Nữ Tu Ác Độc Đây Không Diễn Nửa, Mở Đầu Có Ngay Năm Đạo Lữ - Chương 156: Không cần quan tâm sống chết của chúng ta.

Cập nhật lúc: 2025-10-08 13:46:51
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiêu Hoành chút thất thần, ngơ ngác Diệp Vũ, môi khẽ run, nửa ngày thốt nên lời.

"Tiêu Hoành ca ca! Ngươi là Huyết mạch Chân Long đó!" Hồ Cửu Linh khỏi hưng phấn vỗ vai : "Sau , nhờ ngươi che chở !"

Những khác cũng mỉm Tiêu Hoành.

Bọn họ đều .

Về vấn đề tư chất của , Tiêu Hoành tuy ngoài miệng , nhưng trong lòng vẫn luôn để ý.

hiện tại.

Hắn sở hữu thiên phú đỉnh cấp nhất: Huyết mạch Chân Long!

Có huyết mạch , chỉ cần ngã xuống, nhất định sẽ trở thành cường giả hàng đầu.

Trên mặt Tiêu Hoành, hiểu vì , thấy một chút vui mừng nào.

Nụ mặt cũng dần tắt hẳn.

 

Huyết mạch Chân Long, chẳng lẽ chuyện ? Sao Tiêu Hoành biểu hiện ?

Lẽ nào, Tiêu Hoành tin lời Diệp Vũ?

Tay Tiêu Hoành run, hỏi Diệp Vũ: "Ta là huyết mạch Chân Long, Tiêu gia..."

Diệp Vũ gật đầu: "Người nhà họ Tiêu, ít nhiều đều huyết mạch Chân Long. Chỉ là, huyết mạch của những khác nồng đậm bằng ngươi."

Tiêu Hoành càng thêm hoảng hốt: "Vậy Khúc Khiếu?"

Diệp Vũ : "Huyết mạch Chân Long khó đến mức nào, Khúc Khiếu chẳng qua chỉ là ngụy long, ngươi cần để ý đến y, qua vài tháng nữa, cái gọi là thần hồn Chân Long của y sẽ sụp đổ, đến lúc đó, y sẽ thu dọn thế nào."

Tiêu Hoành ngây đó, hốc mắt chút đỏ lên.

Thần hồn Chân Long của Khúc Khiếu...

Là giả.

mà...

Tiêu Hoành đỏ hoe mắt Diệp Vũ: " mà chủ nhân. Y dùng cái gì, để ngụy tạo thần hồn Chân Long ?"

 

Diệp Vũ khựng một chút, đáy lòng cũng chùng xuống.

Cô cũng , Khúc Khiếu cụ thể dùng biện pháp gì.

mà.

Huyết mạch Chân Long, chỉ Tiêu gia mới .

Khúc gia đồ sát cả tộc Tiêu gia... Y thế nào để ngụy tạo thần hồn Chân Long, đáp án rõ ràng.

Tay Tiêu Hoành, đột nhiên nắm chặt .

Giọng khàn khàn, nhưng vẫn từng chữ một: "Y chiết xuất huyết mạch của Tiêu thị nhất tộc, mới thần hồn ngụy long ."

Cha của .

Huynh tỷ của .

Những tộc của .

Cả gia tộc Tiêu thị, diệt vong tay Khúc gia.

m.á.u tươi , mới tạo nên cái gọi là "thần hồn Chân Long" của Khúc Khiếu.

 

"Y đến tam tông, cũng là vì ." Tiêu Hoành cụp mắt: "Ta là duy nhất của Tiêu gia thể khiến Long Tủy Kiếm nhận chủ. Có huyết mạch của , y thể mở bí tàng, đạt Chân Long truyền thừa. Từ đó, y thể đạp m.á.u thịt Tiêu gia, bước lên con đường thông thiên chân chính."

Tiêu Hoành thông minh đến dường nào.

Diệp Vũ chỉ đưa một ít thông tin nhỏ, xâu chuỗi thứ với .

Trong phòng, nhất thời im lặng.

Tiêu Hoành cúi đầu, ai thấy rõ vẻ mặt , chỉ tiếng thở nặng nề vang lên từng hồi.

Rất lâu .

Khóe môi nở một nụ giễu cợt: “Huyết mạch Chân Long... thần hồn Chân Long... Nói là tư chất đỉnh cấp, nhưng cuối cùng, cả gia tộc Tiêu thị đều vì nó mà diệt vong. Gia tộc Tiêu thị, cần cù chăm chỉ, cẩn trọng tỉ mỉ, đời đời kiếp kiếp cung phụng Long Tủy Kiếm. Cũng lời đồn rằng, chỉ cần Tiêu gia thành tâm, sẽ một ngày, Chân Long chi hồn thức tỉnh trong cơ thể hậu nhân Tiêu gia."

" mà, chẳng lẽ chúng còn đủ thành tâm ?"

 

Tiêu Hoành Diệp Vũ chăm chú.

Ngày Hoàng thành m.á.u chảy thành sông, bao cầu nguyện Chân Long giáng thế.

mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-tu-ac-doc-day-khong-dien-nua-mo-dau-co-ngay-nam-dao-lu/chuong-156-khong-can-quan-tam-song-chet-cua-chung-ta.html.]

Chẳng gì cả.

Nếu thật sự Chân Long tồn tại, thì nó cũng chỉ coi Tiêu gia như một cái bình chứa, một món đồ chơi.

Đã từng, Tiêu thị nhất tộc, đều coi Chân Long là tín ngưỡng.

ngày tộc diệt, Tiêu Hoành còn tin Chân Long nữa. Hắn chỉ thấy Tiêu thị bọn họ, chẳng khác nào một trò lớn.

Hiện tại.

Diệp Vũ với .

Hắn thật sự huyết mạch Chân Long.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Tiêu Hoành hiểu , chút .

Hắn rõ, nếu Diệp Vũ dùng biện pháp gì đó giúp , thì huyết mạch Chân Long đến giờ vẫn thức tỉnh!

Bi ai, thống khổ của phàm nhân, đối với Chân Long cao cao tại thượng mà , chung quy chỉ là một trò chơi.

Từ nay về , tín ngưỡng của , ở nhân gian.

 

"Tiêu Hoành, ngươi đừng cố chấp nữa. Huyết mạch Chân Long , dù cũng là chuyện ." Diệp Vũ khuyên nhủ.

Tiêu Hoành ngước mắt, khóe môi nở nụ : "Đương nhiên là chuyện . Huyết mạch thể khiến mạnh hơn. Mạnh hơn, mới thể báo mối huyết thù . Chủ nhân, hiểu rõ."

Chỉ là, những chuyện, cuối cùng vẫn là khác biệt. Chân Long còn là tín ngưỡng, mà chỉ là một thủ đoạn của . Hắn mượn nó để trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng sẽ coi nó là tất cả.

Nỗi giằng xé và thống khổ trong lòng Tiêu Hoành, khác khó mà thấu hiểu.

Mọi chỉ lặng lẽ ở bên cạnh .

Tiêu Hoành điều chỉnh tâm trạng, khẽ : "Chủ nhân, tình trạng của , lẽ thể tham gia những trận đấu tiếp theo nữa."

Diệp Vũ ôn tồn : "An tâm tĩnh dưỡng vẫn là quan trọng nhất."

Cô còn lo Tiêu Hoành sẽ cố chấp, nhưng ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng. Chỉ khi dưỡng thương thật , mới thể hầu hạ chủ nhân hơn."

Diệp Vũ: "???"

Lời lẽ sói lang gì thế !

 

Cô vô thức liếc Hỏa Minh và Thanh Huyền!

Mặt Hỏa Minh chút biểu cảm, Thanh Huyền thì lộ một nụ như như .

"Trong lòng vẫn còn khó chịu. Mấy ngày tới, chủ nhân thể dành nhiều thời gian cho ?" Tiêu Hoành cẩn trọng hỏi.

Vẻ mặt bướng bỉnh, vành mắt đỏ, nhưng giọng điệu nhẹ nhàng, ẩn chứa một chút cầu xin.

Cảm giác ...

Nếu Diệp Vũ từ chối , lẽ sẽ tan vỡ mất!

Diệp Vũ vội vàng : "Ta sẽ ở bên ngươi, cho đến khi ngươi khỏe ."

Tiêu Hoành khẽ mỉm : "Đa tạ chủ nhân."

Hắn chủ động nắm lấy tay Diệp Vũ: "Vậy chủ nhân thể nắm tay mãi ?"

 

Hắn quá yếu ớt, như thể sắp biến mất bất cứ lúc nào.

Dường như chỉ bàn tay Diệp Vũ, mới là điểm tựa duy nhất níu giữ với thế gian .

Diệp Vũ đau lòng, vội đáp: "Được, sẽ nắm tay ngươi mãi."

"Nếu , bọn tiện ở đây nữa." Thanh Huyền nhạt, liếc Diệp Vũ.

Diệp Vũ vội : "Đâu gì bất tiện..."

"Dù bọn cũng thừa thãi." Hỏa Minh lên.

"Đi thôi. Chủ nhân chỉ cần Tiêu Hoành là đủ ." Thanh Huyền tiếp lời.

Hai kẻ tung hứng, Diệp Vũ cảm thấy , cô gì đó, nhưng tay vẫn Tiêu Hoành nắm chặt.

Đây đều là những thứ trẫm yêu thích!

Nên chọn ai đây!

Thanh Huyền và Hỏa Minh , rời thật.

Trước khi , Hỏa Minh còn ngoái đầu, xách Hồ Cửu Linh vẫn còn đang xem náo nhiệt lên.

Còn Mặc Dạ, vốn khó tìm tung tích, chắc hẳn sớm chịu nổi, rời .

Thanh Huyền , ân cần đóng cửa phòng: "Chủ nhân cứ yên tâm ở bên Tiêu Hoành, cần lo sống c.h.ế.t của bọn ."

Diệp Vũ: "..."

 

 

Loading...