Minh Tô tủm tỉm cô: “Làm bây giờ đây? Em chịu trách nhiệm với đấy, đây là đầu của .”
Khương Mộ trợn mắt, thầm nghĩ: Tin mới lạ! Nếu là đầu của , tối qua thể dai sức như ?
“Chịu trách nhiệm thế nào?” Khương Mộ với giọng bất đắc dĩ. Minh Tô véo nhẹ eo cô, tỏ vẻ hài lòng với thái độ .
Khương Mộ lí nhí: “Vậy tối qua đẩy ?”
Minh Tô tức đến bật : “Em lúc đó như , là đàn ông thì ai mà đẩy nổi.”
Khương Mộ ho khan một tiếng: “Thế thì vẫn là do định lực của đủ.”
Minh Tô ôm eo cô, ghé sát tai cô c.ắ.n nhẹ hai cái, dùng sức khiến Khương Mộ đau đến kêu lên một tiếng.
“Nói chuyện cho đàng hoàng.”
“Anh em gì chứ, em quên hết chuyện tối qua .”
Minh Tô thật sự hết cách với cô, xoa xoa vành tai cô: “Ăn sạch mà em giả vờ quên , Mộ Mộ? Đoạn ghi âm em cũng quên ?”
Khương Mộ chớp chớp mắt: “Ghi âm thì quên, chuyện tối qua thì quên .”
“Vậy mới nhớ ? Làm nữa nhé?”
Khương Mộ vội vàng lắc đầu quầy quậy: “Không cần .”
Minh Tô đành chịu thua, dù thế nào cô cũng chịu hẹn hò. Chuyện cứ thế Khương Mộ cho qua.
Tuy nhiên, khai trai thì đầu ắt sẽ thứ hai. Lần đầu là mất kiểm soát khi say, thứ hai chính là do Minh Tô cố tình quyến rũ.
Khương Mộ thầm nghĩ, ăn thì cũng dại, dựa nguyên tắc “ăn xong chịu trách nhiệm”, cô cùng Minh Tô lên giường nữa. Cô hạ quyết tâm, sự việc quá tam ba bận, chỉ cần thứ ba thì cũng quá đáng lắm. Hơn nữa, là Minh Tô chủ động, cũng thể trách cô .
Cứ dây dưa như cho đến khi tour lưu diễn bắt đầu.
Sau khi chương trình kết thúc, độ nổi tiếng của họ vẫn hề suy giảm. Các fan đều đang mong chờ tour lưu diễn quốc. Lần , tour diễn cũng vô cùng thành công. Khương Mộ dự định khi kết thúc tour sẽ nghỉ ngơi một năm để chuyên tâm sáng tác và album, đó cô thể rời khỏi thế giới . Lý do cô vẫn ở khi thành nhiệm vụ là vì vẽ nên một dấu chấm tròn vẹn cho chính , để một album của riêng . Hơn nữa, album còn do Cố Văn Ngôn giúp đỡ sản xuất, chất lượng chắc chắn sẽ đảm bảo.
Buổi tối của đêm diễn cuối cùng, trời đổ mưa, Khương Mộ dính mưa nên cảm. Những khác đều vội vã sân bay, chỉ Minh Tô ở chăm sóc cô. Tối đó, Khương Mộ sốt nhẹ, trong cơn mơ màng, cô thấy Minh Tô đang gọi điện thoại cho ai đó.
Anh ở đây thêm hai ngày, dời bộ công việc lên lịch đó. Hình như ngày mai còn một cuộc họp quan trọng cũng hoãn .
Khương Mộ mở mắt, lặng lẽ Minh Tô bên cửa sổ chuyện. Góc nghiêng của , vẻ mặt nghiêm túc cũng vô cùng cuốn hút.
Cuộc điện thoại kéo dài hơn mười phút, tắt máy liền đến bên cạnh Khương Mộ. Thấy cô mở mắt, xổm xuống, nhỏ giọng hỏi: “Sao ? Khá hơn chút nào ? Có uống nước ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ lắc đầu, gật đầu.
Minh Tô hiểu ý cô, chút lo lắng: “Em khó chịu ở ?”
Khương Mộ mấp máy môi, giọng yếu ớt: “Em , xuống , hôm nay mệt cả ngày .”
“Anh mệt, để rót cho em chút nước.”
Khương Mộ níu tay nhưng sức, giữ . Một lát , Minh Tô rót một cốc nước ấm , đút cho cô uống.
Khương Mộ tại , lẽ ốm thường yếu đuối hơn, uống nước xong liền tựa lòng Minh Tô, kéo tay ngủ . Minh Tô cứ thế trông cô, mãi cho đến sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-301.html.]
Khi Khương Mộ tỉnh , cô thấy vẫn đang trong lòng . Cô chỉ cựa một chút, Minh Tô liền tỉnh giấc.
Khương Mộ khẽ : “Sao lên giường ngủ?”
Minh Tô đùa: “Sợ em chiếm tiện nghi của em.”
Khương Mộ lườm một cái.
Minh Tô sờ trán Khương Mộ: “Hạ sốt , xem khỏe hơn nhiều, còn sức lườm nữa.”
Anh định dậy thì Khương Mộ kéo .
“Sao ?”
Khương Mộ hỏi: “Anh thích em ?”
“Hửm?”
Giọng Khương Mộ mềm mại, ngọt ngào: “Anh còn tỏ tình với em đàng hoàng bao giờ.”
Minh Tô cô chăm chú: “Thích em, thích em. Muốn ngày ngày đêm đêm ở bên em, ôm em ngủ, bất cứ điều gì cùng em cũng đều vui vẻ. Vậy nên, em thể ở bên , Mộ Mộ?”
Khương Mộ suy nghĩ một lát : “Vậy đồng ý với em một điều kiện.”
Minh Tô : “Em cứ , chuyện gì cũng đồng ý.”
“Thật ... em chỉ tài năng về âm nhạc, mà vẽ cũng giỏi.”
“Rồi nữa?”
“Em vẫn luôn một tâm nguyện nhỏ, là vẽ một bức tranh cho bạn trai tương lai của .”
"Vài ngày , Khương Mộ cùng Minh Tô đáp máy bay đến thành phố A.
Công ty của đặt tại thành phố A.
Họ ở căn hộ của Minh Tô. Sáng sớm, khi , Minh Tô cúi xuống hôn tạm biệt Khương Mộ. Khương Mộ vội lấy tay che miệng, lí nhí còn đ.á.n.h răng, Minh Tô chỉ , dịu dàng : “Anh ở công ty chờ em.”
Khương Mộ “ừ” một tiếng vùi đầu chăn ngủ tiếp.
Mãi đến chiều cô mới uể oải thức dậy.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Khương Mộ lấy một bộ đồ nam mà đây từng mặc, đội thêm mũ và đeo kính, hóa trang một phen xách họa cụ đến công ty của Minh Tô.
Đây là giao kèo giữa hai .
Khương Mộ với rằng cô vẽ cho một bức tranh, khi vẽ xong mới đồng ý hẹn hò. Còn cụ thể là bức tranh như thế nào thì tối qua hai bàn bạc giường.
Ban đầu Minh Tô đồng ý, nhưng Khương Mộ đương nhiên cách của riêng để khiến gật đầu.
Thế là, dáng vẻ nũng nịu quyến rũ của Khương Mộ, Minh Tô cuối cùng vẫn đầu hàng.