Nữ Vương Trà Xanh - Chương 190

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:11:51
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Tinh Nhiên thầm nghĩ, lẽ đang mơ. Anh nên hy vọng giấc mơ kéo dài thêm một chút, là mau chóng kết thúc."

"Với Tạ Tinh Nhiên, giấc mơ quá đỗi chân thật.

Khác hẳn với những giấc mơ đây, chủ động , mà là Khương Mộ.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Trong mơ luôn là chiếm thế thượng phong, lúng túng, ngây ngô đến lạ thường, bởi đây thực sự là một thử thách vượt quá sức tưởng tượng của . Nó chỉ thử thách sức chịu đựng, mà còn cả sự tập trung của nữa.

Tạ Tinh Nhiên bao lâu trôi qua, chỉ nhớ ban đầu còn hoảng loạn, căng thẳng, thậm chí chút đau đớn, nhưng đó chìm đắm trong cảm giác tuyệt vời.

Đến lúc , Tạ Tinh Nhiên mới dám chắc đây tuyệt đối là mơ.

Cảm giác trong mơ thể mãnh liệt đến thế.

Từng lỗ chân lông như đang giãn nở để tận hưởng khoảnh khắc , đến cả da đầu cũng tê dại vì sung sướng.

Bên tai là giọng yêu kiều của Khương Mộ.

xác định đây mơ, vẫn nhắm nghiền mắt, dám tin tất cả những gì đang diễn .

Trong đầu Tạ Tinh Nhiên như pháo hoa nổ tung. Hình ảnh thiên thần nhỏ màu trắng tượng trưng cho lý trí ngày càng rời xa , còn ném một ánh khinh bỉ kiểu “đồ sa đoạ”. Trong khi đó, ác quỷ nhỏ màu đen đang vỗ tay nhảy múa, hân hoan như thể chào đón một thế kỷ mới.

Cuối cùng cũng cần sống thanh tâm quả dục, dồn nén bản nữa. Sau mười mấy năm thiên thần đè đầu cưỡi cổ, cuối cùng nó cũng lật kèo thành công.

“Cô chủ, cô chủ, cô trong đó ạ?”

Tiếng gõ cửa cùng giọng của dì giúp việc từ bên ngoài vọng , kéo cả hai về thực tại.

Khương Mộ vội vàng nín bặt, may mà dì giúp việc thấy gì.

Tạ Tinh Nhiên cách nào kiểm soát thở của . Anh cúi đầu xuống, yết hầu trượt lên xuống dồn dập. Khương Mộ thể cảm nhận rõ ràng phản ứng mãnh liệt của .

Thấy mặt Tạ Tinh Nhiên đỏ bừng, cô liền vòng tay ôm lấy eo , kéo hai sát gần hơn.

“Con đây ạ.”

Cô áp má một bên mặt Tạ Tinh Nhiên, lớn tiếng trả lời ngoài.

“Cô chủ, thể cắt bánh kem ạ? Mấy bạn của cô về .”

“Cứ để họ về ạ. Bánh kem dì cắt giúp con nhé, là con chút việc, năm phút nữa con xuống ngay.”

“Vâng thưa cô chủ, với họ.”

Thật là do lầu đợi lâu quá nên thấy chán, mới nhờ dì lên hỏi thử.

Dì giúp việc , Khương Mộ liền nâng mặt Tạ Tinh Nhiên lên, đôi mắt long lanh ngấn nước, ánh đầy quyến rũ. Gò má cô ửng lên một màu hồng trong trẻo, ngọt ngào, tựa như làn da khi say rượu phủ một lớp phấn quang mờ ảo.

Mỗi khi đối diện với cô, giác quan của Tạ Tinh Nhiên đều trở nên nhạy bén lạ thường.

“Tạ Tinh Nhiên, chúng nên xuống nhà thôi, đang đợi em cắt bánh kem đó.”

Tạ Tinh Nhiên mãi vẫn lên tiếng, cũng chẳng hề nhúc nhích, dường như vẫn thể chấp nhận chuyện xảy giữa và Khương Mộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-190.html.]

Khương Mộ thấu tâm tư của , bèn mím môi tủm tỉm.

“Sao ?” Giọng Khương Mộ càng thêm mềm mại, cô phả tai .

Cơ thể Tạ Tinh Nhiên bất giác run lên.

“Anh ăn sạch em giờ định thèm ngó ngàng gì đến em nữa ?” Giọng Khương Mộ bỗng trở nên yếu đuối, đáng thương.

Tạ Tinh Nhiên nhắm mắt , dám cô nữa, khẽ mấp máy môi: “Không .”

còn chẳng thèm em.” Khương Mộ tiếp tục màn lên án vô căn cứ của .

“Không .” Tạ Tinh Nhiên gắng gượng mở mắt .

lúc Khương Mộ đang ghé sát , một mảnh vải che , từ cổ xuống n.g.ự.c lấm tấm những dấu hôn đỏ ửng.

“Vậy thì em mà chuyện .” Khương Mộ yêu cầu.

Tạ Tinh Nhiên khó khăn gật đầu.

Anh cảm thấy sức chịu đựng của chạm tới giới hạn sinh lý. Vậy mà Khương Mộ rõ ràng đang cố nhịn, cứ vờ như gì.

Cô quỳ mặt , vươn tay đẩy nhẹ: “Tạ Tinh Nhiên, em đau chân, xoa giúp em .”

Tạ Tinh Nhiên định từ chối, nhưng lời đến bên miệng biến thành một tiếng “Ừ” khẽ khàng.

Khương Mộ hài lòng mỉm , đưa chân mặt .

Tạ Tinh Nhiên theo bản năng đưa hai tay đỡ lấy.

Ánh mắt dừng chân cô, thật kỹ. Mắt cá chân vẫn còn sưng đỏ thấy rõ, dời mắt lên một chút, thấy đầu gối cô cũng đỏ ửng.

Thế là mặt Tạ Tinh Nhiên cũng đỏ theo, đỏ đến mức chỉ cần liếc qua là nhận ngay. Anh nuốt nước bọt, thở trở nên rối loạn.

Khương Mộ cũng phát hiện mặt đỏ bừng, bèn lặng lẽ ghé sát gần: “Tạ Tinh Nhiên, nóng quá ? Mặt đỏ hết lên kìa.”

Tạ Tinh Nhiên lí nhí: “Ừ.”

Khương Mộ khúc khích : “Quần áo còn mặc mà vẫn nóng ? Hay là... ôm em một cái , em mát lắm, da em lạnh .”

Khương Mộ áp sát , da thịt kề .

Tạ Tinh Nhiên nín thở, bởi vì ngửi thấy mùi hương ngọt ngào quyến rũ Khương Mộ.

Để bản nổi lên phản ứng gì nữa, bèn nhẩm nhẩm trong đầu lời của mấy bài nhạc nhảm nhí giúp tỉnh táo mà bạn cùng bàn bật. Chỉ khác là bạn thì hát, còn chỉ nhẩm lời vì thuộc giai điệu.

“Sao xoa cho em?”

Tạ Tinh Nhiên cảm thấy đang bờ vực của sự sa ngã, chỉ cần bước thêm một bước nữa là sẽ rơi xuống.

Anh nhẹ nhàng xoa bóp mắt cá chân cho Khương Mộ.

Anh cố hết sức thật nhẹ nhàng, nhưng Khương Mộ vẫn đau đến mức rên rỉ khe khẽ. Âm thanh quá đỗi khêu gợi, mà Tạ Tinh Nhiên đang ở độ tuổi trẻ khí huyết hừng hực, mới trải qua một trận kịch liệt, chịu nổi sự cám dỗ , sắc mặt lập tức đổi.

Anh dừng tay : “Em đau lắm ?”

Loading...