Nữ Tu Ác Độc Đây Không Diễn Nửa, Mở Đầu Có Ngay Năm Đạo Lữ - Chương 162: Vân Thú

Cập nhật lúc: 2025-10-10 12:26:05
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm đó.

Người tham gia Khí đạo chỉ còn mười hai .

Xác suất Lăng Tuyệt gặp Hỏa Minh hoặc Diệp Vũ còn nhỏ.

, bọn họ vẫn giao thủ.

Đối thủ của Lăng Tuyệt là một tử khác của Thương Minh Kiếm Tông.

Lần , khát vọng chiến thắng của tarõ ràng còn lớn hơn hôm qua.

Hắn tay dùng sát chiêu, ép đồng môn nhận thua vội vã rời khỏi quảng trường.

Diệp Vũ và Hỏa Minh cũng giành chiến thắng.

Hai cùng tiến top sáu, trở thành hai duy nhất thuộc Thương Minh Kiếm Tông lọt vòng .

Diệp Vũ liếc bóng lưng vội vã rời của Lăng Tuyệt, khẽ nhướng mày.

Hôm nay Lăng Tuyệt vẻ khác thường.

Hắn hề đến gần trêu chọc, cũng hề nhe răng trợn mắt với Hỏa Minh, mà mang vẻ mặt mất hồn mất vía.

Rốt cuộc xảy chuyện gì với ?

Diệp Vũ hận cuốn sách , những chỗ cần miêu tả kỹ thì miêu tả đến điên cuồng, còn những chỗ cần miêu tả thì một chữ!

Hôm nay Lăng Tuyệt sử dụng ý cảnh âm lãnh rõ ràng thuần thục hơn nhiều.

Chỉ trong một đêm, rốt cuộc chuyện gì xảy với !

Trong lòng Diệp Vũ tò mò vô cùng!

Cô kiếm cớ rời khỏi quảng trường theo một hướng khác, nhanh chóng đuổi theo hướng Lăng Tuyệt .

xem thử, Lăng Tuyệt , rốt cuộc gì mờ ám.

Lăng Tuyệt dùng thủ đoạn gì, chỉ một lát thấy bóng dáng.

Diệp Vũ đến động phủ của Lăng Tuyệt âm thầm chờ đợi một hồi, nhưng vẫn thấy trở về.

Sau khi rời khỏi quảng trường, Lăng Tuyệt căn bản về động phủ!

Diệp Vũ đợi nửa ngày phát hiện gì, đành về động phủ .

Hỏa Minh và những khác trở về, thấy Diệp Vũ, tất cả đều sang.

Ánh mắt ai nấy như những chồng oán trách vợ về nhà.

Diệp Vũ khẽ hắng giọng: "Mọi ... đều ở đây cả ."

"Chủ nhân đuổi theo Lăng Tuyệt, giờ mới về ?" Hồ Cửu Linh tò mò hỏi.

Diệp Vũ: "..."

Ít cô cũng che giấu , lộ liễu ?

Hỏa Minh Diệp Vũ, nghiêm túc : "Chủ nhân lo lắng cho trận đấu giữa và Lăng Tuyệt ? Ta nhất định sẽ thắng."

Hắn , Diệp Vũ mong thể thắng mãi.

Vậy thì sẽ thắng cho cô xem!

Diệp Vũ chút bất lực: "Sao ngươi chắc chắn sẽ gặp Lăng Tuyệt? Biết gặp thì ."

Hỏa Minh trầm mặc một hồi, : "Không , một trực giác mãnh liệt như ."

Trực giác?

Diệp Vũ chút hiếu kỳ Hỏa Minh.

Nói thì.

Hỏa Minh vốn cũng mang mệnh của nhân vật chính ngông cuồng, chỉ là khí vận của đoạt, thậm chí còn trở thành lô đỉnh của .

Hiện tại.

 

Tiến độ mở bảo rương của Hỏa Minh là nhanh nhất, thậm chí mở rương Bạch Ngân đầu tiên.

Chẳng lẽ điều cũng nghĩa.

Mệnh cách nhân vật chính của trở một phần?

Nếu thật sự là như .

Vậy thì sự chỉ dẫn khí vận trong bóng tối, tỷ lệ đối đầu với Lăng Tuyệt, thật sự lớn.

.

Nhân vật chính nào mà trưởng thành từ gian nan trắc trở.

Diệp Vũ khỏi do dự một chút.

Hỏa Minh là nhân vật chính lấy một phần khí vận.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Lăng Tuyệt là một trong tám nhân vật chính của cuốn sách , hẳn cũng khí vận nhân vật chính.

Nếu hai va chạm, kết quả thật khó .

Lăng Tuyệt ý cảnh âm lãnh, coi cũng còn ba cơ hội để Hỏa Minh lĩnh hội ý cảnh bất khuất.

Ý cảnh đối ý cảnh.

Hỏa Minh cũng chắc thất thế.

 

"Cứ cố gắng hết sức là ." Diệp Vũ , cô Hỏa Minh chịu quá nhiều áp lực.

Nhỡ chuyện ngoài ý , đừng cứng đầu như Tiêu Hoành !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-tu-ac-doc-day-khong-dien-nua-mo-dau-co-ngay-nam-dao-lu/chuong-162-van-thu.html.]

Hỏa Minh nghiêm túc gật đầu: "Ta hiểu."

Đêm xuống, vạn vật tĩnh lặng.

Hồ Cửu Linh buồn chán cửa động phủ.

Mấy ngày nay.

Hình như đều bận rộn, chỉ là rảnh rỗi nhất.

.

Hình như còn thể tu luyện Mê Huyễn Chi Nhãn.

Vừa nghĩ đến tu luyện, chợt nhớ một chuyện.

Hắn ủ một loại rượu mới, cần dùng đến quả Nguyệt Quang. Loại quả một ngọn núi hoang ở biên giới tam tông, xa một chút. Bình thường lười .

mà...

Làm gì cũng thú vị hơn tu luyện!

 

Hồ Cửu Linh hì hì, lén lút rời khỏi phạm vi động phủ.

Ánh trăng rải xuống, ngọn núi tĩnh mịch, Hồ Cửu Linh ngân nga hát nhỏ, tìm kiếm quả Nguyệt Quang mà .

Loại quả ngày thường khó tìm, chỉ khi ánh trăng mới nhô lên hấp thụ chút nguyệt hoa.

Đêm nay, vận khí Hồ Cửu Linh tệ, chẳng mấy chốc thấy một quả óng ánh, sáng bóng.

Hắn mừng rỡ hái lấy.

Đột nhiên.

Bàn tay Hồ Cửu Linh khựng giữa trung.

Thần hồn trời sinh vốn nhạy bén.

Chỉ trong khoảnh khắc, cảm thấy gần đây hình như khác.

Hồ Cửu Linh hít mạnh mũi.

Rồi.

Thần sắc khẽ biến đổi.

Là... mùi máu!

 

"Ai!" Hồ Cửu Linh lập tức cảnh giác.

Hắn đảo mắt quanh, chợt cảm nhận điều gì, bút Thanh Hồ xuất hiện trong tay, khẽ điểm một chỗ.

Không gian gợn sóng, một con Vân Thú lông xù từ trời rơi xuống.

Nó định che giấu hành tung bỏ trốn, nhưng Hồ Cửu Linh thấu!

Vân Thú lập tức lộ vẻ mặt kinh hoàng.

"Ngươi..." Hồ Cửu Linh nó vết thương đầy , khỏi ngẩn .

Khoảnh khắc , Hồ Cửu Linh cảm nhận gì đó, tóm lấy Vân Thú, thi triển ảo thuật che giấu hình.

thi triển xong.

Thân ảnh Lăng Tuyệt đột ngột xuất hiện ở phía xa.

Lăng Tuyệt tay lăm lăm bảo kiếm, ánh mắt lạnh lẽo, ngừng tìm kiếm xung quanh.

Vừa thấy Lăng Tuyệt, thể Vân Thú bất giác run rẩy, như thể nhớ chuyện gì đó kinh hoàng.

Hồ Cửu Linh trầm ngâm Vân Thú.

Con Vân Thú , sợ Lăng Tuyệt!

Chẳng lẽ những vết thương nó đều do Lăng Tuyệt gây ?

 

Thấy Hồ Cửu Linh ý định hại , Vân Thú định chuồn êm.

Nó tuyệt đối thể Lăng Tuyệt phát hiện.

Nếu , bao công sức của sẽ đổ sông đổ biển!

định , Hồ Cửu Linh túm .

Vân Thú kinh hãi Hồ Cửu Linh, tuy rằng cùng là yêu tộc, nhưng Hồ Cửu Linh mang thở nồng đậm của loài , là yêu thú chủ!

Nơi là địa phận tam tông, chủ nhân của Hồ Cửu Linh, quen Lăng Tuyệt.

Vậy, đem nộp ?

"Ảo thuật của ngươi tệ. Có điều, thương thế của ngươi quá nặng, thi triển ẩn thuật lâu nữa . Ngươi cứ thế bỏ , chắc chắn sẽ phát hiện." Hồ Cửu Linh khẽ .

Trong đôi mắt của Vân Thú thoáng hiện lên một tia tuyệt vọng.

Nó nào điều đó. lẽ nào, nó mặc cho Lăng Tuyệt tùy ý xâm lược ?

"Ảo thuật hiện tại của . Nếu Lăng Tuyệt đến gần, chắc chắn sẽ phát hiện." Hồ Cửu Linh trầm ngâm một lát.

Phạm vi tìm kiếm của Lăng Tuyệt càng lúc càng gần.

Hồ Cửu Linh thở dài một tiếng.

Dưới ánh trăng, trong khoảnh khắc.

Trong mắt chợt lóe lên một vệt sáng xanh lam, bí kỹ huyền giai: Mê Huyễn Chi Nhãn.

Trong nháy mắt học !

 

 

Loading...