Lần Ngô Trạch Dã cũng , nhưng kết quả là chương trình sắp xếp cho hai họ hẹn hò. Lần Ngô Trạch Dã cũng định tên Khương Mộ nữa.
Buổi tối, Ngô Trạch Dã đến ban công đúng giờ hẹn của Khương Mộ. Anh cứ trong phòng đồng hồ, tính toán sẽ đến muộn hơn mười phút.
Kết quả là khi lên đến nơi, mới phát hiện Khương Mộ cũng tới.
Ngô Trạch Dã chút vui. Anh xuống ghế chờ, thầm nghĩ, nếu trong vòng năm phút nữa Khương Mộ xuất hiện, sẽ xuống lầu gõ cửa phòng cô.
Vậy mà, mười phút trôi qua, sắc mặt Ngô Trạch Dã càng lúc càng khó coi.
Anh dậy, đang định xuống lầu.
Khương Mộ cuối cùng cũng tới.
Ngô Trạch Dã vốn đang sa sầm mặt mày, nhưng khi thấy Khương Mộ tay cầm một hộp quà, tươi rói tiến về phía , sắc mặt dần dần dịu .
Khương Mộ đương nhiên nhận sự đổi của , trong lòng thầm mắng một câu: Đồ đàn ông dở .
“Xin , để đợi lâu. Em mới gói cái , mà cứ gói mãi xong, tay em vụng quá.”
Ngô Trạch Dã hộp quà trong tay cô, gói đúng là thật, nhưng trông tâm.
“Đây là gì ?” Ngô Trạch Dã hỏi.
Khương Mộ đỏ mặt: “Cái ... là cho .”
Cô , Ngô Trạch Dã bằng ánh mắt né tránh thâm tình.
Ánh mắt mang theo tình ý e thẹn, khiến Ngô Trạch Dã ảo tưởng nhiều.
Ngô Trạch Dã bỗng nhiên vô cùng mong đợi món quà là gì.
“Tại tặng cho ?” Ngô Trạch Dã đến gần Khương Mộ, cúi đầu cô.
“Anh cứ mở xem .” Khương Mộ đưa hộp quà tay Ngô Trạch Dã.
Nói xong, Khương Mộ kín đáo liếc mắt lưng.
Bên cạnh cánh cửa, mặt đất bỗng dưng xuất hiện thêm một cái bóng."
"Thật , ngay từ lúc Triệu Giai Giai lẽo đẽo theo lên lầu, Khương Mộ phát hiện .
Những lời , cô cũng cố tình cho Triệu Giai Giai .
Ngô Trạch Dã chẳng mảy may nghi ngờ, mỉm mở hộp quà. Bên trong là một chiếc đồng hồ đeo tay, trông gần như y hệt chiếc cũ của , chỉ kiểu dáng mặt đồng hồ là khác một chút.
“Em mua thật đấy ?” Ngô Trạch Dã kinh ngạc.
Dòng đồng hồ dễ mua chút nào, vì là phiên bản giới hạn, giá cao ngất ngưởng, hầu hết mua về chỉ để sưu tầm.
Để mua chiếc đồng hồ , chắc chắn Khương Mộ bỏ ít tiền.
Bắt gặp ánh mắt mong chờ của Khương Mộ, Ngô Trạch Dã khẽ nhếch mày.
“Ừ, đồng ý với em.” Khương Mộ nghiêm túc đáp.
Nơi máy , ánh mắt Khương Mộ Ngô Trạch Dã nóng bỏng lạ thường, khiến cảm giác cô gái mặt yêu sâu đậm.
Ánh mắt như thế, Ngô Trạch Dã từng thấy nhiều .
Chỉ là , đều chẳng thèm để tâm, thậm chí còn thấy nhàm chán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-112.html.]
Vậy mà giờ đây, trái tim đập loạn nhịp vì ánh mắt của Khương Mộ, trong lòng còn trào dâng một cảm giác đắc ý và vui sướng khó tả.
Từ nhỏ đến lớn, Ngô Trạch Dã luôn là nắm thế chủ động trong chuyện tình cảm. Lúc nào cũng nhiều cô gái theo đuổi, khi bước chân giới giải trí, mỹ nữ tự nguyện ngã lòng càng đếm xuể.
từng thật lòng yêu một ai, dù từng hẹn hò với hai cô gái thì cuối cùng cũng chia tay vì cảm thấy quá vô vị.
Anh vốn nhiều kiên nhẫn với con gái.
Cũng chính vì mà mấy năm nay lười yêu đương, cảm thấy ai cũng như ai, chẳng gì thú vị.
Hơn nữa, ghét nhất là kiểu con gái quá chủ động.
Thế nên, sự chủ động đây của Khương Mộ khiến vô cùng chán ghét.
kể từ khi Khương Mộ hỏng đồng hồ và mắng cho vài câu, thái độ của cô đối với đổi hẳn.
Cô còn bám riết lấy , thậm chí còn bắt đầu tương tác với các khách mời nam khác, ngay cả phiếu hẹn hò cũng điền tên nữa.
Còn , kể từ đêm tình cờ gặp Khương Mộ ngoài ban công, nhận cô thực là một cô gái đáng yêu, đơn thuần, và cô còn một mùi hương khiến say đắm.
Mùi hương , đến tận bây giờ vẫn thể nào quên.
Thế là ngày càng chú ý đến Khương Mộ. Sự đổi Ngô Trạch Dã nhận , Khương Mộ đối với là một sự tồn tại đặc biệt.
“Em hứa với chỉ chuyện .” Ngô Trạch Dã kìm nén sự xao động trong lòng.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Anh từ từ tiến gần Khương Mộ, lấy chiếc đồng hồ đưa cho cô: “Đeo giúp .”
Giọng điệu nửa đùa nửa thật, cộng với khuôn mặt trai đến nao lòng của , quả thực sức quyến rũ c.h.ế.t .
Khương Mộ cúi đầu, thầm mắng trong lòng: “Dám đóng vai tổng tài bá đạo với bà .”
diễn thì diễn cho tròn vai.
Khương Mộ ngượng ngùng Ngô Trạch Dã: “Để em đeo giúp ạ?”
“Ừ.” Ngô Trạch Dã đáp.
Một tay Khương Mộ cầm đồng hồ, tay kéo lấy tay Ngô Trạch Dã.
Ngô Trạch Dã lúc mới để ý ngón tay Khương Mộ mà thon dài, mềm mại đến thế, nhất thời xúc động nắm lấy tay cô.
Khương Mộ lóng ngóng đeo đồng hồ cho , mặt đỏ bừng lên. Ngô Trạch Dã chỉ đưa tay lên véo má cô một cái.
“Xong ạ.”
Ngô Trạch Dã hài lòng giơ tay lên ngắm nghía. Dây đồng hồ lỏng một chút, nhưng điều đó ảnh hưởng đến sự yêu thích của dành cho nó.
Anh vui vẻ hỏi: “Đẹp ?”
Khương Mộ gật đầu: “Đẹp lắm.”
Ngô Trạch Dã chằm chằm mặt Khương Mộ: “Anh cũng thấy .”
Khương Mộ ngọt ngào đến tan chảy: “Anh thích chứ?”
Trái tim Ngô Trạch Dã rung động.
Anh bất giác nghĩ rằng câu của Khương Mộ thực là đang hỏi: “Anh thích em ?”