Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 93
Cập nhật lúc: 2025-12-03 01:56:49
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn dáng vẻ kích động của nàng, Khang Hữu Hậu đưa tay ôm nàng lòng, cùng nàng ngắm tòa trạch viện thuộc về riêng hai , nhẹ giọng :
“Tứ Cẩm, tuy chúng đến từ những thế giới khác , nhưng thể vượt qua mấy nghìn năm mà tương ngộ tại đây, còn may mắn trở thành vợ chồng, hơn nữa quá chán ghét , cũng xem như duyên phận cạn. Chúng nên thuận theo ý trời, ở bên sống thật , vì khác, chỉ vì phụ lòng trời thương xót chúng một , ?”
Giọng điệu của y đổi hẳn sự ngông nghênh thường ngày, toát lên vẻ nghiêm túc nhưng cũng đầy dịu dàng.
Từ Tứ Cẩm cảm thấy tim như thứ gì đó nắm lấy, treo lơ lửng, đập thình thịch ngừng.
Nàng khẽ nuốt nước bọt, vì hổ mà khuôn mặt đỏ bừng, đỏ lan đến tận gốc tai.
Y nắm tay nàng, dạo trong viện lạc thuộc về riêng hai , ngắm từng viện tử, thưởng thức từng cảnh trí. Cho đến khi tới hậu hoa viên, y mới kéo nàng đến một cái đình, tựa vai xuống một chiếc ghế đá dài.
Đón làn gió nhẹ, tóc nàng bay bay. Y nàng với ánh mắt đầy yêu thương, đưa tay giúp nàng vén lọn tóc mai bay trán tai. Đầu ngón tay lướt qua khuôn mặt tinh xảo của nàng, cảm giác lạnh lẽo như như , khiến má nàng nóng bừng lên.
Nàng chợt cảm thấy thứ gì đó chạm mí mắt, theo bản năng khẽ nhắm mắt , nhưng đón nhận một nụ hôn nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước.
Nàng kinh ngạc mở mắt , liền chạm đôi mắt Khang Hữu Hậu đang ánh lên vẻ dịu dàng.
Khoảnh khắc bốn mắt , nàng cảm nhận thở ấm nóng và gấp gáp của y phả lên mặt nàng. Nàng định mặt , đầu nàng Khang Hữu Hậu giữ chặt.
“Tứ Cẩm, , lời với nàng.”
Nàng y gì, nàng càng nảy sinh ý nghĩ trốn tránh.
Nàng lắc đầu thật mạnh, thoát khỏi sự ràng buộc của y, nhưng y dùng sức ở hai cánh tay, trực tiếp ôm chặt cả nàng lòng, ghé miệng sát tai nàng, dùng giọng trầm thấp và đầy từ tính mà thì thầm bên tai nàng:
“Tứ Cẩm, lúc xuyên đến nơi , một vợ và bốn cô con gái, từng nghĩ, và phụ nữ nhà quê đó chắc chắn tiếng chung, cũng thể chung sống lâu dài. sẽ cho nàng đủ bạc để nàng nửa đời lo cơm áo gạo tiền, sẽ cùng nàng hòa ly.”
Nói đến đây, y siết chặt cánh tay, tiếp tục:
“ khi trở về Giang Lăng huyện, thấy nàng thần sắc thản nhiên trong xe tù, thấy lũ trẻ và dân làng kêu oan cho nàng, sai dò la những việc nàng , liền một cái khác về nàng. Ta cảm thấy nàng tuyệt đối là phụ nữ quê mùa thô thiển, ngu dốt như tưởng tượng. Trên nàng, một sự quật cường thể diễn tả .”
Nghe những lời y , Từ Tứ Cẩm đột nhiên như nghĩ điều gì đó, vùng khỏi vòng tay y, thẳng dậy y:
“Chàng , ngày c.h.é.m đầu thấy? Vậy... việc vô duyên vô cớ bình an, là do ?”
Khang Hữu Hậu nhẹ lộ răng, gật đầu:
“Lúc đó cầm theo tùy lệnh bài của Bình Tây Đại tướng quân. Đừng là một Giang Lăng huyện nhỏ bé, ngay cả đại quan triều đình thấy cũng nể mặt ba phần.”
Lúc Từ Tứ Cẩm mới hiểu , thảo nào Tri huyện Giang Lăng hôm đó vô duyên vô cớ thả nàng, hơn nữa nàng nhà họ Hứa thương nặng như mà nha môn cũng truy cứu trách nhiệm nào. Thì tất cả đều do Khang Hữu Hậu .
“Sao sớm?”
Ý nàng là, y là một thích khoe khoang, cứu nàng một chuyện lớn như , y khoe khoang với nàng một chút?
Khang Hữu Hậu thờ ơ nhún vai:
“Cứu phụ nữ của , với ai? Lại còn ai cảm kích nữa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-93.html.]
Lời tuy , nhưng việc y kín miệng gì về chuyện vẫn khiến Từ Tứ Cẩm chút bất ngờ.
“Tứ Cẩm, lời vẫn xong, chúng ...”
“Đủ .”
Từ Tứ Cẩm chút ngượng ngùng dậy, Khang Hữu Hậu vội vàng bước nhanh theo .
Hai đến bên bờ ao, những con cá nhỏ bơi lội trong ao, nàng khổ:
“Chúng đều là gần bốn mươi tuổi, những lời ủy mị đó, thích hợp.”
Nghe thấy lời , Khang Hữu Hậu một tay kéo cánh tay nàng, kéo nàng đối diện với , đó vẻ mặt nghiêm túc nàng:
“Tuy thể hiện tại của nàng và đều ngoài bốn mươi tuổi, nhưng kiếp chúng mới chỉ ngoài hai mươi. Linh hồn của chúng vẫn còn trẻ, nếu chúng lấy lý do tuổi tác lớn để kiềm nén tình cảm trong lòng, điều đó công bằng, đối với nàng, đối với đều công bằng. Tứ Cẩm, thích nàng, thời gian dài chung sống, yêu nàng . Hãy bỏ quá khứ, chúng bắt đầu từ đầu, ?”
Khoảng cách giữa họ gần, nàng thể cảm nhận thở nóng bỏng của y.
Ánh mắt của y khiến Từ Tứ Cẩm cảm thấy nóng ran. Nàng thầm thừa nhận, đối với đàn ông , nàng chuyển từ chán ghét , thành thích thú hiện tại.
Hay cách khác, nàng chỉ ghét Khang Hữu Hậu mười năm về, bỏ rơi vợ con, chứ Khang Hữu Hậu đổi linh hồn. Ngược , nàng thích cũng Khang Hữu Hậu , mà là Khang Hữu Hậu hiện tại.
Thấy nàng đó lúng túng, ngừng siết chặt tay, y giữ chặt vai nàng, thăm dò cúi đầu, đặt môi lên đôi môi đào mọng nước, nhưng khô của nàng.
Môi nàng thật mềm, nụ hôn của y cũng nhẹ nhàng, nhẹ như thể sợ nàng hoảng sợ.
Từ Tứ Cẩm ngơ ngác y, nhưng phát hiện y đang khẽ nhắm mắt, hôn nàng một cách sâu đậm.
Quỷ thần xui khiến, nàng theo bản năng giơ hai tay ôm lấy cổ y. Nhận sự đáp của nàng, Khang Hữu Hậu từ từ gia tăng lực đạo, hôn khiến nàng tâm loạn như ma.
Gió mát khẽ thổi, cành hoa đung đưa.
Trong cái đình bỏ từ lâu , thỉnh thoảng truyền đến những tiếng nỉ non.
Không hôn bao lâu, Khang Hữu Hậu đột nhiên nắm lấy cổ tay nàng, như thể giải quyết một việc vô cùng khẩn cấp, điên cuồng chạy về phía tiền viện.
Kể từ khi xuyên đến đây, Từ Tứ Cẩm vẫn luôn tự cho rằng nên giữ thái độ của một phụ nữ trung niên gần bốn mươi tuổi. Nàng bao giờ nghĩ, một ngày phóng túng bản đến mức .
Tay nàng cứ mặc Khang Hữu Hậu kéo , bước con đường lát đá trong hoa viên, vượt qua từng cổng vòm, trực tiếp tới phòng ngủ ở chính viện.
Đoạn đường xa, nhưng đối với Khang Hữu Hậu mà , tựa như vượt qua ngàn non vạn nước .
Y nắm tay nàng bước phòng ngủ, kịp chờ đợi đóng sập cửa phòng . Khoảnh khắc , thấy Từ Tứ Cẩm mặt đỏ bừng, y lập tức tiến lên ôm ngang nàng lên, sải bước lớn về phía giường.
Đầu Từ Tứ Cẩm vẫn còn đang choáng váng. Nàng chỉ kéo một căn phòng, ôm lên một chiếc giường lớn thoải mái, đó cả trói buộc trong một vòng ôm, chìm một nụ hôn đầy tình ý.
Khi chiếc lưỡi lạnh của Khang Hữu Hậu trượt trong miệng nàng, Từ Tứ Cẩm mới xem như hiểu , hôm nay là ngày đầu tiên nàng chuyển viện t.ử mới, cũng sắp là đêm động phòng của nàng và Khang Hữu Hậu.
Nàng cong khóe môi , đó nhẹ nhàng nâng tay, kéo mạnh rèm giường xuống, chỉ để hai bóng giao tấm màn lụa mỏng, diễn giải một bức tranh tao nhã và cảm động.