Nữ Vương Trà Xanh - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:10:42
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Mộ hề hoang mang, đáp: “Thưa thầy, em và chỉ là bạn bè thôi ạ.”

“Thầy đừng ! Nó thích Triệu Diệp, nếu em chẳng đẩy nó.” Dương Tuệ trừng mắt Khương Mộ.

Khương Mộ c.ắ.n môi, : “Dương Tuệ, thể bừa như ? Cậu bằng chứng thì thể thế .”

Thầy giám thị hóng chuyện nãy giờ, ngờ phát hiện thêm một manh mối yêu sớm, bèn hỏi: “ , em bằng chứng gì ?”

Người là Khương Mộ đưa bằng chứng hẳn hoi đấy.

Dương Tuệ nghĩ , cô đúng là bằng chứng, nhưng bao nhiêu ánh mắt đang đổ dồn , lời , nếu bây giờ gì thì sẽ chẳng ai tin cô nữa.

Mắt cô đảo quanh, dừng đôi giày của Triệu Diệp.

Dương Tuệ lớn: “Nếu nó thích Triệu Diệp thì tại mua cho đôi giày đắt tiền như ? Đôi giày đó em tra , hơn ba nghìn tệ, chính là Khương Mộ tặng!”

Thế là đồng loạt xuống đôi giày chân Triệu Diệp.

Bố Triệu Diệp cũng hỏi: “Con trai, đôi giày của con bố từng thấy?”

“Có thật là bạn nữ tặng ?”

Các thầy cô cũng xì xào: “Giày gì mà ba nghìn tệ? Lừa ?”

“Nhìn giống đắt tiền thế, cũng chẳng giày da thật.”

Triệu Diệp ngờ Dương Tuệ lôi chuyện , sắc mặt khó coi. Cậu lườm Dương Tuệ một cái, hổ gật đầu: “Vâng.”

Thầy chủ nhiệm đang định lên tiếng thì Khương Mộ : “Lớp trưởng, đây đúng là quà em tặng Triệu Diệp, nhưng em chỉ coi như trai thôi.”

Nói xong, Khương Mộ dừng một chút tiếp: “Hơn nữa, ba nghìn tệ một đôi giày thì gì là đắt ạ? Chẳng đó là giá bình thường ?”

Tất cả những mặt, trừ bố Khương, sắc mặt đều chút khó tả.

Mẹ Khương phối hợp : “Xin các vị, con bé nhà khái niệm gì về tiền bạc cả. Ở nhà mua đồ cho nó, chúng chọn đồ đắt tiền thôi.”

Bố Khương cũng : “Con gái nhà chúng thiếu tiền, ba nghìn tệ một đôi giày đúng là đắt, đắt chút nào.”

Lời của bố Khương cho sắc mặt khá hơn.

Ngược , bố Triệu Diệp càng thêm hổ. Bố Triệu Diệp hung hăng trừng mắt con trai.

Mẹ Triệu Diệp mặt đỏ bừng, huých tay con trai: “Con trai, con thể tùy tiện nhận món quà đắt tiền như của khác chứ?”

Triệu Diệp gì.

Khương Mộ trưng bộ mặt ủ rũ, với : “Em cũng ngờ việc tặng một món quà bình thường gây hiểu lầm như . Em thật sự chỉ coi Triệu Diệp như trai thôi. Từ nhỏ em chỉ một , bố bận rộn, em một trai.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-152.html.]

Bộ dạng đáng thương của Khương Mộ trông thật sự khiến đau lòng.

“Phụ cũng nên quan tâm đến con cái nhiều hơn.” Thầy giám thị với bố Khương.

Dương Tuệ vẫn chịu bỏ cuộc, cố cãi: “Cậu coi như trai, ai mà tin? Rõ ràng là thích , nếu tại tặng quà sinh nhật cho ?”

Khương Mộ c.ắ.n môi, Dương Tuệ, Triệu Diệp: “Nếu thì, Triệu Diệp, trả đôi giày cho tớ . Tớ cũng hy vọng đôi giày mang phiền phức cho .”

"Cuối cùng, Dương Tuệ và Triệu Diệp đều bố mắng cho một trận. Dương Tuệ xin Khương Mộ, còn bố Triệu Diệp thì trả tiền mua giày cho cô.

Đôi giày qua chân, bố Triệu Diệp đang mặt ở đó nên chắc chắn sẽ bắt con cởi giày trả cho Khương Mộ. Họ đành c.ắ.n răng móc ví, trả cho cô hơn ba nghìn tệ.

Sự việc giải quyết rõ ràng nên cũng còn liên quan đến Khương Mộ nữa. Dương Tuệ và Triệu Diệp giữ phòng giáo vụ để tiếp tục mắng.

Chủ nhiệm lớp cùng thầy giám thị áy náy xin bố Khương Mộ tiễn cả ba xuống tận lầu.

Về đến nhà, bố Khương Mộ tiếp tục cãi ngớt. Nguyên nhân là vì lúc nãy, ngoài việc xin , cô chủ nhiệm còn đề cập đến vấn đề giáo d.ụ.c của Khương Mộ.

Con gái học lớp 12, tương lai thành tài đều phụ thuộc cả phụ . Nếu họ cứ tiếp tục thờ ơ như , thể tương lai của Khương Mộ sẽ hủy hoại.

Qua chuyện , cô chủ nhiệm cảm thấy Khương Mộ thực là một đứa trẻ ngoan, chỉ vì thiếu sự quan tâm dạy dỗ nên mới phần buông thả. Nếu bố quan tâm nhiều hơn, con bé sẽ đổi, chăm chỉ học hành để năm thi đỗ đại học.

“Nhà tiền cũng mua hạnh phúc và tương lai cho con cái ạ.” Cô chủ nhiệm với bố Khương Mộ như .

Cả hai đều vô cùng tán thành, nhưng khi về đến nhà, câu chuyện rốt cuộc ai sẽ là chăm sóc con gái vẫn chẳng đến .

Rốt cuộc, vẫn chẳng ai nhận trách nhiệm nuôi nấng Khương Mộ.

Bố Khương Mộ tái hôn, vợ mới một con trai riêng trạc tuổi cô, đó họ thêm một cô con gái nữa. Nếu Khương Mộ dọn đến ở cùng, chỉ tổ thêm phiền phức.

Mẹ Khương Mộ thì công việc bận tối mắt tối mũi, nhận một vụ kiện thương mại quan trọng, giá trị lên tới cả trăm triệu. Vào thời điểm nước sôi lửa bỏng , bà thể lơ là .

Nhìn họ cãi vã ngừng, Khương Mộ trong lòng cảm thấy chút chua xót cho nguyên chủ. Bố của cô đều là những ích kỷ, đối với họ, sự tồn tại của cô con gái dường như chỉ là cũng , cũng chẳng .

Thế là, Khương Mộ thản nhiên lên tiếng: “Bố, , hai đừng cãi nữa. Con ở với bà ngoại . Sau con sẽ gây chuyện nữa, sẽ học hành chăm chỉ, hai cần lo .”

Bố cô đồng thanh hỏi: “Con thật chứ?”

Khương Mộ gật đầu: “Vâng. mà, lúc hai sẽ cho con một cái thẻ đen ? Đưa cho con .”

“Không con cần ?” Trước đây Khương Mộ quả thật định đưa cho nguyên chủ thẻ đen, nhưng cô vì giận dỗi bố chỉ đưa tiền mà quan tâm đến nên từ chối.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Khương Mộ chớp mắt, nghiêm túc đáp: “Cần chứ ạ. Con học hành tử tế, mua tài liệu, còn học thêm nữa, còn nhiều chỗ cần tiêu tiền lắm.”

Thấy Khương Mộ do dự, bố cô liền ngay: “Con nó thì cô cứ cho nó . Đời sống tinh thần thiếu quan tâm , kinh tế cũng đáp ứng cho con, cô kiểu gì thế?”

Hai từ lúc kết hôn luôn cãi vã đủ chuyện. Nguyên chủ quen với cảnh , nên Khương Mộ cũng chẳng phản ứng gì đặc biệt.

 

Loading...