"Sắc mặt Tạ Tinh Nhiên sa sầm , âm u cô. Nửa phút , chẳng chẳng rằng, bỏ .
Khương Mộ gọi với theo: “Trà sữa uống ?”
Bước chân Tạ Tinh Nhiên khựng , trái tim như ai khoét mất một miếng, đau điếng nhưng chảy máu. Anh cố nén cơn đau buốt, cứ thế cắm đầu bước thẳng, hề ngoảnh .
Khương Mộ bĩu môi, thanh toán tiền thầm nghĩ, một cô uống hết chứ.
Sau đó, Khương Mộ và Tạ Tinh Nhiên một thời gian dài còn liên lạc với nữa.
Vốn dĩ Khương Mộ còn định cho Tạ Tinh Nhiên chút lưu luyến cuối cùng bằng một đêm chia tay, nhưng dường như đả kích quá lớn nên nhắn tin cho cô nữa. Thấy , Khương Mộ cũng dẹp luôn ý định đó, mấy ngày liền bay đến thành phố B tìm Mạnh Nhất Hứa.
Lần Khương Mộ ở thành phố B ba ngày.
Mạnh Nhất Hứa xin nghỉ phép, mà dành trọn thời gian đưa Khương Mộ chơi khắp nơi.
Từ bạn chơi game, thăng cấp thành bạn đồng hành đúng nghĩa.
Tối hôm , Mạnh Nhất Hứa tiến thêm một bậc nữa, trực tiếp lên giường.
Anh đưa Khương Mộ về khách sạn, phòng là về nữa.
Anh nhận Khương Mộ dường như cũng ý đó, bèn hỏi cô ăn khuya , đói , là gọi đồ ăn ngoài về.
Khương Mộ đáp: “Được thôi, gọi , tắm .”
Ánh mắt Mạnh Nhất Hứa lóe lên, đồng ý ngay.
Khương Mộ phòng tắm, lòng rối bời, tâm trí bay bổng.
Lần mới nếm hương vị ngọt ngào của Khương Mộ mà kịp tới bến, cứ canh cánh trong lòng mãi. Lần , nhất định thể để cô qua loa cho xong chuyện nữa.
Anh mở ứng dụng giao đồ ăn, tìm một quán ăn khuya mà từng thử, thấy vị cũng khá . Anh đặt hai cân tôm hùm đất, ba mươi xiên thịt nướng, kèm thêm vài lon bia.
Anh đặt đồ xong, đợi một lúc mà vẫn thấy Khương Mộ .
Mạnh Nhất Hứa bèn mở TV lên, chọn bừa một chương trình giải trí để xem.
Mười phút , Khương Mộ cuối cùng cũng bước .
Cô chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh , đầu cũng quấn một chiếc khăn lông trắng, để lộ bờ vai trần và đôi chân thon dài đầu gối.
Cô mang dép, cứ thế chân trần bước , hình mảnh mai tỏa hương thơm thoang thoảng mờ ảo.
Hơi thở của Mạnh Nhất Hứa trở nên dồn dập, hít sâu hai để trấn tĩnh.
Khương Mộ tháo khăn đầu xuống, hỏi: “Anh gọi đồ ăn ?”
Mạnh Nhất Hứa trầm giọng đáp: “Ừ.”
“Gọi món gì thế?” Khương Mộ nghiêng đầu, dùng khăn lau mớ tóc còn ướt, chậm rãi bước về phía .
“Nhiều lắm, em tự xem .” Mạnh Nhất Hứa lấy điện thoại đưa cho cô.
Khương Mộ tới mặt , đưa chiếc khăn cho : “Vậy lau tóc giúp em nhé.”
Cơ thể Mạnh Nhất Hứa nóng bừng, ánh mắt Khương Mộ như lửa đốt.
Ngay lúc nhận lấy chiếc khăn, Khương Mộ cũng cúi để lấy điện thoại của .
Ánh mắt Mạnh Nhất Hứa sâu thẳm, ẩn chứa d.ụ.c vọng nồng cháy.
Khương Mộ xuống bên cạnh, lưng về phía Mạnh Nhất Hứa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-223.html.]
Anh dịu dàng lau tóc cho cô, còn cô thì khẽ nhích gần, tựa , khoanh chân .
Ánh mắt Mạnh Nhất Hứa dừng chiếc cổ trắng ngần của cô. Bờ vai và chiếc cổ của cô thật sự quá , đường cong quyến rũ thanh thoát.
Khi đặt tay lên đó, Khương Mộ cũng hề ngăn cản.
Anh khẽ hỏi: “Mệt ? Có xoa bóp một chút ?”
Mạnh Nhất Hứa một chút về mát-xa.
Khương Mộ “ừ” một tiếng, giọng cô mềm mại lười biếng, yếu ớt, pha chút quyến rũ như như .
Mạnh Nhất Hứa cảm thấy sắp kìm chế nổi nữa .
Anh giúp Khương Mộ xoa bóp vai.
Chẳng là do mát-xa quá thoải mái quá mạnh tay, mà Khương Mộ khẽ rên lên vài tiếng.
Mạnh Nhất Hứa dừng , cố nén đến mức chút khó chịu, nhưng vẫn tiếp tục mát-xa, tỏ quá vồ vập.
lúc , Khương Mộ đột nhiên lên tiếng: “Thôi, đừng xoa nữa, khó chịu quá.”
Mạnh Nhất Hứa hoang mang, cái “khó chịu” của Khương Mộ giống với cái “khó chịu” của .
Khương Mộ : “Anh nóng lắm ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Mạnh Nhất Hứa ho khan một tiếng: “Cũng .”
“Vậy tắm ?”
Nụ của Khương Mộ lúc đặc biệt mê .
Mạnh Nhất Hứa dán mắt đôi môi cô, thêm lời nào, ôm chầm lấy cô hôn lên.
Hai hôn một lúc lâu, chiếc khăn tắm Khương Mộ cũng rơi xuống.
Ngay khi sắp tiến tới bước tiếp theo, điện thoại của Mạnh Nhất Hứa bỗng reo lên.
Cả hai đều sững .
Mạnh Nhất Hứa chợt nhận , là shipper giao đồ ăn tới.
Anh thầm c.h.ử.i trong bụng, c.h.ế.t tiệt, thế gọi.
Khương Mộ đẩy : “Đồ ăn tới , mau lấy , chắc shipper đến cửa đó.”
Mạnh Nhất Hứa gật đầu, buông Khương Mộ .
Khoảnh khắc buông tay, cảm giác mềm mại trơn tuột trong lòng bàn tay biến mất.
Anh càng thấy khó chịu hơn.
Anh cầm đồ ăn , hỏi: “Ăn ở ngoài ...”
Giọng đột ngột im bặt, bởi vì thấy Khương Mộ đang ôm chăn giường, với tư thế vô cùng khêu gợi .
Khương Mộ giọng nũng nịu: “Anh vẫn còn tâm trạng ăn khuya ?”
Mạnh Nhất Hứa nhếch môi, buông tay, mặc kệ đống đồ ăn, lao ngay tới.
Hai ở lỳ trong khách sạn suốt một ngày một đêm ngoài. Đến lúc , Mạnh Nhất Hứa đưa Khương Mộ ga tàu cao tốc.
Anh đẩy vali giúp cô, tay nửa ôm lấy eo cô, hỏi cô thể ở thêm vài ngày .