Nữ Tu Ác Độc Đây Không Diễn Nửa, Mở Đầu Có Ngay Năm Đạo Lữ - Chương 153: Thiếu niên kiêu ngạo, vì cô mà cúi đầu

Cập nhật lúc: 2025-10-07 14:12:33
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đợi đến khi vết thương Khúc Khiếu đạt đến tám mươi đạo.

Kim Long Kiếm Tôn thể nhịn nữa.

Ông đặt nhiều kỳ vọng Khúc Khiếu.

Tuy rằng ông chuyện gì xảy lôi đài, nhưng chỉ là một trận đấu lôi đài nhỏ bé, đáng để Khúc Khiếu thương đến !

"Diệp trưởng lão, trận đấu đến giờ chút , thấy chúng nên dừng thôi." Kim Long Kiếm Tôn .

Diệp Lưu Vân lạnh lùng liếc ông một cái: "Ta , trận đấu ?"

Kim Long Kiếm Tôn giận dữ : "Hành vi của Tiêu Hoành chỗ nào giống đối chiến, rõ ràng là đang sỉ nhục khác!"

Diệp Lưu Vân lạnh một tiếng: "Ồ! Ra là ngươi cũng cơ đấy!"

Vậy còn đó thì !

Chẳng lẽ hành vi của Khúc Khiếu đó là sỉ nhục khác chắc?

 

"Nếu đó các ngươi hề kêu dừng, cũng thể kêu dừng!" Diệp Lưu Vân đột nhiên : "Khúc Khiếu y chịu né tránh, cũng chịu nhận thua. Biết y là một tên c.u.ồ.n.g d.â.m thích ngược đãi thì ? Kim Long Kiếm Tôn, ngươi đừng cản trở y hưởng thụ!"

Kim Long Kiếm Tôn ngây .

??????

Diệp Lưu Vân mở một cánh cửa đến thế giới mới cho ông .

Chẳng lẽ Khúc Khiếu thật sự thích ngược đãi?

Vậy ông nên kêu dừng nên kêu dừng đây.

Tiêu Hoành vẫn chậm rãi gia tăng vết thương Khúc Khiếu.

"Một trăm đạo..."

"Một trăm mười đạo..."

"Một trăm hai mươi đạo..."

Đến cuối cùng, Khúc Khiếu thậm chí bắt đầu mong chờ con một trăm hai mươi đến.

Y cho Tiêu Hoành một trăm hai mươi vết thương.

Giờ, Tiêu Hoành cũng trả đủ cả .

Mọi chuyện.

Cũng nên kết thúc thôi.

 

"Nhanh ?" Tiêu Hoành nghiêng đầu, l.i.ế.m môi, vẻ vẫn còn thèm.

Thân thể Khúc Khiếu cứng đờ.

Tiêu Hoành đột ngột hạ giọng: "Ngươi xem, nếu g.i.ế.c ngươi ngay lôi đài , thì ?"

Đồng tử Khúc Khiếu co rút .

Y run rẩy.

Tiêu Hoành dám! Y tuyệt đối dám !

Tiêu Hoành lạnh lùng: "Lần , ngươi đoán đúng . Ta sẽ g.i.ế.c ngươi. Bởi vì cái mạng ch.ó của ngươi, còn đáng để mạo hiểm, cũng đáng để chủ nhân chịu trách phạt vì ."

Hắn ghé sát tai Khúc Khiếu, giọng như đến từ Cửu U Địa Ngục: "Ngươi nhớ kỹ cho kỹ... lúc nào cũng mở một mắt . Đừng hòng nghỉ ngơi ngủ nghê gì. Bằng , nếu để bắt cơ hội..."

Tiêu Hoành đểu, bất ngờ tung một cước, đá Khúc Khiếu xuống lôi đài!

Tiêu Hoành cứ thế lẳng lặng lôi đài, về phía trọng tài.

Trọng tài bừng tỉnh như từ trong mộng, hồi lâu mới : "Người thắng... Tiêu Hoành."

 

Tiêu Hoành mỉm .

Hắn về phía Diệp Vũ.

Cầu xin khắp chư thần cũng vô dụng.

cầu xin Diệp Vũ, một sức mạnh thần bí giáng xuống .

Thì .

hề đùa.

Yêu cô.

Tín ngưỡng cô.

Thật sự thể nhận ban ân.

Tiêu Hoành chậm rãi, hướng về phía Diệp Vũ, quỳ một gối xuống.

Hắn mặc kệ Diệp Vũ là thần ma.

Chỉ cần thể cho sức mạnh để báo thù, nguyện dâng lên tất cả trung thành và tín ngưỡng.

Vì cô mà xẻ núi lấp biển, thề đổi lòng.

Tà dương như máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-tu-ac-doc-day-khong-dien-nua-mo-dau-co-ngay-nam-dao-lu/chuong-153-thieu-nien-kieu-ngao-vi-co-ma-cui-dau.html.]

Giờ khắc .

Thiếu niên đẫm máu, cúi đầu yêu.

Tiêu Hoành Diệp Vũ, khẽ .

Hắn còn gì đó.

vết thương quá nặng, đó dựa một chống đỡ, bây giờ thở cạn, cũng thể gắng gượng thêm nữa.

Tiêu Hoành bất lực ngã xuống.

 

thứ chạm , sàn nhà lạnh lẽo, mà là vòng tay vững chãi của thiếu nữ.

Khóe môi Tiêu Hoành khẽ nhếch lên một nụ , đó, ngất .

Diệp Vũ dậy, dễ dàng bế ngang Tiêu Hoành lên.

Cô ôm Tiêu Hoành đang hôn mê, từng bước một xuống lôi đài.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Hỏa Minh và những khác đang đợi họ ở đài.

"Đợi !" Kim Long Kiếm Tôn lạnh lùng : "Tiêu Hoành vốn dĩ thể thắng, thắng bằng cách nào, các ngươi giải thích rõ ràng!"

Mọi đều thấy.

Trước đó Tiêu Hoành luôn áp đảo.

Đột nhiên.

Khúc Khiếu im, mặc phản kích. Chuyện kiểu gì cũng thấy sai.

Diệp Vũ khựng một chút, cô hờ hững liếc Khúc Khiếu: "Khúc Khiếu, tự ngươi xem, vì đột nhiên động đậy."

Sắc mặt Khúc Khiếu đổi.

Bởi vì Tiêu Hoành đột nhiên uy áp đỉnh cấp của Chân Long!

!

Sao y thể lời !

 

Chân Long huyết mạch Tiêu Hoành là bí mật chỉ y . Sao thể để khác phát hiện?

"Khúc thị các ngươi, thì giả vờ giao hảo với Tiêu thị, dựng chuyện vu khống hãm hại Tiêu thị, cuối cùng, còn cấu kết với tu sĩ tà ác, đồ sát cả hoàng thành! Khúc Khiếu, thấy Tiêu Hoành, ngươi chột ? Ngươi thấy hàng vạn vong hồn đang ngươi trung ? Ngươi dám đối mặt với những vong hồn đó, nên mới kinh hãi đến mức thể động đậy, đúng ?" Diệp Vũ bình tĩnh .

Vẻ mặt Khúc Khiếu khẽ biến đổi.

Diệp Vũ cho y một lý do .

Nếu thừa nhận lý do , chẳng khác nào thừa nhận Khúc gia với Tiêu gia.

Nếu thừa nhận... tại y đột nhiên bất động, mặc cho Tiêu Hoành tay?

Khúc Khiếu thậm chí còn nghi ngờ.

Có lẽ Diệp Vũ chuyện gì đó, nên mới đột nhiên bảo Tiêu Hoành rút kiếm!

Không.

Chuyện về Chân Long huyết mạch, cô thể nào phát hiện .

 

Lẽ nào.

thực sự nghĩ như ?

Nếu chuyện truy đến cùng, e rằng sự khác thường Tiêu Hoành sẽ phát hiện!

Ánh mắt Khúc Khiếu chợt lóe, đột nhiên khổ một tiếng, : "Tiêu gia nhất tộc, đối đãi Khúc gia quả thực , nhưng bọn họ phụ lòng bá tánh, chúng mới buộc vì dân trừ hại. trong lòng ... quả thật một tia áy náy. Vừa thấy bóng dáng song Tiêu thị lưng Tiêu Hoành, họ van nài , xin thua Tiêu Hoành một . Ta xoa dịu nỗi áy náy trong lòng, nên mới..."

Khúc Khiếu , quên tẩy trắng cho bản .

Diệp Vũ nhạt: "Thật ? Khúc Khiếu, nếu ngươi thật sự thấy với Tiêu gia, đây hành hạ Tiêu Hoành như ? Nếu ngươi thật sự thấy bóng dáng cha Tiêu gia, thì thứ ngươi thấy, hẳn là ác quỷ đòi mạng bò lên từ địa ngục, lột da rút xương ngươi. Ngươi dám động vì áy náy, vì sợ hãi... tự ngươi nên rõ. Tiêu gia thật sự phụ lòng bá tánh , tự ngươi cũng nên . Trời xanh cao, ai sẽ chịu báo ứng, ngươi... tự nên rõ."

 

Diệp Vũ liếc Khúc Khiếu, ôm Tiêu Hoành rời .

Giọng cô từ xa vọng : "Hỏa Minh, ngươi ở , hôm nay tỷ thí tiếp tục!"

Hỏa Minh dừng bước, thần sắc bình tĩnh.

Hắn cũng lo lắng cho Tiêu Hoành.

mệnh lệnh của chủ nhân là ưu tiên hàng đầu.

Diệp Vũ bỏ một câu rời .

Mọi khỏi hoài nghi Khúc Khiếu. Phải, với tính cách kiêu ngạo của Khúc Khiếu, y thể vì áy náy mà đến mức ?

Y gạt quỷ !

Chính y chột , thấy bóng dáng cha Tiêu thị đến đòi mạng, sợ đến mức dám nhúc nhích, điều còn hợp lý hơn.

Lẽ nào...

Tiêu gia thật sự vô tội?

 

 

Loading...