"Cậu nhóc Tạ Tử Kỳ đang chơi game với Khương Mộ vui đến quên cả trời đất, tiếng giòn giã của vang to đến mức ở bên ngoài cũng thấy.
“Con trai yêu, con đang gì trong phòng thế?”
Mẹ Tạ gõ cửa.
Tạ Tử Kỳ giật nảy , vội vàng tắt mic vọng cửa: “Dạ gì ạ, con đang bài tập.”
Mẹ hỏi vọng : “Làm bài tập mà cũng vui thế cơ , to thế.”
Tạ Tử Kỳ ấp úng: “À, tại bạn học gửi cho con một cái video hài hước nên con mới thôi ạ.”
“Vậy ? Thế con trai ăn trái cây , mới rửa táo xong .”
“Dạ thôi ạ, con ăn , cứ việc của .”
“Mẹ gọt vỏ cắt sẵn , ăn một miếng con.”
Tạ Tử Kỳ cúi đầu điều khiển tướng của , : “Con ăn mà, nhanh , con đang sách.”
“Được , con đừng thức khuya quá nhé, nghỉ ngơi sớm .”
Nghe tiếng bước chân xa, Tạ Tử Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm, vội bật mic. Cuộc trò chuyện với Khương Mộ gián đoạn, vội vàng giải thích.
“Chị ơi, nãy nhà em nên em tắt tiếng.”
Khương Mộ để tâm, đáp: “Không .”
Cô liếc đồng hồ, thấy cũng sắp đến giờ đổi chơi cùng.
Thế là cô : “Đánh xong ván là chị nghỉ nhé.”
Tạ Tử Kỳ sững một lúc: “Sớm ạ?”
“Ừ, bé cưng nỡ xa chị ?”
Tạ Tử Kỳ ngập ngừng hỏi: “Chị việc bận khác ạ?”
“Ừm, chị bận lắm.”
Bận la cà, bận thả thính trai.
Vừa ván game kết thúc, dù Tạ Tử Kỳ lời tạm biệt với Khương Mộ sớm như , nhưng vẫn ngoan ngoãn : “Vậy , chị việc ạ.”
Thấy ngoan ngoãn như , Khương Mộ thêm vài phần thiện cảm.
“Ừm.”
Trước khi Khương Mộ thoát khỏi phòng chờ, Tạ Tử Kỳ hỏi: “Chị ơi, chị tên là gì ạ?”
Khương Mộ đáp: “Tưởng Mộ.”
Cô còn cẩn thận gõ hai chữ kênh chat của nhóm.
Tạ Tử Kỳ khen: “Tên chị thật.”
Khương Mộ khẽ : “Thật ?”
Nghe tiếng của Khương Mộ, hai má Tạ Tử Kỳ ửng hồng, trong đầu bất giác tưởng tượng dáng vẻ của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-160.html.]
“Vâng ạ,” Tạ Tử Kỳ nghiêm túc đáp.
“Vậy chị thoát nhé, chị tìm bé cưng chơi cùng.”
Khương Mộ là “ ”, chứ “ngày mai”.
Tạ Tử Kỳ chút nhạy cảm, thấy hụt hẫng, buột miệng gọi cô: “Chị ơi...”
Bàn tay đang định nhấn nút thoát của Khương Mộ khựng : “Sao thế?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Dạ... em thể... kết bạn với chị ạ?”
Khương Mộ sự thấp thỏm trong giọng , liền thoải mái đáp: “Được chứ, nhưng bình thường chị dùng WeChat hơn.”
“WeChat cũng ạ!” Tạ Tử Kỳ mừng rỡ vì cô từ chối, “Em cũng WeChat.”
“Ok nha.” Khương Mộ gửi WeChat của qua, : “Vậy chị thật đây nhé, tạm biệt.”
“Vâng ạ.” Tạ Tử Kỳ dãy , lẩm nhẩm ghi nhớ trong lòng, như thể sợ giây tiếp theo những con sẽ biến mất, hoặc lỡ tay bấm thoát thì sẽ thấy nữa.
Trí nhớ của khá , chỉ nhẩm nhẩm vài là thuộc lòng dãy . Cậu nhanh chóng chuyển sang WeChat, bấm mục thêm bạn bè nhập dãy .
Gửi lời mời kết bạn xong, đợi vài phút mà vẫn thấy Khương Mộ đồng ý.
Tạ Tử Kỳ lo lắng nhập sai , nhưng tên tài khoản thì chắc chắn là cô . May mà vẫn còn nhớ dãy , thế là thử gửi lời mời một nữa.
Lúc , Khương Mộ bắt đầu đặt đơn một bạn chơi game thuê khác.
Buổi tối Ách Phỉ nhận hai đơn, dù đang trong trận nhưng tâm trí thể tập trung. Cứ mỗi vài giây chờ ghép trận, chuyển sang WeChat và ứng dụng bạn chơi thuê để xem tin nhắn mới nào .
Khách hàng của là một cô gái hai mươi tuổi, giọng cũng khá dễ chịu, nhưng trong đó tràn đầy vẻ tiểu thư đỏng đảnh. Mỗi câu với đều mang chút nũng nịu và vẻ đây. Trước , Ách Phỉ khá thích kiểu , nhưng bây giờ cảm thấy thật giả tạo.
“Ách Phỉ, em g.i.ế.c , mau trả thù giúp em , tên rừng bên đáng ghét quá .”
Ách Phỉ chiều theo ý cô : “Được thôi, tới ngay.”
Dù giọng vẫn ôn tồn và kiên nhẫn, nhưng khóe môi trễ xuống.
Ách Phỉ thầm nghĩ, chơi xong ván , nếu đối phương còn tiếp tục, sẽ viện cớ việc ngoài.
Quả nhiên, ván game kết thúc, cô gái lập tức : “Anh chơi giỏi ghê, là chơi thêm vài ván nữa , để em đặt đơn.”
Ách Phỉ nhẹ: “Xin tiểu thư nhé, em chút việc ngoài, tối nay chơi , chị hủy đơn nhé.”
“Sao thế, đang yên đang lành chơi nữa.” Cô gái tỏ vẻ vui.
Ách Phỉ vẫn giữ giọng điệu hòa nhã: “Xin chị.”
Đối với con gái, dù trong lòng mất hết kiên nhẫn, vẫn luôn giữ thái độ .
Cô gái giọng , cơn tức giận cũng nguôi ngoai ít nhiều. Dù vẫn còn điệu bộ kiêu kỳ, cô cũng chỉ : “Thôi , bình thường mỗi ngày nhận đơn mấy tiếng?”
Ách Phỉ đáp: “Còn xem tình hình nữa ạ. Nếu lịch học nhiều thì em nhận đơn, cuối tuần rảnh rỗi thì sẽ online suốt.”
Câu trả lời cũng như , ý là khi nào rảnh thì mới nhận, còn rảnh lúc nào thì tùy thuộc tâm trạng của . về cơ bản, vì tiền, Ách Phỉ lúc nào cũng “rảnh”.
Giọng trầm ấm, chậm rãi. Cô gái giọng , ảnh đại diện của , khỏi tò mò về con trai . Thế là cô vòng vo hỏi xin WeChat của . Dù thấy phiền phức, Ách Phỉ vẫn cho. Anh ba tài khoản WeChat, một cái dùng cho việc cá nhân hằng ngày, một cái chuyên dùng để kết bạn với khách hàng chơi game, và một cái dự phòng dùng tới. Thời buổi , ai mà chẳng vài cái tài khoản clone.
Ngay lúc Ách Phỉ chuẩn chuyển sang WeChat để thêm bạn với cô gái thì điện thoại vang lên hai tiếng ting ting.