Nữ Vương Trà Xanh - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:13:27
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đến quán karaoke, trời gần tám giờ tối.

Trong quán karaoke đông ồn, giọng hát của vài bạn học thật sự khó mà lọt tai, khí trong phòng kín cũng cho lắm. Khương Mộ một lúc nữa.

lúc đó, Ách Phỉ nhắn tin cho cô, hỏi cô đang ở , cùng ăn mừng vì cô cuối cùng cũng “giải phóng” .

Khương Mộ nghĩ ngợi đồng ý, bảo Ách Phỉ đến gần đó đón cô.

Ách Phỉ ngờ Khương Mộ thật sự đồng ý, liền nhắn sẽ ngoài ngay lập tức.

Trong lúc cô chờ Ách Phỉ, một bạn cùng lớp chọn một bài tình ca, hát nửa bài thì lôi từ một bó hoa hồng, chậm rãi về phía Khương Mộ và hát cho cô .

Khương Mộ ngây cả , các bạn học khác trong lớp đều hùa cổ vũ, thậm chí còn hóng chuyện hét lên: “Tỏ tình ! Tỏ tình !”

Lúc cả phòng hát đều gào thét ầm ĩ, cửa phòng đóng, mấy phòng bên cạnh cũng thấy.

Một bạn lớp Tạ Tinh Nhiên ngoài vệ sinh, tình cờ ngang qua, liếc trong xem thử thì bắt gặp ngay cảnh tượng chấn động .

Cậu phấn khích chạy về phòng , la lớn:

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

“Bên lớp 3 đang biến lớn đấy, mấy cùng tỏ tình với Khương Mộ, còn cả cầu hôn nữa!”

Đây là lời bịa đặt phóng đại, thấy hoa hồng với cảnh quỳ gối thì bừa là cầu hôn.

Thế nhưng câu của khiến cực kỳ phấn khích, ai nấy đều chuẩn sang hóng chuyện.

Ngay cả Tạ Tinh Nhiên cũng tin Khương Mộ cầu hôn, vốn chẳng bao giờ hóng chuyện cũng dậy theo.

Bạn cùng bàn ngạc nhiên hỏi: “Không giờ luôn theo chủ nghĩa ‘chuyện liên quan đến thì mặc kệ’ ? Sao hôm nay cũng hóng hớt thế?”

Tạ Tinh Nhiên liếc một cái, giọng nhàn nhạt: “Giờ thì liên quan .”

Thế nhưng khi cả đám chạy sang xem, họ chỉ thấy Khương Mộ đang bước khỏi phòng.

“Gì ?”

“Xong ?”

Mọi chấp nhận việc đến muộn, nhao nhao hỏi mấy bạn lớp 3 xem chuyện gì.

Tạ Tinh Nhiên Khương Mộ, nghĩ ngợi một lát cũng theo cô.

Tuy nhiên, kịp thang máy cùng Khương Mộ, đành thang máy bên cạnh, xuống chậm hơn cô một chút.

Xuống đến nơi, Tạ Tinh Nhiên định gọi Khương Mộ.

Thì thấy một trai mặc áo phông trắng tới, gọi một tiếng: “Mộ Mộ.”

Tạ Tinh Nhiên nhíu mày, cùng lúc đó thấy Khương Mộ gọi trai là “”.

Ngay giây tiếp theo, trai đó nắm lấy tay Khương Mộ.

Ách Phỉ Khương Mộ đầy cưng chiều: “Đợi lâu em?”

“Chưa ạ.”

“Lâu gặp, nhớ ?” Ách Phỉ hỏi.

Khương Mộ: “Dạ, nhớ!”

Tạ Tinh Nhiên cứ thế theo hai họ, rõ mồn một cuộc đối thoại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-216.html.]

Cậu u ám bóng lưng họ rời ."

"Tạ Tinh Nhiên dõi mắt hai họ rời , trong lòng dấy lên một cảm giác khó tả. Anh đuổi theo, nhưng nghĩ thì, lấy tư cách gì để chỉ trích Khương Mộ cơ chứ?

Dựa mà chất vấn mối quan hệ của cô với trai ?

Chỉ trong mười mấy giây do dự của Tạ Tinh Nhiên, Khương Mộ và Ách Phỉ xa.

Đến lúc nhịn mà lao ngoài, bóng dáng hai biến mất từ lâu.

Tạ Tinh Nhiên lôi điện thoại , định nhắn tin cho Khương Mộ nhưng chẳng gì. Anh đắn đo hồi lâu, cuối cùng chỉ gửi một dòng tin ngắn ngủi: “Em thế?”

Khương Mộ cũng với Ách Phỉ quá lâu, vì trời muộn. Cô với Ách Phỉ rằng hứa với gia đình sẽ về sớm, thể la cà bên ngoài muộn quá.

Dù gì thì hình tượng “gái ngoan” cũng thể sụp đổ , và Ách Phỉ tin tưởng cô. Thế là hai dạo một lát, Ách Phỉ đưa Khương Mộ bến xe về nhà.

Họ hẹn ngày mai gặp .

Trên đường , cả hai bàn bạc xem ngày mai sẽ gì cùng .

Ách Phỉ nắm tay Khương Mộ, nụ ngọt ngào của cô, bỗng dưng cảm thán rằng đây mới thực sự là cảm giác yêu đương.

Hắn từng hẹn hò với hai mươi cô gái, khi còn hơn thế. Với , việc hẹn hò sớm mất cảm giác mới mẻ và mong chờ thuở ban đầu, dần trở thành một việc nhàm chán và lãng phí thời gian.

Thế nhưng Khương Mộ một nữa thắp lên ngọn lửa nhiệt tình trong lòng .

Hắn khao khát gặp cô gái , kể cả gì cả, chỉ cần nắm tay dạo phố, cũng mong con đường dài hơn một chút, thời gian trôi chậm hơn một chút.

Giá như khoảnh khắc đừng bao giờ kết thúc.

Ách Phỉ hỏi: “Mộ Mộ chơi ?”

“Em , nghĩ ạ.”

“Vậy em ăn gì nào?”

“Em ăn món nấu.”

Ách Phỉ mỉm : “Thật ?”

Khương Mộ gật đầu: “Vâng, nấu ăn giỏi ? Chắc lừa em đấy chứ.”

“Đương nhiên là . Nếu em ăn, thể nấu cho em. Vậy ngày mai chúng cùng siêu thị mua ít đồ, sẽ nấu cho em ăn nhé.”

“Vâng ạ!”

“Không em vẫn luôn xem con mèo nuôi , tiện thể đến vuốt ve nó luôn.”

, em mong chờ quá mất!”

Lên xe , Khương Mộ mới thấy tin nhắn của Tạ Tinh Nhiên.

Cô trả lời: “Em đang đường về, chuyện gì ?”

Một lúc lâu Tạ Tinh Nhiên mới nhắn .

Tạ Tinh Nhiên: “Anh chuyện , ngày mai gặp ?”

Khương Mộ: “Ngày mai em hẹn . Chuyện gì ạ?”

Tạ Tinh Nhiên: “Em hẹn với ai?”

 

Loading...