Nữ Vương Trà Xanh - Chương 319
Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:18:06
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:18:06
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Khương Mộ một dự cảm chẳng lành.
Tuyết Đằng đáp: “Vừa vặn tiêu hết tiền ngươi đưa cho .”
Khương Mộ trợn trắng mắt, suýt nữa thì tức đến ngất .
Số tiền đó là hai phần ba tài sản của nàng. Tuy nàng còn nhiều của hồi môn quý giá nhưng đều thể động đến. Số ngân phiếu trong tay, nàng chỉ giữ một ít, còn đều đưa hết cho Tuyết Đằng, chỉ sợ nàng đủ tiền sẽ khó việc. Ai ngờ mới qua mấy ngày mà nàng tiêu sạch sành sanh.
Nghĩ đến mấy hôm mua sắm, tiêu mấy trăm lượng mua cả đống đồ mà mừng rơn trong lòng. Kết quả, Tuyết Đằng chỉ trong nháy mắt ném mấy ngàn lượng, đây mới đúng là kẻ phá gia chi tử chính hiệu.
Khương Mộ đau lòng cầm lấy mấy tờ khế ước bán .
Tất cả đều là tiền mồ hôi nước mắt của mà!
“Sao ngươi mặc cả một chút nào ?”
Tuyết Đằng ngơ ngác hỏi: “Mặc cả?”
Tuyết Đằng khái niệm gì về tiền bạc, mua đồ cũng bao giờ trả giá. Lúc chuộc cho các hoa khôi, tú bà hét giá bao nhiêu, nàng liền thẳng tay chi tiền bấy nhiêu, chỉ nghĩ rằng dù tiền mang theo cũng đủ.
bộ dạng đau lòng của Khương Mộ, Tuyết Đằng cũng lờ mờ hiểu là tiêu quá tay.
Khương Mộ xua tay: “Thôi , tiêu thì cũng tiêu .”
Nàng nhẩm tính tiền còn của hai ngàn lượng, nếu chi tiêu tiết kiệm một chút chắc cũng đủ.
Cái thanh lâu mà mở nổi, thì đúng là lỗ nặng.
Thật nàng cũng chỉ là ham vui thôi, chứ chẳng nhất thiết mở thanh lâu gì. chẳng vì khó khăn lắm mới xuyên về thời cổ đại một , quậy một phen, vui chơi một chút thì chắc còn cơ hội .
Giờ xem đúng là chút bốc đồng, nhiều chuyện đều dễ giải quyết.
tên lên cung thì thể đầu, tiền tiêu, cũng chuộc, chỉ thể căng da đầu mà tiến về phía .
Những ngày tiếp theo, Khương Mộ bận tối mày tối mặt.
Mỗi ngày ngoài, nàng chỉ mang theo một Tuyết Đằng. Vừa lên xe ngựa là bắt đầu quần áo, trang điểm. Khi bước ngoài, nàng biến thành một khác. Cũng may là Tuyết Đằng một chút thuật dịch dung, từ một Khương Mộ dung mạo diễm lệ kiều mị, khi dịch dung trang điểm trở nên vô cùng khí. Dù là quen gặp mặt cũng thể nhận nổi.
Khương Mộ đến gặp mấy vị hoa khôi .
Ai nấy đều xinh tuyệt trần, mà mỗi một vẻ. Yên Chi thì quyến rũ yêu kiều, Tô Cỏ Cây là phiên bản sống của Lâm Đại Ngọc, một mỹ nhân thanh lãnh mang nét bệnh tật, còn Hạ Tiểu Lâu thì lanh lợi trong sáng, đôi mắt như .
Khi thấy ba họ, Khương Mộ bỗng nhiên cảm thấy, cần đàn ông để gì cơ chứ?
Ngắm các mỹ nhân xinh thế tuyệt hơn ?
Đẹp quá mất thôi!
Biết mặt chính là ân nhân chuộc cho , cả ba vị hoa khôi đều đồng loạt mỉm với nàng.
Khương Mộ lập tức đổi ý định. Cái gì mà thanh lâu dùng sắc hầu , nàng sẽ mở. Nàng dùng tư duy của một hiện đại để tạo một chốn ăn chơi khác biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-319.html.]
Không thể để những cô nương xinh như hầu hạ đám đàn ông hôi hám đó .
Những cô gái xinh đều nên nâng niu trong lòng bàn tay, để cho đám đàn ông chỉ mà thể chạm tới.
Thế là, Khương Mộ ngày nào cũng đến huấn luyện cho ba vị hoa khôi. Sau khi huấn luyện họ xong, nàng để ba họ dạy cho những khác.
Một tuần , Khương Mộ đến kiểm tra thành quả, đó giữ những cô gái phù hợp với yêu cầu của . Những còn , nàng cho họ một ít ngân lượng, tùy họ quyết định ở . Ai bằng lòng ở , Khương Mộ sẽ nhờ Trương quản sự sắp xếp công việc cho họ trong trang viên; ai thì thể tự do rời .
Nàng vốn nghĩ sẽ ít ở , ngờ mấy ngày huấn luyện, đa đều tình nguyện ở . Có lẽ họ cũng thấy Khương Mộ là , ở cơm ăn chỗ ở, cuối cùng chỉ hai ba .
Lúc , việc trang hoàng, sửa chữa tửu lầu cũng gần tất. Tối đến, Khương Mộ nhờ Tuyết Đằng đưa xem một lượt, tất cả đều cải tạo theo bản vẽ của nàng.
Tấm biển hiệu cũng treo lên, chỉ là bên phủ một tấm lụa đỏ che tên quán.
Cái tên là do Khương Mộ đặt, gọi là Tầm Hoan Cư. Tên dung tục một chút, nhưng Khương Mộ thích.
Tuyết Đằng hỏi: “Còn cần sửa chữa gì nữa ?”
Khương Mộ một vòng ngắm nghía : “Khá , chỉ mấy bức tranh treo tường quá.”
Tuyết Đằng đáp: “Vậy mua tranh mới, ngươi loại nào?”
Khương Mộ: “Không cần mua, để vẽ.”
Tuyết Đằng cũng tò mò, chỉ gật đầu: “Được.”
Từ Tầm Hoan Cư , Khương Mộ đột nhiên : “Bây giờ đưa xem Cố Quyết .”
Tuyết Đằng ngạc nhiên: “Bây giờ ?”
Trời còn sớm, đến đó cũng gần, cưỡi ngựa cũng mất một canh giờ.
Khương Mộ gật đầu, nàng hề buồn ngủ. Nếu là ở thời hiện đại thì giờ mới bảy tám giờ tối, còn quá sớm, về nhà cũng ngủ .
Cố Quyết ở trang viên lâu như mà nàng vẫn đến thăm nào.
Tuyết Đằng thì cứ hai ba ngày đến xem một , mỗi trở về bẩm báo đều Cố Quyết hoặc là đang vườn, hoặc là đang cắm hoa, dường như quên mất từng là một trong Kinh thành song tuyệt, cả cứ như quy ẩn điền viên.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ nghĩ nếu cứ để như , e rằng tâm trí sẽ nguội lạnh như tro tàn mất.
Nàng tốn công tốn sức cứu , để về quê ruộng.
Tuyết Đằng cưỡi ngựa đưa Khương Mộ một mạch xóc nảy đến trang viên.
Lúc xuống ngựa, Khương Mộ cảm giác như đôi chân sắp rụng rời. Nghĩ đến việc lát nữa còn cưỡi ngựa về, lòng nàng lạnh ngắt.
Nàng hối hận vô cùng, nên tự tìm đường c.h.ế.t mà tối hôm mò đến đây. Lần xa nhất định xe ngựa.
“Cố Quyết ngủ ?”
Tuyết Đằng : “Chắc là , đến còn muộn hơn, vẫn còn đang nhổ cỏ trong sân.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.