Khương Mộ: “...”
Hai bước sân nơi Cố Quyết ở, chỉ thấy trong sân treo mấy chiếc đèn lồng, nhưng một bóng . Hai trong vài bước thì thấy giọng một đàn ông vọng từ bên trong.
“Là ai đó?”
Giọng trong trẻo như ngọc, thánh thót dễ như tiếng suối nguồn núi.
Không đợi đến trả lời, Cố Quyết cầm nến bước .
Hắn mặc một chiếc áo đơn mỏng manh, trông vẻ gầy gò. Mái tóc đen xõa tung nhưng hề bù xù. Hắn khoan thai bước đến, cử chỉ tao nhã thoát tục, ánh mắt nhàn nhạt về phía Khương Mộ và Tuyết Đằng, đôi mày chau .
Khương Mộ thấy , trong lòng chỉ thể nghĩ đến hai cụm từ: khí chất như cây ngọc cành lan, mang dáng dấp của tiên nhân.
Hắn vận bạch y, toát một khí chất u buồn mà thanh lãnh, khiến một là khó quên.
Một đàn ông như , chẳng trách phong một trong Kinh thành song tuyệt, cũng chẳng trách bao nhiêu tiểu thư quyền quý ở kinh thành đều đem lòng ngưỡng mộ.
Cố Quyết nhận Tuyết Đằng, nhưng quen Khương Mộ.
Thế nhưng, thấy hai liền hiểu Khương Mộ mới là cứu , còn Tuyết Đằng chỉ là phụng mệnh việc.
Vì thế, do dự trong giây lát hành một đại lễ: “Cố Quyết đa tạ ân cứu mạng của cô nương.”
Dù là hành lễ tạ ơn, tư thế của vẫn giữ cốt cách thanh cao.
Khương Mộ : “Cố công tử cần đa lễ.”
Cố Quyết chậm rãi thẳng , giọng điệu nhàn nhạt: “Không hai vị đêm khuya đến đây việc gì? Cần Cố Quyết chút gì chăng?”
Khương Mộ suy nghĩ, đúng .
Nàng cần Cố Quyết gì đây?
Nàng cứu Cố Quyết vì là chồng của Hoàn Nhược. Nếu c.h.ế.t, giữa Hoàn Nhược và Mộ Dung Diễn sẽ thiếu một khúc mắc trong lòng. Vì , Khương Mộ mới chọn cứu .
bây giờ khi gặp Cố Quyết, suy nghĩ của Khương Mộ đổi. Một xuất chúng như , c.h.ế.t quả thật đáng tiếc.
Cụ thể gì thì Khương Mộ vẫn nghĩ .
để ở đây vườn thì cũng là điều nàng . Khương Mộ : “Sớm danh tài năng của Cố công tử thiên hạ hiếm , c.h.ế.t thì thật uổng phí, nên mới tay cứu giúp. Còn về việc ngươi gì, vẫn nghĩ , cứ coi như ngươi nợ .”
Lời của Khương Mộ khiến Cố Quyết chút ngạc nhiên.
Hắn gương mặt Khương Mộ, hiểu cảm thấy chút quen thuộc, dường như gặp ở đó.
Hắn khả năng một là quên, nhưng hôm nay Khương Mộ ngoài dịch dung, Cố Quyết thể nhận , chỉ cảm thấy đôi mắt của nàng quen, nhưng tài nào nhớ .
Hắn trầm ngâm một lát : “Cô nương là ân nhân cứu mạng của Cố Quyết, liệu thể cho quý danh, Cố Quyết sẽ khắc cốt ghi tâm.”
Khương Mộ đáp: “Ngươi cứ gọi là Tầm Hoan .”
Nàng thuận miệng bịa một cái tên, dù ai cũng là giả, coi như là một cách xưng hô mà thôi.
Cố Quyết chỉ khẽ nhíu mày, cũng hỏi nhiều: “Tầm Hoan cô nương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-320.html.]
Khương Mộ thấy ngượng ngùng, bèn : “Được , hôm nay chỉ đến xem ngươi ở đây thế nào, quen ?”
Cố Quyết cụp mắt xuống: “Nơi .”
Khương Mộ hỏi: “Ngươi nào gặp ?”
Cố Quyết về phía Khương Mộ, chìm suy tư, lắc đầu: “Không .”
Khương Mộ: “Tuy cha ngươi đều qua đời, nhưng vị thê tử kết tóc của ngươi chẳng vẫn còn sống ? Ngươi gặp nàng ?”
Ánh mắt Cố Quyết trở nên sâu thẳm u tối, lạnh lùng đáp: “Cố Quyết sớm bỏ vợ .”
Khương Mộ: “Ta , khi ngươi tống đại lao, nàng Thành Vương đón về vương phủ. Mấy hôm , nàng Thành Vương nạp trắc phi, ngươi chuyện ?”
Sắc mặt Cố Quyết càng thêm lạnh lẽo: “Không .”
Khương Mộ chằm chằm , nếu thật sự thì thể bình tĩnh đến ?
Hay là đang giả vờ?
Bất kể là ai, khi tin vợ tái giá ngay khi gặp nạn, cũng sẽ thể giữ vẻ bình tĩnh như thế.
Người chắc hẳn đơn giản như vẻ bề ngoài của .
Khương Mộ : “Thôi , xem ngươi thật sự gặp nàng , thì bỏ qua .”
Cố Quyết cúi đầu, vẻ mặt u ám, ngón tay trắng bệch, đang suy tính điều gì.
Khương Mộ nhận sự khác thường của , trong lòng khẽ động, liền : “Ngươi kinh thành ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cố Quyết ngẩng đầu, hỏi: “Làm để về?”
Khương Mộ : “Xem ngươi vẫn về nhỉ.”
Cố Quyết nhíu mày, gì.
Khương Mộ chậm rãi tiến gần .
Cố Quyết vẫn yên nhúc nhích. Khương Mộ bước đến mặt , cách giữa hai chỉ còn hai ngón tay.
“Ta cứu ngươi, mạng của ngươi là của . Bây giờ giúp ngươi trở về kinh thành mà phát hiện, đổi ngươi sẽ việc cho , thế nào?”
Khương Mộ ngẩng đầu thẳng mắt .
Hai ánh mắt giao , Khương Mộ thấy hình ảnh của chính trong đôi mắt Cố Quyết. Ánh mắt Khương Mộ kiên định, khóe miệng ẩn chứa nụ , còn Cố Quyết chút mờ mịt.
Khương Mộ vội, lặng lẽ chờ câu trả lời của .
Hồi lâu , Cố Quyết cuối cùng cũng lên tiếng.
“Ta đồng ý với ngươi.”
Hai ngày , Tầm Hoan Cư, nơi trang hoàng một cách bí ẩn suốt nửa tháng và luôn trong giang hồ , cuối cùng cũng khai trương.
Trong kinh thành nhiều lời đồn đại về Tầm Hoan Cư. Có ông chủ của Tầm Hoan Cư là cung chủ của Mờ Mịt Cung. Người đời ai cũng , Mờ Mịt Cung giàu sánh ngang một nước, cung chủ Mờ Mịt Cung tuổi còn trẻ kế thừa gia sản, võ công cao cường, là một kỳ tài kinh doanh, sản nghiệp mặt ở khắp các ngành nghề, tai mắt ở kinh thành nhiều đếm xuể.