Tô Lai: “Ừm! Tớ... tớ tin .”
“Tốt, ngoan ngoãn chờ tớ nhé.”
Bên cạnh, Trần Tây Thành trêu chọc: “Không còn tưởng Tô Lai là vợ bé của đấy, tớ nổi hết cả da gà .”
Tô Lai ấp úng: “Tớ với Khương Khương... là... là... bạn... .”
Trần Tây Thành ngắt lời : “Bạn chứ gì! Tớ mà, bạn , bạn .”
Khương Mộ lấy bản nhạc nhăn nhúm trong túi, vuốt phẳng nó , tiếc nuối , đều tại Lạc Tuyết Kỳ đến gián đoạn, lúc đó đang chép bản nhạc mới, kết quả cô lỡ thời gian, giờ chỉ thể lấy bản cũ, nhét trong túi mấy ngày nay, nhăn hết cả .
Thầy Cố nhíu mày: “Sao còn lên?”
Khương Mộ trong trẻo hô lên một tiếng: “Em đến đây, thưa thầy Cố, bản nhạc của em nhăn, em vuốt một chút ạ.”
Mọi đều bật . Trần Tây Thành là to nhất.
Thầy Cố cũng chọc cho bật , nhưng vẫn cố nén , nghiêm mặt : “Sao chậm chạp ? Không tổ các em sửa xong từ lâu ?”
Khương Mộ : “Ai với thầy thế ạ?”
“Đừng quan tâm ai với , đưa bản nhạc đây xem, sửa thế nào .” Thầy Cố khoanh tay ngực, vẻ mặt sắt vô tư.
Khương Mộ cung kính đưa bản nhạc lên, rạng rỡ: “Mời thầy Cố xem, sửa cũng tệ lắm ạ.”
Đứng gần như , thầy Cố cũng khỏi nụ của Khương Mộ lây nhiễm, tâm trạng tự dưng lên.
Thầy nhận lấy bản nhạc, xem : “Cứ đùa cợt , nếu mà sửa hồn thì liệu hồn với .”
Lời thầy bỗng nghẹn giữa chừng.
“Đây là...”
“Bản là em sửa?”
Cố Văn Ngôn kinh ngạc đến nỗi cằm như rớt xuống đất.
“Không ạ.”
Cố Văn Ngôn chau mày, giọng điệu trở nên trầm xuống: “Vậy là ai?”
Chẳng lẽ Khương Mộ tìm giúp đỡ? điện thoại tịch thu cả , liên lạc với bên ngoài chứ.
Khương Mộ đáp: “Là em và đồng đội, cả ba chúng em cùng sửa.”
Vẻ mặt Cố Văn Ngôn giãn , thầm nghĩ lẽ quá căng thẳng .
cũng thể trách , ai bảo bản phối của họ xuất sắc đến thế.
Cố Văn Ngôn thậm chí còn tự nghi ngờ bản , ngay cả cũng từng nghĩ đến việc sẽ chỉnh sửa theo hướng .
Anh nóng lòng thử hiệu quả khi chỉnh sửa sẽ . Cố Văn Ngôn gần như kìm sự phấn khích dâng trào trong lòng, nhưng thể để lộ vẻ vui như mở cờ mặt các học viên .
Nếu thì hình tượng của còn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-274.html.]
Cố Văn Ngôn thầm nhủ kiềm chế, thật bình tĩnh.
Anh xem bản nhạc một nữa, cố gắng tìm vài sai, nhưng tìm mãi cũng chỉ thể vạch lá tìm sâu, bới vài vấn đề nhỏ đáng kể. Mà những vấn đề đó cũng hẳn là sai sót, chúng thiên về thói quen biểu diễn của mỗi hơn, nếu theo một góc độ khác thì thấy khá .
Anh hết bản nhạc Khương Mộ, thôi.
Những khác cũng mang vẻ mặt mờ mịt, hiểu Cố Văn Ngôn cứ chằm chằm bản nhạc của Khương Mộ mà lời nào.
Lúc nhận xét Lạc Tuyết Kỳ khách sáo như , chẳng lẽ vấn đề nhiều đến mức bắt đầu từ ?
điều đó là thể, thực lực của Khương Mộ ai cũng , thể nào tệ đến mức đó .
Nếu , chỉ còn một khả năng duy nhất: Cố Văn Ngôn xem nãy giờ mà tìm nào ư?
Vậy thì đỉnh quá , thật thể tin nổi.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, vô suy nghĩ lướt qua đầu mặt tại đó.
Đặc biệt là Lạc Tuyết Kỳ, hai ngón tay cô xoắn , trái tim thắt thành một cục.
Ngay đó, Cố Văn Ngôn nén giọng, trầm giọng : “Không vấn đề gì cả, nhưng vẫn cần luyện tập nhiều hơn. Cố lên nhé.”
Lời của Cố Văn Ngôn như một sự xác nhận cho những phỏng đoán trong lòng .
Thật sự vấn đề gì, thì Khương Mộ quá đỉnh .
nếu xuất sắc như , tại Cố Văn Ngôn khen một câu nào?
Lý do cụ thể là gì thì chỉ Cố Văn Ngôn mới .
Mọi đều tò mò nhóm của Khương Mộ biến tấu bài “Cơn Mưa Bất Tận” thành thế nào, nhưng Cố Văn Ngôn , Khương Mộ cũng chẳng hé răng, đành chờ đến vòng đối kháng chính thức ngày mai.
Lòng Lạc Tuyết Kỳ dù bất an, nhưng giờ cô ý tưởng mới để phối bài, hơn nữa còn là ý tưởng chính Cố Văn Ngôn chỉ đạo.
Mặc dù Cố Văn Ngôn bản phối của Khương Mộ vấn đề gì, nhưng Lạc Tuyết Kỳ tin rằng nó thể nào xuất sắc hơn ý tưởng của Cố Văn Ngôn .
Ngày hôm , vòng đối kháng giữa các nhóm bắt đầu bữa trưa.
Sáu vị huấn luyện viên sẽ bỏ phiếu khi xem hai nhóm biểu diễn, nhóm nào nhiều phiếu hơn sẽ chiến thắng. Nếu hòa, Cố Văn Ngôn sẽ là đưa quyết định cuối cùng.
Đây là sự ưu ái của ban tổ chức chương trình, họ công nhận tính chuyên môn của Cố Văn Ngôn và trao cho quyền quyết định cao hơn.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Nhóm của Khương Mộ và nhóm của Lạc Tuyết Kỳ xếp thi đấu cuối cùng.
Đây cũng là sự sắp xếp của Cố Văn Ngôn.
Từ khi cuộc thi bắt đầu, Cố Văn Ngôn thần bí với các huấn luyện viên khác rằng một nhóm học viên cải biên bài hát ngang ngửa bản gốc. Dù thể vượt qua phiên bản kinh điển trong lòng , nhưng đó là bản cải biên xuất sắc nhất mà từng .
Lời của khiến các huấn luyện viên khác vô cùng mong đợi, nhưng khi hỏi đó là nhóm nào thì Cố Văn Ngôn úp úp mở mở, giữ chút bất ngờ.
Sau khi các nhóm phía thi đấu xong, cuối cùng cũng đến vòng đối kháng cuối cùng, lúc các huấn luyện viên mới đó chính là hai nhóm biểu diễn bài “Cơn Mưa Bất Tận”.
Nhóm của Lạc Tuyết Kỳ biểu diễn .