Nữ Vương Trà Xanh - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:15:03
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Khương Thần, giọng hát của khác hẳn lúc chuyện thường ngày, quá mất!”

đó Khương Thần, chơi guitar cũng đỉnh thật, bài do hai tự sáng tác ?”

Đám con trai chen chúc , kẻ bá vai khoác tay, chẳng chút câu nệ.

Khương Mộ cũng một trai ôm lấy, đó chính là Trần Tây Thành.

Trần Tây Thành một đôi mắt đào hoa xinh , hì hì ôm lấy Khương Mộ: “Khương Thần, dùng giọng giả thanh ? Hay dã man, hát thẳng tim tớ luôn.”

Khương Mộ ôm chặt, còn kịp Trần Tây Thành tiếp: “Oa, Khương Thần, dùng nước hoa ? Sao thơm thế?”

Trần Tây Thành ghé sát , hít hà cổ và tóc cô ngập ngừng : “Ừm... là mùi đào.”

Khương Mộ khựng một chút.

“Thật ? Chắc là mùi sữa tắm thôi.” Khương Mộ mắt Trần Tây Thành.

Trần Tây Thành đám con trai công nhận là “vua thả thính”, thích rap và thường dùng rap để tỏ tình sến súa với các tay nhạc khác, hở chạy sang phòng khác chơi.

Cậu cọ cọ Khương Mộ, ghé lưng cô bắt đầu giở trò: “Mùi đào thật sự tim tớ say đắm.”

Khương Mộ còn vần điệu, nhịn .

“Thế tớ tặng chai sữa tắm của tớ nhé.”

Trần Tây Thành vội : “Thôi thôi, vẫn là dùng hợp hơn.”

Trần Tây Thành dáng cao ráo nhưng nét mềm mại, nếu dùng loại sữa tắm mùi thì đúng là ẻo lả thật. Tóc cũng dài, thường buộc lên bằng dây chun.

“Sao tớ hợp chứ, tớ mua bừa thôi mà.” Chai sữa tắm đó quả thật là loại mà chủ cũ của cơ thể quen dùng, hương sữa bò và đào, mùi nhẹ nhưng quả thật chút ngọt ngào.

“Ha ha, chỉ là cảm thấy hợp thôi.” Trần Tây Thành vỗ vỗ đầu Khương Mộ, : “Ây da, Khương Thần lùn thế, thích uống sữa ? Phải uống nhiều sữa mới cao lên , tớ , tớ cao như vầy là nhờ hồi cấp ba ngày nào cũng uống hai hộp sữa, bỏ ngày nào, đó mới vọt lên 1 mét 88 đấy.”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Khương Mộ đúng là thấp, cao một mét sáu lăm, một đôi giày đế, trong giày còn lót thêm một miếng độn năm centimet.

, chiều cao một mét bảy mấy vẫn trông vô cùng nhỏ bé giữa đám con trai .

“Uống ít lắm, giờ tớ uống còn tác dụng ?” Khương Mộ thở dài, vẻ mặt đầy tiếc nuối.

Trần Tây Thành an ủi cô: “Có chứ! Chắc là đấy, tớ chia cho một chai sữa nhé, tớ mua mấy thùng lận. Dù tớ cũng cao thế , tớ uống ít một chút cho uống.”

Khương Mộ: “Thật ? Cậu quá mất.”

Khương Mộ ôm lấy Trần Tây Thành, nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Ước gì tớ cũng như !”

Trần Tây Thành hì hì: “Cũng , cao quá cũng .”

Tô Lai một bên Khương Mộ và Trần Tây Thành vui vẻ, vẻ mặt chút cô đơn.

Mãi đến khi về ký túc xá, Trần Tây Thành vẫn còn ở lì trong phòng của Tô Lai và Khương Mộ chơi, ngó nghiêng cái , sờ mó cái , vẻ vô cùng tò mò, dường như cảm tình với Khương Mộ.

Trong lòng Tô Lai trĩu nặng, chẳng chút tự tin nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-243.html.]

Cậu cảm thấy hoạt ngôn, lòng khác như Trần Tây Thành, lẽ khi chơi với , Khương Mộ sẽ thấy thật nhàm chán.

Tâm trạng Tô Lai , một bên rầu rĩ, chẳng lời nào.

Trần Tây Thành bắt chuyện, cũng mấy phản ứng, chỉ cúi đầu xem bản nhạc, để ý đến .

Mãi đến khi Trần Tây Thành , Khương Mộ mới đến lưng, vươn tay ôm chầm lấy Tô Lai.

“Tô Tô thế? Mày cau , mặt buồn rười rượi kìa.”

Tay Khương Mộ khoác lên , mặt hai gần như kề sát .

Tô Lai thể ngửi thấy mùi hương đào ngọt ngào cùng với hương sữa thoang thoảng Khương Mộ.

Tô Lai ngượng ngùng mặt : “Không... .”

“Còn , soi gương mà xem, Tô Tô của tớ đang tủi thế , tớ sẽ đau lòng đó nha.”

Khương Mộ tiện tay xoa rối mái tóc của Tô Lai.

“Đừng buồn nữa, hôm nay chúng sáng tác xong bài hát nhanh như , tiếp theo vẫn còn thời gian luyện tập. Chờ đến sân khấu mắt, chúng nhất định thể mang đến cho một màn trình diễn thật tuyệt vời. Cậu ?”

Khương Mộ Tô Lai với ánh mắt mong chờ.

Tô Lai dễ cảm xúc của Khương Mộ lây sang, ngượng ngùng .

“Ừm! Sẽ... sẽ mà.”

Khương Mộ nghiêm túc Tô Lai : “Tô Tô, lập đội cùng thật sự quá , tớ vui lắm, tớ thật sự thích .”

Nỗi tủi và cô đơn ban nãy của Tô Lai nháy mắt tan biến sạch sẽ.

Cậu mím môi, lí nhí : “Nào... nào . Cậu ... khoa trương... quá.”

Khương Mộ: “Là thật đó, Tô Tô là tuyệt nhất, tớ thích Tô Tô nhất.”

Lòng Tô Lai vui như nở hoa, nhưng miệng vẫn ấp úng: “Tớ... tớ ... giỏi bằng , nếu... ... là , tớ... thể ... ... loại .”

“Sao thể chứ, lúc đó tớ sợ khác giành mất , nên với đó nha. Sau nếu ai cướp , cũng đồng ý , là của tớ, tớ là của .” Khương Mộ dừng một chút thêm: “Chúng là đồng đội độc quyền của .”

Tô Lai những lời thâm tình của Khương Mộ cho cảm động c.h.ế.t, gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: “Tớ... tớ nhất định... ... sẽ .”

“Vậy thì , ở đây, tớ liền an tâm.” Khương Mộ ôm lấy Tô Lai, gục đầu lên vai , nhắm mắt , yên tĩnh.

Tô Lai cảm thấy khoảnh khắc thật sự quá đỗi .

Cậu bao giờ cảm giác .

Được khác dựa dẫm, tin tưởng, yêu thích. Cảm giác thể cùng Khương Mộ phấn đấu nỗ lực, theo đuổi ước mơ thật sự quá tuyệt vời.

Khương Mộ ưu tú như , nhất định cố gắng hết sức, thể để Khương Mộ thất vọng. Trong vòng đầu tiên, nhất định cho thấy, lựa chọn của Khương Mộ hề thua kém việc chọn Ninh Vũ Lam.

Tô Lai âm thầm hạ quyết tâm, từ hôm đó trở , mỗi ngày đều dành nhiều thời gian để luyện tập.

 

Loading...