Nữ Vương Trà Xanh - Chương 272

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:16:27
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Mộ : “Cô ngốc .”

Trần Tây Thành : “Dù gì cũng là con gái, cũng nên cho cô chút mặt mũi chứ.”

Khương Mộ đáp: “Tớ nể mặt lắm đấy, xem tớ đối xử với cô dịu dàng bao.”

Trần Tây Thành: “ là dịu dàng thật, nhưng tớ thấy càng dịu dàng thì cô càng hổ.”

Khương Mộ nhún vai: “Thế thì tớ chịu .”

Trần Tây Thành gãi đầu. Chuyện , thấy Khương Mộ chẳng gì sai cả. Nghe Lạc Tuyết Kỳ cũng thấy khó chịu. Lúc nãy hỏi Minh Tô, Minh Tô cũng bảo Khương Mộ vấn đề gì, Lạc Tuyết Kỳ bẽ mặt cũng là đáng đời.

Trần Tây Thành quen Minh Tô từ lâu, hai vẫn luôn là bạn , nên Minh Tô là một chuyên gia trong việc nhận diện mấy cô nàng thảo mai.

Bạn bè vấn đề gì về tình cảm thường tìm đến để xin lời khuyên, và thường thì đều đưa những giải pháp hiệu quả.

Sau chẳng thế nào, từ khi Minh Tô giúp một bạn vạch mặt cô nàng theo đuổi thực chất là một “ xanh” giả danh tiểu thư, địa vị của Minh Tô trong đám bạn tăng vọt. Trong mắt bạn bè, danh xưng “tổng tài bá đạo” lu mờ, nhường chỗ cho biệt danh mới toanh: “chuyên gia nhận diện thảo mai”.

, hễ là chuyện liên quan đến khác giới, Trần Tây Thành đều tin tưởng tuyệt đối lời của Minh Tô. Nếu Khương Mộ sai, thì chắc chắn Lạc Tuyết Kỳ vấn đề.

Huống chi, Khương Thần là em của , giữa em và phụ nữ, đương nhiên chọn em .

Trần Tây Thành nghĩ choàng vai Khương Mộ: “Khương Thần, xem chuẩn đến ? Tớ đang chờ mở mang tầm mắt đây!”

“Yên tâm, đến lúc đó sẽ khiến quỳ xuống gọi bố.”

“Ái chà, ngông cuồng gớm nhỉ.”

“Đó là điều chắc chắn.” Lần Khương Mộ siêu tự tin.

lúc đó, nhân viên của chương trình đến ký túc xá truyền lời, bảo họ tối nay ăn cơm xong thì tập trung, thầy Cố Văn Ngôn sẽ mở một lớp phụ đạo nhỏ cho họ.

Nghe tin , Trần Tây Thành lủi về phòng . Minh Tô bên cũng nhận thông báo từ một nhân viên khác.

Trần Tây Thành thắc mắc: “Các xem, thầy Cố tự dưng nghĩ đến chuyện dạy thêm cho chúng ? Sợ ngày mai chúng biểu diễn như một t.h.ả.m họa ?”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Minh Tô đáp: “Chắc .”

Cậu dừng một chút, chuyển chủ đề: “Vừa nãy sang phòng bên cạnh gì thế?”

Trần Tây Thành: “Không gì cả, chỉ sang chuyện với Khương Thần một lát thôi.”

Minh Tô: “Nói gì thế?”

Trần Tây Thành: “Cũng gì, chỉ chọc quê Lạc Tuyết Kỳ ác quá.”

Minh Tô gật đầu: “Thế gì?”

Trần Tây Thành thấy kỳ lạ, Minh Tô đột nhiên quan tâm đến chuyện thế: “Cậu bảo , còn là đối xử với Lạc Tuyết Kỳ dịu dàng.”

Minh Tô khẽ cong môi : “Ồ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-272.html.]

Trần Tây Thành chằm chằm Minh Tô, vẻ mặt đầy nghi ngờ: “Cậu lạ lắm nhé, chuyện gì giấu ?”

“Không .” Minh Tô dời tầm mắt, chỉnh bộ trống Jazz của .

Trần Tây Thành hừ một tiếng: “Cậu chắc chắn chuyện gì đó, thì thôi. Với sự hiểu của về , chắc chắn sẽ sớm phát hiện thôi.”

Minh Tô : “Vậy cứ từ từ mà phát hiện .”

Trần Tây Thành: “ , chắc chắn là liên quan đến Khương Thần, đúng ?”

Minh Tô trả lời thẳng: “Cậu cứ đoán tiếp .”

Trần Tây Thành thấy moi lời nào, đành im lặng: “Rồi sẽ thôi.”

“Hai các đừng lề mề nữa, ăn cơm hả?” Phó Viêm bực bội , “Không bảo ăn cơm xong là tập trung ?”

Trần Tây Thành: “Đi chứ, vội cái gì. Cậu rằng, bây giờ là một thành viên của câu lạc bộ Thành Danh chúng , tâm trí đặt ở đây, đừng lúc nào cũng nghĩ đến Ninh Vũ Lam. Minh tổng của chúng mới là đại ca của .”

Phó Viêm cạn lời liếc hai một cái. Nếu thua, và Ninh Vũ Lam tách .

Phó Viêm và Trần Tây Thành, Minh Tô phối hợp cũng lắm, vẫn cùng đội với Ninh Vũ Lam, nhưng xem bây giờ hết cách. Nếu , thể thua, cái gì cần thỏa hiệp vẫn thỏa hiệp.

Sau bữa tối, đều tập trung tại phòng học lớn.

Thầy Cố Văn Ngôn đến sớm, khi mặt đông đủ, thầy ở đó .

Thấy thời gian cũng gần đến, thầy bảo chỗ, bắt đầu giải thích mục đích của buổi học hôm nay.

“Chuyện là thế , hôm nay mở lớp là vì vòng đấu loại giữa các tổ ngày mai. Cuộc thi sẽ quyết định tổ nào thể mang tác phẩm cải biên của lên sân khấu, điều quan trọng.”

Nói xong, ánh mắt thầy Cố dừng ở phía Khương Mộ.

“Hơn nữa, khi kết quả, ngày hôm lên sân khấu luôn, ban ngày diễn tập, tối biểu diễn, thời gian tập luyện gấp. Nếu hôm nay chốt phương án thì đến lúc đó sẽ kịp. tin các em đều hiểu tính nghiêm trọng của vấn đề, vì hôm nay mở lớp là để kiểm tra thành quả của các em trong mấy ngày qua.”

Mọi xong , tràn đầy tự tin, lo lắng bất an.

“Bây giờ các tổ trưởng lượt lên đây đưa bản nhạc sửa cho xem, và về tiến độ của , về việc phân công của mỗi . Ai lên nào?” Lời thầy Cố dứt, đều chút do dự, nhưng đầu tiên lên là Ninh Vũ Lam.

Thầy Cố Văn Ngôn xem bản phổ của Ninh Vũ Lam hài lòng, thầy tìm gì lớn, chỉ chỉ vài điểm dễ xảy vấn đề, dặn lúc biểu diễn cần chú ý một chút.

Tiếp theo là đến lượt thầy Cố gọi tên.

Lần , thầy vốn chú ý nhất đến hai tổ bài “Cơn Mưa Bất Tận”, nên thầy gọi đến tổ đầu tiên: “Tổ A của bài ‘Cơn Mưa Bất Tận’ lên đây một chút.”

Tổ A là tổ của Lạc Tuyết Kỳ, còn tổ B mới là tổ của Khương Mộ.

Lạc Tuyết Kỳ căn bản mang theo bản nhạc, vì bản cải biên của họ còn chỉnh, mang đến cũng chẳng xem .

Vừa thầy Cố , lòng cô cứ thấp thỏm yên, căng thẳng tột độ.

thầy Cố gọi tên, cô chỉ thể căng da đầu bước lên, giả vờ bình tĩnh : “Thưa thầy, em mang bản nhạc. Bài hát độ khó lớn, tạm thời chúng em mới sửa hơn một nửa, đoạn kết vẫn sửa xong.”

 

Loading...