Ninh Vũ Lam thản nhiên : “Không , thua cũng là chuyện bình thường, màn trình diễn của họ sức hút tại chỗ hơn.”
Ninh Vũ Lam lời thật lòng, cảm thấy thua cuộc gì to tát. điều cũng khiến một cái mới về Khương Mộ và Tô Lai. Mục đích đến tham gia chương trình chỉ một, đó là cho bản trở nên mạnh mẽ hơn.
Bây giờ thua cũng , nhưng sẽ nhanh chóng thắng thôi.
Đó là sự tự tin của , tin đủ thực lực.
Người biểu diễn ngay Khương Mộ chính là Lạc Tuyết Kỳ.
Khi đang chuẩn trong phòng chờ, cô xem màn trình diễn của Khương Mộ và Tô Lai. Cô ngờ Khương Mộ thể thắng Ninh Vũ Lam.
Trong lòng Lạc Tuyết Kỳ, Ninh Vũ Lam là mạnh nhất ở đây.
Vậy mà Khương Mộ chọn Tô Lai, một nhạc công mà cô hề xem trọng, thể đ.á.n.h bại Ninh Vũ Lam, chuyện thật quá vô lý.
Lạc Tuyết Kỳ chạm mặt Khương Mộ lúc cô rời sân khấu. Cô mỉm : “Đại thần Khương, biểu diễn thật đấy, ca khúc đều là do các tự sáng tác hết ?”
Khương Mộ gật đầu: “ .”
Lạc Tuyết Kỳ : “Vậy thì các giỏi thật, tớ yếu về mảng sáng tác, thể chỉ cho tớ một chút ?”
Khương Mộ đáp: “Về sáng tác thì nên nhờ thầy Cố chỉ dạy chứ. Thầy là một nhạc sĩ tài ba như , trình độ âm nhạc cao siêu đến thế, thể tìm thầy giúp đỡ mà.”
Cố Văn Ngôn mắt nhiều đĩa đơn, về cơ bản đều là tự lời và soạn nhạc. Lạc Tuyết Kỳ nhờ giám khảo chỉ dạy, đến tìm cô, đúng là kiếm thêm việc cho cô mà.
Khương Mộ chẳng sức mà để ý đến cô , cô còn bận lắm.
Khương Mộ lơ đãng nghĩ thầm: Bao nhiêu trai đang chờ để mắt tới, gì mà lo cho cô .
Lạc Tuyết Kỳ : “Tớ cảm thấy thầy Cố bận quá, thời gian cũng nhiều, nhiều như đều phiền thầy , tớ sợ thầy lo xuể.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ gật gật đầu, “Cũng nhỉ” giả vờ như chuyện gì mà lách mất.
Lạc Tuyết Kỳ: “...”
Cô ngơ ngác, thầm nghĩ: Đại thần Khương ý gì đây? Từ chối ?
“Tuyết Kỳ, nhanh lên, đến lượt các lên sân khấu .”
Lạc Tuyết Kỳ gật đầu, theo bóng lưng xa dần của Khương Mộ, hiểu trong lòng dấy lên một cảm giác bất an.
Sau khi tất cả các nhạc công biểu diễn xong, họ đều trở phòng chờ.
Sau đó, mỗi sẽ lượt phỏng vấn.
Có nhiều buổi phỏng vấn đôi và phỏng vấn cá nhân.
Tổ chương trình sẽ sắp xếp họ một căn phòng nhỏ, đạo diễn đợi sẵn bên trong, để lượt hỏi mỗi đội vài câu hỏi.
Đến lượt Khương Mộ và Tô Lai, tổ đạo diễn hỏi họ sáng tác bài hát hôm nay như thế nào, trong quá trình hợp tác gặp vấn đề gì , và bao giờ nghĩ rằng sẽ thắng Ninh Vũ Lam .
Vì Tô Lai chuyện lưu loát, nên phần lớn câu hỏi đều do Khương Mộ trả lời.
Khương Mộ trả lời trôi chảy, về cơ bản thể bắt bẻ điều gì.
Tưởng rằng phỏng vấn xong là hết chuyện, ai ngờ đạo diễn còn phần phỏng vấn cá nhân của Tô Lai và Khương Mộ.
Người phỏng vấn là Tô Lai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-254.html.]
Cậu chuyện chậm, tổ đạo diễn vì chiều theo nên cũng hỏi những câu phức tạp.
“Bạn cảm thấy việc lập đội với Đại thần Khương như thế nào?”
Tô Lai : “Rất... , ... vui.”
“Vậy nếu để bạn nhận xét về Đại thần Khương, bạn sẽ gì?”
Câu hỏi , Tô Lai suy nghĩ lâu.
Cậu trả lời: “Cậu ... là... là thể... mang ... sự ấm áp cho . Mình... , thích , hy vọng... hy vọng... thể... một... một lòng cùng ... lập đội. Mình ... cùng ... tách . Mình... sẽ ... nỗ lực.”
Đây gần như là câu dài nhất mà Tô Lai từng máy .
Đạo diễn chút ngạc nhiên câu trả lời của , : “Xem bạn thật sự thích Đại thần Khương nhỉ.”
Sau khi Tô Lai ngoài, đến lượt Khương Mộ .
Câu hỏi đạo diễn dành cho Khương Mộ là: “Nếu để bạn tự chấm điểm cho màn trình diễn hôm nay của , bạn sẽ cho mấy điểm?”
Khương Mộ suy nghĩ một lát : “Bảy điểm ạ.”
Đạo diễn: “Tại ?”
Khương Mộ: “Bởi vì em cảm thấy vẫn thể hơn nữa, hy vọng em sẽ tiến bộ.”
Đạo diễn: “Vậy bạn cho Tô Lai bao nhiêu điểm?”
Khương Mộ: “Vậy thì đương nhiên là điểm tối đa , mười điểm tuyệt đối, còn hai điểm là em cho thêm nữa.”
Đạo diễn hỏi: “Tại ?”
“Bởi vì Tô Lai quá tuyệt vời mà. Không sự giúp đỡ của , em sẽ thể nào thành bài hát . Cậu là một tay trống vô cùng tài năng, tâm tư tỉ mỉ, hơn nữa tiến bộ đặc biệt nhanh, tính cách thì đáng yêu. Có thể cùng lập đội, thật sự là may mắn của em đó.”
Tô Lai ở cửa câu trả lời của Khương Mộ, đôi mắt từ lúc nào hoe hoe đỏ, háo hức chờ Khương Mộ bước .
Vừa thấy Khương Mộ, liền tặng cô một cái ôm thật chặt.
“Sao thế?” Khương Mộ vỗ vỗ lưng Tô Lai, “Sao tự dưng nhiệt tình thế?”
Tô Lai lí nhí: “Không... gì, chỉ là... ... ôm một cái.”
Khương Mộ: “Được , ôm một cái. Chúng thôi.”
Khương Mộ và Tô Lai về đến phòng chờ vây quanh.
Mọi ríu rít vây lấy Khương Mộ và Tô Lai chuyện.
“Tô Lai, chơi trống đỉnh thật đấy, còn xuất sắc hơn cả lúc ở phòng tập nữa.”
“ , còn Khương Mộ nữa, đoạn solo guitar cuối cùng của đúng là chất lừ.”
“Đẹp trai lắm.”
“Tô Lai hôm nay đặc biệt trai nha.”
“Ha ha, Đại thần Khương, định chọn ai thế?”