Nữ Tu Ác Độc Đây Không Diễn Nửa, Mở Đầu Có Ngay Năm Đạo Lữ - Chương 180: Đêm

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:00:58
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngoài cửa, bàn bày .

Hỏa Minh Thanh Huyền và Tiêu Hoành ba mặt , Mặc Dạ còn cố ý xem trò vui.

"Tiểu Hồ thương, dùng thần tu là cách hồi phục nhanh nhất." Tiêu Hoành bình tĩnh .

, chính là vì lẽ đó. Bảo bối thương luôn chủ nhân ưu ái hơn, đó là thông lệ.

"Vậy ?" Mặc Dạ đột nhiên một câu: "Rõ ràng ở quảng trường, Diệp Vũ chủ động nhận thua, mới tạo cơ hội cho Tiểu Hồ."

Sắc mặt Tiêu Hoành tái mét.

"Đương nhiên là ." Thanh Huyền thản nhiên : "Tiểu Hồ còn nhỏ tuổi, chủ nhân quan tâm nhiều hơn cũng là lẽ thường."

 

Mặc Dạ thêm một câu: "Nhỏ tuổi ư? Hắn chỉ là trông ngây thơ đơn thuần thôi, nhưng dù cũng là yêu thú hóa hình, tuổi của Tiểu Hồ... chắc cũng gần trăm . Thanh Huyền, ngươi thể gọi là ông nội đấy."

Thanh Huyền mặt đổi sắc liếc Mặc Dạ.

Hỏa Minh chậm rãi : "Tiểu Hồ tâm tư thuần khiết, chắc là ý nghĩ gì khác ."

Mặc Dạ nhướng mày: "Thật ? Ta thấy lúc nãy hình như đỏ mặt thì ."

Tiêu Hoành, Thanh Huyền, Hỏa Minh lập tức giận dữ Mặc Dạ.

Rốt cuộc gì?

Cố ý chọc tức bọn họ ?

 

Mặc Dạ bình thản : "Ta chỉ thấy các ngươi từng từng sa , cảm thấy thật nực mà thôi."

Hắn nhướng mày, vẻ mặt khinh thường.

Mặc Dạ dứt lời, Thanh Huyền chợt : "Cũng , trong năm chúng , chỉ Mặc Dạ ngươi là còn giữ sơ tâm, thà c.h.ế.t khuất phục."

Mặc Dạ ngạo nghễ gật đầu.

Đó là đương nhiên.

Hắn tuyệt đối sẽ dễ dàng đổi ý định.

"Vậy thì . Hy vọng ngươi nhất định kiên trì. Nếu một ngày ngươi trụ nữa... thì cứ gọi mỗi chúng một tiếng nghĩa phụ. Thấy ?" Thanh Huyền hứng thú .

Mặc Dạ: "??? Hừ! Vô vị."

Tiêu Hoành liếc một cái: "Đó là lời thoại của ! Ta thấy thú vị đấy, chẳng lẽ ngươi dám đáp ứng?"

Mặc Dạ lạnh một tiếng: "Tuyệt đối sẽ ngày đó, đáp thì đáp, thì nào?"

Mồm Mặc Dạ cứng, đều hài lòng.

Bớt một đối thủ cạnh tranh, bấy nhiêu!

"Ngươi nhớ kỹ là ." Thanh Huyền .

 

Mặc Dạ dậy: "Không thèm để ý các ngươi. Trận chung kết Khí đạo, ba ngày . Ngày mai chắc việc gì, tối nay Diệp Vũ và Hồ Cửu Linh chắc sẽ . Các ngươi tự chờ ."

Trong phòng.

Hồ Cửu Linh miễn cưỡng khôi phục hình .

Đôi mắt mang theo một tia chờ mong nho nhỏ, chút khẩn trương.

Hỏa Minh ca ca bọn họ đều , thần tu là chuyện thoải mái.

Lời hẳn là sai.

Nếu , bọn họ tranh đoạt như .

mà.

Đối mặt với những điều , thể Hồ Cửu Linh vẫn chút căng thẳng.

"Không , đau chút nào." Diệp Vũ an ủi: "Ta sẽ yên ở đây, ngươi đừng sợ."

Hồ Cửu Linh ngoan ngoãn gật đầu, chút ngượng ngùng liếc Diệp Vũ.

Trong lòng cảm thấy hổ, Hồ Cửu Linh liền thẳng : "Chủ nhân, , cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, nóng ran."

 

Hồ Cửu Linh thành thật Diệp Vũ: "Chủ nhân... Người rốt cuộc là chuyện gì ? Có thương ?"

Hồ Cửu Linh thật sự hiểu, đôi mắt to tròn tràn đầy vẻ mờ mịt.

Diệp Vũ nhất thời chút ngơ ngác.

Lại hỏi thẳng như ?

Cô vốn còn thấy gì, Hồ Cửu Linh hỏi , mặt cô ửng đỏ.

Diệp Vũ khẽ hắng giọng: "Vậy ngươi thấy khó chịu lắm ?"

Hồ Cửu Linh thật thà lắc đầu: "Không khó chịu. Chỉ là... hiểu cũng thoải mái."

Hồ Cửu Linh khổ não.

Diệp Vũ ánh mắt cầu đầytri thức của đến chút ngại ngùng, cô khẽ hắng giọng: "Không , lát nữa ngươi cứ theo tiết tấu của . Rất nhanh sẽ thoải mái thôi."

Hồ Cửu Linh vô cùng tin phục Diệp Vũ, sức gật đầu, trong đôi mắt to tròn tràn đầy sự tin tưởng.

Diệp Vũ kiên nhẫn dẫn dắt: "Bây giờ, tiên hãy phóng thích thần hồn pháp tướng của ngươi ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-tu-ac-doc-day-khong-dien-nua-mo-dau-co-ngay-nam-dao-lu/chuong-180-dem.html.]

Không chút do dự, đỉnh đầu Hồ Cửu Linh xuất hiện một pháp tướng nhỏ bé.

 

Diệp Vũ , tim liền mềm nhũn.

Pháp tướng và nguyên hình của Hồ Cửu Linh gần như giống hệt , là một con hồ ly nhỏ xanh biếc.

Hồ Cửu Linh thuộc thủy, quanh Thanh Hồ , dường như còn từng lớp sóng nước vờn quanh, nước bốc lên, tựa như một giấc mộng ảo.

Trên đỉnh đầu Diệp Vũ, pháp tướng cũng nữa xuất hiện.

Dây leo lan rộng , đem pháp tướng của tiểu hồ ly bao quanh.

Từng bông từng bông hoa nhỏ màu tím nở rộ khắp cơ thể .

Hồ Cửu Linh cứng đờ.

Hắn...

Hắn thần tu thể thoải mái, nhưng ai thoải mái đến !

Trong lòng như ngọn lửa bùng cháy, khiến kìm gào thét.

.

Âm thanh đến bên miệng.

Lại biến thành tiếng kêu nũng nịu.

Diệp Vũ khẽ một tiếng: "Đừng nóng vội, chỉ mới bắt đầu thôi."

 

Pháp tướng từng chút một giao hòa, ai ngờ rằng, khi màu tím và màu xanh hòa quyện hài hòa đến .

Dưới hiệu quả của thần tu, hào quang bao phủ , vết thương tiểu hồ cũng nhanh chóng hồi phục.

Đây là trải nghiệm sảng khoái nhân đôi.

Tiểu hồ nhịn , hóa thành nguyên hình, nhảy lòng Diệp Vũ.

Diệp Vũ nhẹ nhàng vuốt ve lưng , Hồ Cửu Linh thoải mái lật , để lộ cái bụng trắng như tuyết.

Diệp Vũ bật , chỉ thể nhẹ nhàng xoa bụng cho .

Trong lòng Diệp Vũ, lặng lẽ lệnh cho hệ thống.

"Trao thưởng nhiệm vụ."

Tiểu Hồ thành nhiệm vụ mở rương Thanh Đồngthứ hai, nhận phần thưởng thuộc tính Thần Hồn trung đẳng.

Phần thưởng , thời điểm hiện tại, quả thực vô cùng thích hợp.

Một tia sáng yếu ớt lóe lên.

 

Đôi mắt Tiểu Hồ bỗng nhiên sáng ngời.

Hắn cảm giác , , dường như xảy một vài đổi.

Hắn khẽ nhấc móng vuốt nhỏ, trong khoảnh khắc, căn phòng tựa như hóa thành biển cả mênh mông, chỉ còn một chiếc thuyền con trôi nổi.

Mà chiếc thuyền con , là tử đằng, hồn là tử hoa, bao bọc chặt chẽ lấy một con Thanh Hồ nhỏ bé.

Ánh mắt Diệp Vũ khẽ động.

Huyễn Pháp Tự Nhiên!

Đặc tính Thần Hồn Huyễn Pháp Tự Nhiên, kích hoạt một cách động.

Ảo thuật của Hồ Cửu Linh, so với , càng thêm tinh thâm hơn ít.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Cô thậm chí thể thấy ánh sáng lấp lánh sóng nước, thể thấy bóng dáng phản chiếu của hai những giọt nước.

Đây chính là... tộc Thanh Hồ sinh vì ảo thuật ?

 

Đêm dài đằng đẵng.

Diệp Vũ vốn quen bên cạnh.

, Hồ Cửu Linh biến thành nguyên hình, ba chiếc đuôi của vẫn còn xù lông, vô cùng dễ ôm.

Diệp Vũ vốn định dỗ Tiểu Hồ ngủ, để nghỉ ngơi thật .

Kết quả.

Dỗ con ngủ, cô ngủ .

Hồ Cửu Linh ngước mắt gương mặt đang say ngủ của Diệp Vũ, khóe môi nở một nụ an tâm.

Hắn lâu lâu... từng cảm giác an tâm .

chính trong đêm an lành như .

Hắn mơ một giấc mơ.

Trong mơ.

gương mặt dữ tợn gào thét về phía !

"Hồ Cửu Linh! Rốt cuộc ngươi gì?"

"Quả nhiên, kẻ trời sinh ác độc vẫn mãi là kẻ ác độc, thể nào đổi!"

"Biết chẳng nên giữ mạng sống cho ."

"G.i.ế.c ! G.i.ế.c !"

Loading...