Nữ Tu Ác Độc Đây Không Diễn Nửa, Mở Đầu Có Ngay Năm Đạo Lữ - Chương 152: Tiêu Hoành, rút kiếm
Cập nhật lúc: 2025-10-07 14:12:32
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khúc Khiếu nham hiểm: "Xem , chủ nhân của ngươi cũng chẳng coi trọng ngươi. Thà ngươi giày vò, cũng chịu mở miệng nhận thua ngươi."
"Tiêu Hoành, kẻ đáng thương như ngươi, còn cần thiết tồn tại đời ?"
Hắn hung hăng vung kiếm xuống, Tiêu Hoành đ.á.n.h bay lên trung, một lúc mới nặng nề rơi xuống đất, phát tiếng động trầm đục.
"Chủ nhân!" Hồ Cửu Linh lo lắng về phía Diệp Vũ.
Hắn hiểu.
Vì để cưỡng ép kết thúc trận đấu?
Với tính cách quật cường của Tiêu Hoành, đối mặt với kẻ thù g.i.ế.c cả tộc, trừ khi c.h.ế.t, thể nhận thua?
Bọn họ cứ trơ mắt Tiêu Hoành hành hạ như ?
Hỏa Minh trầm giọng : "Chủ nhân tự chủ trương!"
Hắn tin Diệp Vũ.
Tin Diệp Vũ còn là xem thường lô đỉnh như cỏ rác !
"Đợi thêm một chút. Sắp , sắp !" Diệp Vũ chăm chú đài tỷ võ.
Chỉ còn chút thời gian nữa thôi.
Mười...
Chín...
Tám...
Bảy...
Hình như xương sườn của Tiêu Hoành gãy vài cái, vẫn cố gắng dậy, nhưng động tác càng thêm khó khăn!
Mặc Dạ siết chặt nắm tay.
Tiêu Hoành!
Ngươi hối hận vì tin lời ma quỷ của Diệp Vũ !
Hắn hiểu, dù báo thù, cũng đủ thực lực .
Giờ phút mù quáng chịu thua, ích lợi gì?
Sáu...
Năm...
Bốn…
"Phế vật mãi là phế vật, dù lên ngàn vạn , cũng sẽ nghiền nát hết đến khác." Khúc Khiếu lạnh, vung kiếm trong tay.
Qua làn m.á.u mờ ảo, Tiêu Hoành khó khăn ngẩng đầu, thấy kiếm phong đang chậm rãi tới gần.
Hắn...
Đã còn chút sức lực.
.
Hắn thể gục ngã mặt Khúc Khiếu, tuyệt đối thể!
Ba...
Hai...
Một...
Thời gian đến!
Ánh mắt Diệp Vũ chợt trở nên lạnh lẽo, cô quát lớn: "Tiêu Hoành! Rút kiếm!"
Tiêu Hoành ngẩn .
Ý thức mơ hồ, thậm chí đang ở .
Thanh âm của Diệp Vũ, tựa như một tia chớp x.é to.ạc bầu trời, nổ tung trong tâm trí !
Trong đầu Tiêu Hoành, vô thức hiện lên ảnh Diệp Vũ.
Sau đó.
Hắn dùng hết chút sức lực cuối cùng, đột nhiên rút kiếm!
"Còn dám phản kháng?" Vẻ mặt Khúc Khiếu càng thêm trào phúng.
Tiêu Hoành chơi, y sẽ chơi cùng, dù thương y!
Khúc Khiếu đang định thêm một vết thương nữa lên Tiêu Hoành!
Ngay khoảnh khắc .
Đồng tử của Khúc Khiếu đột ngột co rút .
Chuyện gì thế !
Bàn tay của y...
Bàn tay của y dừng giữa trung, thể nhúc nhích!
Trong lòng y, thậm chí mơ hồ dâng lên một tia sợ hãi!
Cảm giác ...
Khúc Khiếu kinh hãi về phía Tiêu Hoành.
Hắn vẫn bộ dạng đầy thương tích, bàn tay cầm kiếm thậm chí còn đang run rẩy.
ngay khoảnh khắc đó.
Y dường như thấy một con Chân Long, đang bay lên lưng Tiêu Hoành!
Một chút huyết mạch Chân Long y trộm , dường như cũng ảnh hưởng, ngang ngược xông thẳng trong cơ thể y!
Không!
Không thể nào!
Huyết mạch của Tiêu Hoành rõ ràng còn thức tỉnh.
Sao thể dùng sức mạnh Chân Long!
Đây là ảo giác, nhất định là ảo giác!
Vẻ mặt Khúc Khiếu trở nên dữ tợn, y liều mạng vung kiếm về phía Tiêu Hoành!
Tiêu Hoành chậm rãi ngước mắt, đôi mắt mờ mịt vì m.á.u tươi giờ lấp lánh ánh sáng kinh .
Tiêu Hoành vô thức liếc Diệp Vũ.
Trong cơ thể , dường như thứ gì đó đang sôi trào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-tu-ac-doc-day-khong-dien-nua-mo-dau-co-ngay-nam-dao-lu/chuong-152-tieu-hoanh-rut-kiem.html.]
Hắn đó là gì, nhưng luôn cảm thấy chuyện liên quan đến Diệp Vũ.
Diệp Vũ , thản nhiên : "Tiêu Hoành, ngươi hiện bao nhiêu vết thương?"
Giọng Tiêu Hoành khàn đặc: "Một trăm hai mươi."
Diệp Vũ bình tĩnh gật đầu: "Được, bây giờ, món nợ , tự ngươi đòi !"
Diệp Vũ .
Mọi đều dùng ánh mắt kỳ lạ cô.
Diệp Vũ đang gì ?
Cô điên ?
Khúc Khiếu lẽ nhất thời mềm lòng, tay ngay.
Cô cho rằng, Tiêu Hoành thể thắng?
Thật nực !
"Diệp trưởng lão, con gái ngươi, hình như phát điên thì ." Kim Long Kiếm Tôn chế giễu.
Diệp Lưu Vân gì, chỉ là bàn tay nắm chặt thành quyền.
Tiêu Hoành chăm chú Diệp Vũ, gật đầu: "Được!"
"Đi ." Diệp Vũ bình tĩnh .
Tiêu Hoành cứ thế, từng bước một, đến mặt Khúc Khiếu.
Phần thưởng rương báu nhận!
Tiêu Hoành hiện tại, đối với tu luyện Long Chi Kiếm Pháp, uy áp tuyệt đối!
Loại uy áp , tính nhắm .
Ngoài Khúc Khiếu , những khác vẫn nhận thấy sự đổi Tiêu Hoành.
Chỉ Khúc Khiếu rõ, Tiêu Hoành hiện tại đáng sợ đến mức nào!
Nhìn Tiêu Hoành từng bước gian nan tiến gần, mặt Khúc Khiếu thoáng hiện vẻ kinh hãi: "Tiêu Hoành, dừng !"
Hình ảnh y thấy khác biệt so với những khác.
Trong tầm mắt y, Tiêu Hoành hóa thành Chân Long, áp lực đáng sợ đó, y thể nhúc nhích!
"Khúc Khiếu! Đừng nương tay với !" Kim Long Kiếm Tôn lạnh giọng : "Động thủ, tống xuống đài."
Khúc Khiếu sắp phát điên .
Y động thủ lắm chứ!
y thể động đậy!
Những khác dường như thấy sự đổi Tiêu Hoành, cảm nhận uy áp đỉnh cấp .
Khúc Khiếu cảm nhận rõ ràng, cảm giác khủng bố khiến y chấn động trong lòng.
Tiêu Hoành cứ thế từng bước một, tiến đến mặt Khúc Khiếu.
Máu tươi từ Tiêu Hoành nhỏ xuống, nhếch miệng với Khúc Khiếu, tựa như quỷ mị.
"Vết sẹo thứ nhất!"
Hắn khó khăn giơ bảo kiếm lên.
Động tác của nhanh, bình thường cũng thể né tránh.
Khúc Khiếu im bất động.
Mặt Tiêu Hoành cảm xúc, để y vết sẹo đầu tiên.
Kim Long Kiếm Tôn ngây .
Khúc Khiếu đang cái gì ?
Sao tránh ?
Sao phản kích?
Khúc Khiếu lộ vẻ kinh hoàng, há miệng : "Ta..."
Y mở miệng nhận thua.
Tiêu Hoành khẽ ngước mắt, uy áp đáng sợ giáng xuống, Khúc Khiếu lập tức thể nên lời.
Khúc Khiếu liều mạng há miệng, nhưng thể phát âm thanh nào, vẻ mặt càng thêm kinh hãi.
"Vết sẹo thứ hai." Tiêu Hoành chậm rãi vung kiếm xuống.
Vì bản .
Vì gia đình.
Vì tất cả những vô tội c.h.ế.t thảm.
Hắn hết đến khác giơ tay, hết đến khác vạch lên Khúc Khiếu những vết thương.
Vẻ mặt Khúc Khiếu ngày càng kinh hãi.
Tiêu Hoành ...
Hắn là một kẻ điên!
Hắn thực sự là một kẻ điên!
Hắn thể sẽ g.i.ế.c !
Khúc Khiếu khó khăn đầu, Kim Long Kiếm Tôn với ánh mắt cầu xin.
Sư tôn, mau dừng !
Kim Long Kiếm Tôn hiểu chuyện gì đang xảy .
Đồ của ông , vì phản kháng, chẳng lẽ nó đang chờ đợi điều gì?
Kim Long Kiếm Tôn chút do dự chờ đợi.
Vết thương Khúc Khiếu, càng lúc càng nhiều.
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
"Bốn mươi đạo!"
"Năm mươi đạo!"
Tiêu Hoành đếm từng tiếng, khóe miệng nở nụ man rợ.
Khuôn mặt tuấn tú ngày thường của , giờ phút lệ khí xâm nhiễm, trông như ác quỷ từ địa ngục bò lên!