Nữ Vương Trà Xanh - Chương 161

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:11:03
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Là tin nhắn từ “Mộ Mộ”: “Anh ơi, rảnh ? Kéo em lên hạng với.”

Tài khoản WeChat mà dùng để kết bạn với Khương Mộ là tài khoản cá nhân dùng. Tài khoản cũng thêm vài khách hàng, nhưng chỉ những thấy chịu chi, tính cách ý thì mới dùng tài khoản để kết bạn. Đây là thói quen từ hồi mới nghề, khách đặt đơn nhiều hơn, gần như dùng tài khoản để thêm mới nữa.

Tại dùng nó để kết bạn với Khương Mộ, chính Ách Phỉ cũng rõ.

Vậy là, mới từ chối khách vì “ rảnh” lập tức trả lời Khương Mộ: “Được thôi, game .”

Anh chuyển tài khoản đăng nhập game, tài khoản nãy là “Ách Phỉ 5” trong nháy mắt biến thành “Ách Phỉ 10”.

Khương Mộ đổi tài khoản và online, Ách Phỉ gửi lời mời tổ đội.

Vào phòng chờ, Ách Phỉ hỏi cô: “Mới xong bài tập ?”

Muộn thế mới tìm chơi game, ban đầu còn tưởng hôm nay Khương Mộ sẽ tìm .

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Khương Mộ lí nhí đáp: “Vâng, hôm nay bài tập nhiều ạ.”

Đây là đầu tiên Khương Mộ bật mic chuyện với Ách Phỉ.

Giọng cô trong trẻo mềm mại, ngây thơ mà ngọt ngào, hề chút giả tạo nào. Ách Phỉ hiếm khi một giọng hồn nhiên, dễ thương đến thế.

là một cô bé con mà.

Tâm trạng Ách Phỉ hiểu bỗng trở nên vui vẻ lạ thường.

“Vậy giờ vẫn chơi ?” Giọng Ách Phỉ cũng trở nên dịu dàng hơn.

“Vâng, em chơi cùng .”

Tiếng “ của Khương Mộ tự nhiên, ngọt lịm, như rót mật tai.

Ách Phỉ ngẩn , lời đến bên môi cuối cùng chỉ còn một chữ: “Được.”

“Vậy bắt đầu nhé.”

“Vâng, em luyện tướng mới ạ?”

Ách Phỉ cưng chiều : “Được chứ, Mộ Mộ chơi gì cũng .”

Khương Mộ khẽ : “Thế... đừng chê em chơi gà nhé.”

“Không , chỉ cần em coi trụ đối phương là nhà thì đều thể gánh em tới chiến thắng.” Giọng Ách Phỉ đầy tự tin.

Sự tự tin của toát một sức hút khó tả.

Và dĩ nhiên, thật sự năng lực đó. Bất kể Khương Mộ feed mạng thế nào, đều thể gánh cô cũng thắng.

thời gian Khương Mộ “feed mạng” chính là lúc cô đang bận nhắn tin với Tạ Tử Kỳ.

Người khác thì một lúc hai việc, còn cô thì một lúc ba việc: điều khiển nhân vật trong game, trò chuyện với Ách Phỉ, còn trả lời tin nhắn của Tạ Tử Kỳ.

Vừa nãy, khi game cô mới đồng ý lời mời kết bạn của . Vừa kết bạn xong, cô liền xem trang cá nhân của Tạ Tử Kỳ. Trang cá nhân của giống cô, chỉ hiển thị bài đăng trong ba ngày gần nhất. Cậu hề cài đặt giới hạn thời gian, đăng bao nhiêu bài đều thể xem hết. rõ ràng nhóc dùng WeChat, các bài đăng chủ yếu là chia sẻ linh tinh và những thứ liên quan đến game. Chỉ một bài đăng duy nhất ảnh của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-161.html.]

Đó là một tấm ảnh tự chụp gương.

Chắc hẳn là chính chủ. Bởi vì còn đính kèm một biểu cảm nhe răng tinh nghịch.

Khương Mộ bấm xem, ngờ là một nhóc đáng yêu răng khểnh và má lúm đồng tiền. Tóc cắt ngắn, ngón tay thon dài, dáng gầy nhưng khá cao. Vẻ ngoài kiểu trai xuất sắc, nhưng thanh tú. Dù thì vẫn còn nhỏ, trổ mã hết.

Đối với một em trai như thế , Khương Mộ nảy sinh suy nghĩ gì khác, nhưng vì quá đáng yêu nên trêu chọc một chút cũng khá vui.

Chính vì mải ngắm tấm ảnh lâu, một tay cô điều khiển tướng thẳng trụ đối phương và hạ gục.

Ách Phỉ hỏi: “Em thế?”

Khương Mộ khựng một chút ảo não : “Xin ạ, em lag... Haizz, em gà quá.”

Ách Phỉ an ủi cô: “Không , lát nữa qua gank giúp em.”

“Vâng, cảm ơn .”

đó Ách Phỉ từng Khương Mộ tùy tiện gọi là “ trai”, nhưng mỗi cô gọi, khóe môi bất giác cong lên.

Lúc , Tạ Tử Kỳ đang vắt óc suy nghĩ xem nên bắt chuyện với Khương Mộ thế nào để trông quá trẻ con. Cậu tin lời Khương Mộ cô lớn hơn vài tuổi, nên đoán cô là sinh viên đại học. Cậu Khương Mộ cảm thấy cách tuổi tác với . Sinh viên đại học thường thích chuyện về chủ đề gì nhỉ?

Tạ Tử Kỳ nghĩ mãi , đành cầu cứu Google vạn năng. Kết quả tìm kiếm gợi ý về các vấn đề học tập.

Điều khó . Cậu sinh viên đại học vấn đề học tập gì cơ chứ.

Tạ Tử Kỳ đành bỏ cuộc, cố gắng sắp xếp câu chữ cho bớt non nớt, thể hiện mặt trưởng thành của .

Tạ Tử Kỳ: [Chị ơi, ngày nào chị cũng bận đến khuya thế ạ?]

Khương Mộ: [ , bé cưng định ngủ ?]

Nhìn thấy Khương Mộ gọi là “bé cưng”, mặt Tạ Tử Kỳ đỏ bừng. Lần Khương Mộ gõ chữ , cảm giác khác hẳn với lúc cô thuận miệng . Mắt cứ dán chặt hai chữ “bé cưng”, ngượng ngùng chút bối rối.

Tạ Tử Kỳ: [Chưa ạ.]

Khương Mộ: [Muộn thế mà bé cưng ngủ thì định gì?]

Tạ Tử Kỳ: [Em ngủ muộn một chút, em vẫn buồn ngủ.]

Khương Mộ cũng trả lời tin nhắn. Lúc trong game, cả đội đang đẩy lên đến trụ nhà chính của đối phương, cô cũng chạy đến tham gia giao tranh tổng.

Tạ Tử Kỳ nhận hồi âm, nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy lẽ do câu của gì để trả lời. Chắc Khương Mộ cũng giống trai , đôi khi lười trả lời những tin nhắn gì quan trọng.

Thế là gửi thêm một tin nữa.

Tạ Tử Kỳ: [Thật em chuyện với chị thêm một lát. Bình thường chị thích gì ạ?]"

"Khương Mộ uể oải trả lời Tạ Tử Kỳ vài câu.

tốc độ trả lời của cô quá chậm.

Tạ Tử Kỳ rửa mặt xong xuôi, giường chỉ để đợi tin nhắn của Khương Mộ.

 

Loading...