“Tinh Nhiên, đây ngẩn gì thế?”
Nghe thấy tiếng gọi, Tạ Tinh Nhiên theo phản xạ giấu tay túi quần.
“Không gì, dây giày tuột, tớ mới buộc thôi.”
Tạ Tinh Nhiên vốn ít khi dối, nhưng may là da trắng, gương mặt lạnh tanh chút biểu cảm nên chẳng ai nhận điều gì bất thường.
“Ồ, cùng nhé.”
Tạ Tinh Nhiên gật đầu.
“À đúng , sáng nay tớ gặp một đứa bạn hồi cấp hai, nó học lớp thường ở tầng , cùng phòng thi với đấy. Tớ hỏi nó bạn nữ , ngờ thật. Nó bảo bạn nữ đó học lớp bên cạnh, tên là Khương Mộ.”
Vẻ mặt Tạ Tinh Nhiên trở nên nghiêm túc. Vốn dĩ chẳng bao giờ quan tâm chuyện của khác, nhưng đến chuyện liên quan đến Khương Mộ, liền do dự hỏi: “Cậu thì ?”
“Không cả, tớ còn hỏi bạn tớ xem bạn trai .”
Tạ Tinh Nhiên vội hỏi: “Rồi nữa?”
“Nó bảo , còn là Khương Mộ dạo gần đây mới đột nhiên xinh , chứ đây là một đứa theo phong cách nổi loạn, tóc tai thì lúc nào cũng xoăn tít bù xù.”
Tạ Tinh Nhiên im lặng lắng bạn lải nhải, trong đầu cố gắng kết nối hình ảnh Khương Mộ mà gặp với cô gái trong lời kể . Chẳng hiểu , cảm thấy chút khó chịu.
Một cảm giác mà chính cũng thể gọi tên.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hai tách ở cổng trường. Mãi đến khi yên vị xe, Tạ Tinh Nhiên mới mở mảnh giấy trong tay . Trên đó, ngoài một dãy ID, còn một hình mặt vẽ thêm. Tuy chỉ là vài nét nguệch ngoạc nhưng trông đáng yêu lạ thường.
Tạ Tinh Nhiên ngắm nghía hồi lâu, trong đầu hiện lên nụ rạng rỡ của Khương Mộ ban nãy.
Khương Mộ về đến nhà bao lâu thì nhận lời mời kết bạn từ Tạ Tinh Nhiên.
Ảnh đại diện WeChat của đơn giản đến mức tối đa, chỉ là một tấm nền trắng tinh, đó một đường cong trừu tượng trông như vẽ bừa nhưng mang một nét nghệ thuật độc đáo.
Khương Mộ nhanh chóng chấp nhận lời mời và chủ động nhắn tin .
[Khương Mộ: Chào bạn học Tạ Tinh Nhiên nha.]
[Tạ Tinh Nhiên: Chào .]
Cuộc trò chuyện phần cứng nhắc, nhưng Khương Mộ bận tâm. Cô gửi định vị địa chỉ bữa tiệc sinh nhật cho Tạ Tinh Nhiên, nhưng cố tình lùi thời gian muộn hơn một tiếng so với giờ bắt đầu thực tế.
Cuộc chuyện của cả hai cũng chẳng đến .
Tạ Tinh Nhiên thực sự giỏi chuyện với khác giới, nào cũng thể biến một cuộc trò chuyện sôi nổi thành ngõ cụt, xứng danh “kẻ hủy diệt chủ đề”.
Khương Mộ để ý, vì cô còn nhiều việc .
Ngày nào cô cũng ứng dụng tìm bạn chơi game “Chưởng Thượng” để tìm kiếm nickname của gã lừa đảo hại nguyên chủ.
Tối nay khi ăn cơm xong, cô theo thói quen nhập dãy ID quen thuộc, ngờ cho một kết quả mới.
Khương Mộ bấm tài khoản bạn chơi game mới đăng ký, xem kỹ thông tin cá nhân thử đoạn ghi âm giọng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-173.html.]
Không sai, chính là .
Gã tra nam cuối cùng cũng xuất hiện.
Khương Mộ lập tức phấn chấn hẳn lên. Cô đợi lâu như , cuối cùng cũng chờ đến ngày .
Đã đến lúc báo thù cho nguyên chủ.
Phong thủy luân phiên, cô nhất định sẽ khiến gã tra nam tự nếm trái đắng.
Khương Mộ vội đặt đơn của gã bạn chơi game ngay. Cô đăng ký một tài khoản WeChat mới, đó dùng một điện thoại khác để tạo tài khoản ứng dụng “Chưởng Thượng”.
Cô lướt xem kho ảnh trong điện thoại đăng một bài lên dòng thời gian. Bức ảnh là ảnh tự chụp của cô, trong ảnh cô mặc đồng phục học sinh bên lề đường, trông trong sáng năng động. Dưới ánh nắng rực rỡ, cô giơ một tay che một bên mắt, để những vệt nắng chiếu lên gương mặt, nụ ngọt ngào khiến rung động. Xe cộ và khung cảnh phía khá lộn xộn, khác biệt với những tấm ảnh hotgirl chau chuốt mạng.
Kế hoạch của cô là trong tuần tới, cứ hai ngày đăng một bài, để đến khi kết bạn WeChat với gã tra nam , tài khoản của cô sẽ trông chân thật hơn một chút.
Làm xong những việc , hai bạn chơi game khác nhắn tin rủ cô chơi game.
Nhiệt tình nhất là nhóc Tạ Tử Kỳ ở vị trí 2 và Anh Hài Hước ở vị trí 3.
[Tạ Tử Kỳ: Chị ơi chị ơi, Vương Giả Vinh Diệu thôi!]
[Anh Hài Hước: Em gái, thi xong nhỉ, game thôi, kéo em lên hạng.]
Khương Mộ trả lời từng một.
Gửi Tạ Tử Kỳ: [Chơi liền chơi liền, em là duy nhất của chị.]
Gửi Anh Hài Hước: [Em về đến nhà, mệt quá, hôm nay nghỉ ngơi thôi, trong khỏe lắm.]
[Tạ Tử Kỳ: >///< Chị trêu em .]
[Anh Hài Hước: Vậy , thế em nghỉ ngơi cho khỏe nhé, ăn cơm ?]
Tốc độ gõ phím của Khương Mộ ngày càng nhanh, bên gửi một câu, bên gửi một nhãn dán, thao tác thuần thục, mặt đổi sắc, hề chút sơ hở nào.
Gửi Tạ Tử Kỳ: [Chị trêu bảo bối nhé.]
Gửi Anh Hài Hước: [Ăn một chút ạ, mà khẩu vị gì cả, khó chịu thật đấy.]
Vừa gửi xong mấy tin nhắn đó, Ách Phỉ nhắn tới.
[Ách Phỉ: Mộ Mộ ăn cơm em?]
Khương Mộ cảm giác sắp tâm thần phân liệt đến nơi khi một đóng nhiều vai như .
Cô trả lời: [Em ăn , ăn ạ?]
[Ách Phỉ: Anh đang ăn. Tối nay chút việc, chơi game với em .]
Khương Mộ mỉm , thầm nghĩ, xem con cá vẻ ngoan, định giở trò lạt mềm buộc chặt đây mà.
[Khương Mộ: Vậy ạ, . Lát nữa em cũng ngoài với , chắc về muộn, em cũng đang định nhắn cho đây.]