy trong phòng ánh đèn, Hoàn Nhược chắc chắn ngủ, gặp lúc hẳn là đang giận.
Mộ Dung Diễn vội vã bước , lạnh lùng nha cản đường: “Còn tránh !”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Nha sợ hãi, vốn dĩ ngăn cản Vương gia nàng nơm nớp lo sợ, bây giờ càng thêm bủn rủn chân tay, vội vàng lui xuống.
Mộ Dung Diễn bước , đẩy cửa , thấy Hoàn Nhược đang giường, liền gần, nhẹ nhàng dỗ dành.
Hoàn Nhược mở mắt, chằm chằm Mộ Dung Diễn, nhàn nhạt : “Vương gia tối nay ? Sao bây giờ mới về?”
Mộ Dung Diễn tự nhiên thể thật, chỉ đành đáp: “Cùng hoàng bàn việc, cẩn thận nên trễ giờ. Hoàng giữ ở dùng bữa, cũng tiện từ chối.”
Hoàn Nhược lạnh: “Thật ?”
Mộ Dung Diễn phản ứng của nàng cho khó xử: “Nhược Nhi, nàng ?”
“Không cả. Hôm nay thấy khỏe, Vương gia vẫn nên đến nơi khác ngủ .”
Sắc mặt Mộ Dung Diễn trở nên khó coi, nhưng vẫn : “Nhược Nhi khỏe chỗ nào? Có cần mời thái y đến xem ?”
Hoàn Nhược nhắm mắt : “Không cần, Vương gia nơi khác ngủ .”
Mộ Dung Diễn: “...”
Chàng im lặng Hoàn Nhược một lúc, cũng chút bực bội. Chàng một lòng nghĩ đến nàng, đối xử như .
Chàng vung tay áo, sải bước rời .
Mộ Dung Diễn ở cửa Thu Nhã Các chần chừ một lát, xoay về phía thư phòng.
Đêm đó, Mộ Dung Diễn một giấc mơ.
Trong mơ, thấy Tầm Hoan cô nương che mặt.
Chàng sân khấu của Tầm Hoan Cư, Tầm Hoan cô nương ở sân khấu ôm đàn tỳ bà, hát gảy đàn. Ánh mắt nàng dịu dàng quyến rũ, mang một vẻ mê hoặc, và luôn về phía .
Tầm Hoan Cư dường như chỉ là khách, và cũng là khán giả duy nhất của nàng.
Chỉ thấy Tầm Hoan cô nương đang hát, bỗng nhiên nhảy múa. Cây đàn tỳ bà biến . Nàng chậm rãi tiến về phía , ánh mắt lả lướt như tơ, đầy vẻ khêu gợi.
Tim Mộ Dung Diễn đập loạn, hiểu cảm thấy chút hoảng loạn.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.