Hắn hề cảm thấy khó chịu, ngược còn thấy lạ. Hắn ngẫm nghĩ, thử đưa tay ôm Khương Mộ. Thân thể cô mềm mại, thoang thoảng mùi hương dễ chịu. Sau khi gột sạch lớp nước hoa, mùi hương cơ thể tự nhiên của cô càng quyến rũ hơn.
“Sao ?” Thấy bỗng dưng ngẩn , Khương Mộ nhẹ giọng hỏi.
Mạnh Nhất Hứa hồn, sang cô, ánh mắt vô tình chạm đôi môi nàng. Cánh môi cô tựa như nụ hoa hồng đẫm sương sớm, căng mọng kiều diễm.
Hắn cứ thế đắm đuối một lúc lâu, Khương Mộ bất chợt mỉm .
“Muốn hôn ?”
Giọng của cô như lời mời gọi mê hoặc nhất.
Gần như ngay giây tiếp theo khi cô dứt lời, Mạnh Nhất Hứa cúi xuống hôn cô.
Vị ngọt thanh thuần lập tức lan tỏa nơi đầu lưỡi. Môi lưỡi Mạnh Nhất Hứa vị t.h.u.ố.c lá đăng đắng, nhưng hề gây khó chịu.
Khương Mộ chỉ hôn một lát lười biếng đẩy .
“Được .” Cô khúc khích .
Mạnh Nhất Hứa cảm thấy dường như Khương Mộ quá đỗi bình tĩnh. Hắn hiểu, tại lúc mà đôi mắt cô vẫn thể trong veo và sáng ngời đến thế, vương một chút tạp niệm.
Hắn thấy dáng vẻ mất kiểm soát của cô.
Ý nghĩ lóe lên, Mạnh Nhất Hứa tài nào kiềm chế .
Ánh mắt sâu thẳm, một tay vòng qua Khương Mộ, hai tay chống lên giường, từ cao xuống cô. Gương mặt cả hai kề sát, thở của phả nhẹ lên chóp mũi cô.
Khương Mộ hé môi định gì đó, thở chặn .
Kể từ đó, cô thể phát bất kỳ âm thanh nào nữa.
Hồi lâu , Mạnh Nhất Hứa mới dậy, Khương Mộ cuối cùng cũng cơ hội để thở. Thấy gương mặt cô đỏ bừng, mắt long lanh trừng , tâm trạng bỗng trở nên vô cùng .
Hắn vui sướng như một đứa trẻ thưởng kẹo, dịu dàng vuốt ve gò má cô. Nhìn ngắm ngũ quan tinh xảo mỹ của Khương Mộ, càng thấy thêm nhiều biểu cảm sinh động hơn nữa gương mặt .
Nửa tiếng , Mạnh Nhất Hứa mới rút tay .
Bàn tay còn của Khương Mộ nắm chặt, mu bàn tay chi chít những vết móng tay hằn sâu – kiệt tác của cô.
Lúc , Khương Mộ thất thần, ngây ngốc lên trần nhà, đôi môi hé mở, thể kiểm soát nhịp thở của .
Mạnh Nhất Hứa sang tủ đầu giường rút vài tờ khăn giấy, cẩn thận lau ngón tay. Hắn Khương Mộ, khóe miệng cong lên một nụ mãn nguyện.
Hắn rõ kỹ thuật của lợi hại đến mức nào, mà Khương Mộ thể trụ đến nửa tiếng, khiến cổ tay mỏi nhừ. Vừa lúc rút , thậm chí còn cảm giác như chuột rút.
may là hiệu quả rõ rệt, tương đối hài lòng.
Hắn im lặng chờ cô hồn, xem cô sẽ gì.
Nào ngờ, Khương Mộ ngáp một cái, nheo mắt , lật , đá một cái buông một câu: “Anh ghế sofa .”
Nói xong liền ngủ say tít.
Sắc mặt Mạnh Nhất Hứa chút khó coi.
Hắn ngơ ngác Khương Mộ, thầm nghĩ, đây chẳng là kiểu “qua cầu rút ván” trong truyền thuyết ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-208.html.]
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Không ngờ Mạnh Nhất Hứa cũng ngày hôm nay, dùng xong đuổi .
Hắn nghĩ ngợi một lát, cuối cùng vẫn dậy ghế sofa, để Khương Mộ một ngủ cho ngon giấc. Dựa lưng ghế, lặng lẽ ngắm gương mặt say ngủ của cô. Chẳng hiểu , lòng cảm thấy bình yên đến lạ, bất giác lúc nào .
Hai tiếng , Khương Mộ tỉnh dậy .
Thấy Mạnh Nhất Hứa đang ngủ ghế sofa, cô cũng phản ứng gì, cứ thế thẳng phòng tắm rửa mặt.
Lúc cô từ nhà vệ sinh bước , Mạnh Nhất Hứa cũng mở mắt.
Khương Mộ : “Tỉnh ? Ngủ ngon ?”
Nghe câu , Mạnh Nhất Hứa ảo giác như chính “ngủ” xong. Khương Mộ trông như một vị tổng tài bá đạo, giọng điệu thản nhiên, thái độ phóng khoáng quyến rũ, ánh mắt lơ đãng liếc qua đầy vẻ thong dong.
Mạnh Nhất Hứa chút quen, ho khan một tiếng nhanh chóng thẳng dậy.
“Cũng tàm tạm.”
Thật ngủ ngon, còn mơ một giấc mơ . Trong mơ, và Khương Mộ một màn “trao đổi” sâu sắc. Chỉ là cho cô mà thôi.
“Vậy ? thấy ngủ say lắm mà.” Khương Mộ mím môi .
Mạnh Nhất Hứa đáp gọn lỏn: “Giả vờ thôi.”
Khương Mộ: “Vậy thì giả vờ giống thật đấy.”
Mạnh Nhất Hứa bình luận gì thêm.
Khương Mộ đồng hồ, quá giờ cơm tối.
“Đói ?” Cô hỏi.
Mạnh Nhất Hứa: “Hơi .”
“Hay là chúng ăn khuya nhé?”
“Ăn khuya? Ăn gì bây giờ?”
Khương Mộ : “Ăn khuya thì đương nhiên là xiên nướng với bia .”
Mạnh Nhất Hứa chút ngạc nhiên. Thời nay, hiếm cô gái nào chịu ăn mấy món buổi tối, ai cũng kêu gào giảm cân. Mà kể cả giảm cân thì mặt một đàn ông quá thiết, họ cũng sẽ chủ động đề nghị ăn xiên nướng.
đề nghị của Khương Mộ hợp ý .
Mạnh Nhất Hứa cực kỳ thích ăn đồ nướng, đặc biệt là mấy năm gần đây, thường xuyên một bắt xe ăn khuya. Khu chung cư cao cấp nơi ở chẳng quán ăn đêm nào gần đó, nên tháng nào tiền taxi của cũng ngót nghét cả nghìn tệ.
“Được thôi, nào.” Mạnh Nhất Hứa chằm chằm Khương Mộ, “Em thích ăn đồ nướng ?”
“Cũng bình thường, tự dưng thèm thôi.” Khương Mộ càng sức thuyết phục hơn.
Trước khi khỏi cửa, Khương Mộ đưa tay về phía Mạnh Nhất Hứa. Hắn tự nhiên nắm lấy tay cô.
Lên xe, tài xế hỏi , Khương Mộ gì. Mạnh Nhất Hứa do dự một giây một địa chỉ.
Đó là quán ăn khuya quen thuộc của .