Nữ Vương Trà Xanh - Chương 247

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:15:07
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu chuyện chậm, để chiều theo , tổ đạo diễn cũng hỏi những vấn đề phức tạp.

“Cậu cảm thấy thế nào khi chung đội với Khương Mộ?”

Tô Lai : “Rất... , ... vui.”

“Vậy nếu để nhận xét về Khương Mộ, sẽ gì?”

Câu hỏi , Tô Lai suy nghĩ lâu.

Cậu trả lời: “Cậu ... là... là một thể... mang ... cho tớ... sự ấm áp. Tớ... tớ ... thích . Hy vọng... hy vọng... thể... một... một mạch cùng ... chung đội. Tớ ... tách khỏi... . Tớ... tớ sẽ ... nỗ lực.”

Đây gần như là câu dài nhất mà Tô Lai từng ống kính.

Đạo diễn chút ngạc nhiên câu trả lời của , ông : “Xem thật sự thích Khương Mộ.”

Tô Lai ngoài đến lượt Khương Mộ trong.

Câu hỏi đạo diễn dành cho Khương Mộ là: “Nếu để tự cho điểm màn trình diễn hôm nay của , sẽ cho mấy điểm?”

Khương Mộ suy nghĩ một lát : “Bảy điểm ạ.”

Đạo diễn: “Tại ?”

Khương Mộ: “Bởi vì em cảm thấy còn thể hơn nữa, hy vọng em sẽ tiến bộ.”

Đạo diễn: “Vậy cho Tô Lai bao nhiêu điểm?”

Khương Mộ: “Cái đó thì đương nhiên là điểm tuyệt đối , mười mười, còn hai điểm là em cho thêm.”

Đạo diễn hỏi: “Tại ?”

“Bởi vì Tô Lai tuyệt vời. Không sự giúp đỡ của , em sẽ thể thành bài hát . Cậu là một tay trống vô cùng tài năng, tâm hồn tinh tế, hơn nữa còn tiến bộ nhanh, tính cách đáng yêu. Có thể cùng đội với thật sự là may mắn của em.”

Tô Lai ở ngoài cửa câu trả lời của Khương Mộ, đôi mắt từ lúc nào hoe hoe đỏ. Cậu ngóng trông chờ Khương Mộ bước .

Vừa thấy Khương Mộ, liền tặng cô một cái ôm thật chặt.

“Sao ?” Khương Mộ vỗ vỗ lưng Tô Lai, “Sao đột nhiên nhiệt tình thế?”

Tô Lai nhỏ: “Không... gì, chỉ là... ... ôm một cái.”

Khương Mộ: “Được , , ôm một cái. Chúng thôi.”

Khương Mộ và Tô Lai về đến phòng chờ xúm .

Ai nấy đều ríu rít vây quanh hai họ.

“Tô Lai, chơi trống đỉnh thật đấy, còn hơn cả lúc ở phòng tập nữa.”

, còn đoạn solo guitar cuối cùng của Khương Mộ nữa, đúng là đỉnh của chóp.”

“Ngầu quá!”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-247.html.]

“Tô Lai hôm nay trai đặc biệt luôn đó.”

“Ha ha, Khương Mộ, định chọn ai thế?”

“Chọn ai là ?” Khương Mộ hỏi.

“Thì đội thua giải tán để lập nhóm mà. Các sẽ tạo thành một đội ba , ?”

Nghe đến đây, ánh mắt Tô Lai chợt tối . Đội ba , sẽ thế nào đây.

Khương Mộ suy nghĩ một lát: “Khi nào thì chọn?”

“Chắc là ngày mai. Ngày mai sẽ một buổi họp, các giám khảo cũng sẽ đến.”

Khương Mộ trong lòng tính toán, gật gật đầu.

“Khương Mộ, chơi guitar tệ, thời gian chúng so tài một trận nhé?” Diệp Tiệm Vân đột nhiên dậy đề nghị.

Khương Mộ khuôn mặt của Diệp Tiệm Vân, nở một nụ rạng rỡ, vui vẻ đồng ý: “Đương nhiên là . Hay là tối nay qua ký túc xá của ?”

"Diệp Tiệm Vân sững sờ. Hắn bất ngờ khi Khương Mộ thoải mái nhận lời như . đồng ý thẳng thừng , cũng tiện từ chối nữa.

“Được thôi, tối nay qua.”

Khương Mộ đáp: “Ok, mang theo đàn guitar của nhé, chúng thể cùng jam ngẫu hứng.”

Diệp Tiệm Vân định mở lời, Khương Mộ bước tới khoác vai , : “Anh chơi guitar điện đỉnh thật đấy, cũng học. Hay là chúng dạy cho , thể sáng tác nhạc cho , thấy ?”

Diệp Tiệm Vân mắc hội chứng tuổi teen điển hình, bình thường cứ ngứa mắt ai là thích thách đấu đó, những lời ngông cuồng, tỏ vẻ ngầu bất cần.

Hơn nữa, còn cậy tài khinh . Trong hơn ba mươi nhạc công ở đây, thấy Ninh Vũ Lam là giỏi nhất và cũng là duy nhất xứng đáng đối thủ của . Kết quả là hôm nay Khương Mộ thắng Ninh Vũ Lam, khiến chẳng chút thiện cảm nào với cô, thế nên mới đột ngột đòi so tài. Nào ngờ, Khương Mộ chẳng những nhận địch ý của mà ngược còn tỏ vô cùng thiện.

Diệp Tiệm Vân hất cằm, giọng nhàn nhạt: “Để xem , guitar điện của khác với guitar gỗ của cô.”

Guitar điện và guitar acoustic vốn là hai loại nhạc cụ khác . Nói chung, guitar điện cũng giống như bass, phức tạp hơn một chút, nền tảng nhạc lý sẽ khó học giỏi, gần như thể tiến bộ . guitar acoustic thì khác, ít nhất cần học kiến thức về tần âm thanh.

Khương Mộ mỉm : “Không , sẽ học.”

Diệp Tiệm Vân “ừ” một tiếng, đồng ý . Anh chỉnh quần áo vài bước đầu Khương Mộ, lười biếng : “Vậy tối nay qua.”

Diệp Tiệm Vân khỏi, chỗ bên cạnh Khương Mộ mấy trai khác chen .

Một bạn đeo kính trông thư sinh ôm cây guitar bước tới, hỏi cô đoạn solo guitar cuối màn trình diễn hôm nay là sáng tác từ là ngẫu hứng.

Giọng nhỏ, thanh âm trong trẻo, ấm áp, hề nổi bật giữa đám đông con trai. Có lẽ là do cặp kính đen , nhưng khi Khương Mộ gần kỹ mặt , cô thấy càng càng thuận mắt.

Ngũ quan của thanh tú, giữa hai hàng lông mày một nốt ruồi nhỏ xíu. Cộng thêm vẻ mặt nghiêm túc chăm chú, mang cho đối diện một cảm giác dễ chịu đến lạ.

Khương Mộ nhớ tên là Hạ Sâm Nguyên.

Ngay khi nhớ cái tên, thông tin về trai cũng dần ùa về trong tâm trí cô.

Hạ Sâm Nguyên cũng là một nhạc công thiên tài. Nghe đang là sinh viên năm hai của Đại học Cambridge, một học bá chính hiệu. Tổ chương trình tìm thấy qua một video chơi guitar, ngờ chỉ chơi nhạc nghiệp dư, cũng từng học guitar bài bản mà đều tự mày mò ở nhà.

 

Loading...