Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-12-03 01:56:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy hai cung nữ bên cạnh Vân Quý Phi xông lên cướp , Đỗ Nguyệt cũng chịu yếu thế, giấu Lý Đan lưng , dùng thể che chở cho nàng .

Mấy cung nữ giằng co ở đó, đều bày tư thế ai chịu nhường ai.

Từ Tứ Cẩm tiến lên khuyên nhủ:

“Các vị cô nương, chỉ vì một con mèo mà như đáng. Ta là thú y, các ngươi hãy đưa xem con mèo đó, lẽ vẫn còn thể cứu . Nếu thể chữa lành, chẳng vấn đề đều giải quyết êm ?”

Lưu Tiểu Mẫn khịt mũi một tiếng, khinh thường liếc mắt:

“Mấy vị Ngự y đến xem đều lắc đầu bảo rằng ngay cả thần tiên đến cũng khó chữa, nếu Vân Quý Phi chẳng nổi cơn thịnh nộ như thế. Ta thể đưa ngươi gặp Vân Quý Phi, nhưng ngươi nghĩ cho kỹ. Nếu chữa , Vân Quý Phi nhất định sẽ trọng thưởng. Bằng , ngươi lỡ thời gian của Vân Quý Phi, đừng hòng mạng rời khỏi Vân Tê Cung.”

“Lớn mật.”

Đỗ Nguyệt lập tức quát lớn một tiếng:

“Lưu Tiểu Mẫn, ngươi mặt ngươi là ai ? Ngươi dám chuyện với nàng như .”

Lưu Tiểu Mẫn liếc Từ Tứ Cẩm một cái, xác định nàng vị chủ t.ử nào trong cung, bèn khịt mũi khinh miệt:

“Trong Hoàng cung rộng lớn , ngoài Hoàng Hậu thì Vân Quý Phi là lớn nhất. Nàng còn thể lớn hơn Vân Quý Phi ư?”

Lời cũng lý, nhưng Đỗ Nguyệt vẫn lạnh giọng nhắc nhở ả:

“Nàng là phu nhân của Tân nhiệm Quốc Sư đại nhân. Vị Quốc Sư đại nhân lập chiến công ở Cáp Thành, Hoàng thượng thỉnh Quốc Sư đại nhân cùng phu nhân nhập cung ban thưởng, còn thiết yến khoản đãi tại Càn Thanh Cung. Ngươi dám buông lời phỉ báng Quốc Sư phu nhân ư? Chẳng lẽ sợ Hoàng thượng giáng chỉ trách tội ?”

Lời quả thật khiến Lưu Tiểu Mẫn sững sờ, nhưng ả vẫn cố cứng giọng :

“Cho dù nàng là Quốc Sư phu nhân, cũng thể đến quản chuyện hậu cung chứ!”

Quốc Sư phu nhân thể cứu chữa mèo của Vân Quý Phi, tại ngươi cho ? Chẳng lẽ mèo của Vân Quý Phi thương là giả, còn ngươi mượn chuyện to chuyện là thật?”

‘Ngươi càn.’

Lưu Tiểu Mẫn cuống lên, mặt đỏ bừng cãi :

“Ta nhắc nhở nàng là vì cho nàng . Nếu nàng thật sự thể chữa khỏi mèo của Vân Quý Phi, đó đương nhiên là chuyện , ngăn cản?”

Vừa , ả liếc mắt coi thường Từ Tứ Cẩm, lớn tiếng :

“Nếu Quốc Sư phu nhân tuyên bố thể chữa trị vết thương cho mèo cưng của Vân Quý Phi, xin mời di giá Vân Tê Cung!”

Từ Tứ Cẩm chấp nhặt với nha đầu vô lễ . Với tư cách là một thú y, động vật thương, nàng liền thử xem. Vạn nhất thể chữa khỏi, còn thể cứu một mạng , hà cớ gì ?

“Dẫn đường !”

Giọng nàng lạnh lùng và nghiêm nghị. Lưu Tiểu Mẫn thắt chặt cổ họng, đó giơ tay hiệu, dẫn nàng về phía Vân Tê Cung.

Con mèo Ba Tư của Vân Quý Phi là do ca ca của nàng mua về tặng đường chinh chiến. Nó theo nàng ba năm, nàng luôn coi nó như bảo vật. giờ đây, nó chỉ thể thoi thóp giường.

Lúc Vân Quý Phi đến hai mắt đỏ hoe, trong lòng nỡ nhưng đành chịu vô phương.

Cung nữ tiến bẩm báo:

“Nương nương, bên ngoài một nữ nhân thể chữa khỏi vết thương cho Tiểu Miêu Bảo, nên mời nàng ạ?”

“Nữ nhân?”

Vân Quý Phi tiểu miêu một cái, nâng khăn lau khóe mắt đỏ hoe, đầu hỏi:

‘Nữ nhân nào?’

“Tiểu Mẫn nàng là Quốc Sư phu nhân. Nàng ở hậu hoa viên ngăn cản Tiểu Mẫn thi hành hình phạt với Lý Đan, còn thể chữa khỏi bệnh cho Tiểu Miêu Bảo. Tiểu Mẫn liền dẫn nàng tới.”

Quốc Sư phu nhân?

Vân Quý Phi lặp một , giơ tay:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-90.html.]

‘Mời nàng .’

Tiểu Miêu Bảo của nàng sắp tắt thở , e rằng ngay cả thần tiên đến cũng khó chữa.

Vị tân nhiệm Quốc Sư phu nhân điều đến mức dám vẻ mặt nàng . Nàng đang buồn bực trong lòng chỗ trút giận, nàng tự tìm đến, thì đừng trách nàng vô tình.

Từ Tứ Cẩm Tiểu Mẫn dẫn đường đến mặt Vân Quý Phi. Nàng khẽ khom hành lễ:

“Thần phụ thỉnh an Vân Quý Phi nương nương.”

Vân Quý Phi nhíu mày đ.á.n.h giá nàng một lượt từ xuống , đó chỉ con mèo giường:

“Nghe ngươi chữa bệnh cho Tiểu Miêu Bảo?”

Từ Tứ Cẩm liếc con mèo trắng nhỏ một cái, gật đầu:

“Thần phụ thể thử xem, nhưng thỉnh nương nương cùng tất cả nơi đây lánh .”

Không một lời liền đuổi ? Vân Quý Phi lập tức lộ vẻ bất mãn.

“Vì lánh ?”

Nghe giọng Vân Quý Phi lộ rõ sự vui, Từ Tứ Cẩm nhanh chậm đáp:

“Khi trị thương cho động vật, thể khác quan sát. Vân Quý Phi chữa trị thì xin hãy tránh mặt, nếu chữa, xin cáo lui.”

Thấy thái độ nàng kiên quyết như , Vân Quý Phi khẽ nhíu mày, giơ tay với những hầu bên cạnh:

“Tất cả lui xuống.”

Trước khi rời , nàng cố vẻ nghiêm trọng nhắc nhở nàng:

“Ta thể dung túng cho ngươi cố vẻ huyền bí, nhưng nếu ngươi chữa khỏi Tiểu Miêu Bảo của , mặc kệ ngươi là Quốc Sư phu nhân ai khác, nhất định sẽ bỏ qua dễ dàng.”

Từ Tứ Cẩm khỏi thầm nghĩ: Con mèo sắp c.h.ế.t , Vân Quý Phi vẫn tìm một thế tội. Nàng quả thực là một nữ nhân điều, ngang ngược, lý lẽ!

Mãi đến khi tất cả rời , nàng mới triệu Hộp Thuốc Thú Y của , đó bắt đầu kiểm tra tiểu bạch miêu.

Nhìn từ bên ngoài, tiểu bạch miêu là máu, thương nặng.

khi kiểm tra, Từ Tứ Cẩm phát hiện, chỗ chí mạng vết thương bên ngoài, mà hình như nó trúng độc.

Để rõ sự thật, nàng ghé sát tai tiểu miêu, nhẹ giọng hỏi:

“Tiểu bạch miêu, ngươi cho , ngươi khó chịu chỗ nào? Rốt cuộc xảy chuyện gì?”

Nghe thấy giọng nàng, tiểu bạch miêu mở mắt nàng ‘meo’ một tiếng, trong lòng: ‘Ta ăn thịt kho tương mà Khương Quý Phi mang tới nên trúng độc. lúc độc phát, nha đầu Lý Đan bên cạnh Hoàng Hậu đến Vân Quý Phi dâng thuốc. Trong lúc vội vã, nhào lên nàng cào loạn xạ, nàng tiện tay quật xuống đất. Thế là chủ nhân tưởng té ngã thương, cứ thế chữa trị theo kiểu té ngã.’

Thì .

Từ Tứ Cẩm khỏi thầm nghĩ: Khương Quý Phi cố ý hạ độc tiểu bạch, đó vu oan cho bên cạnh Hoàng Hậu, dùng cách để Vân Quý Phi và Hoàng Hậu kết oán thù, còn Khương Quý Phi thì hưởng lợi ngư ông. Tâm kế của phụ nữ trong hậu cung , quả thật quá đáng sợ!

Nàng hít một khí lạnh, đó cho tiểu miêu uống Giải Độc Hoàn, tiêm tĩnh mạch t.h.u.ố.c giải độc cho nó. Tiểu miêu ngoan ngoãn yên, phối hợp với nàng trong sự an ủi của nàng.

Khoảng nửa canh giờ trôi qua, tiểu bạch miêu dường như tỉnh táo hơn nhiều. Nó ‘meo meo’ hai tiếng với Từ Tứ Cẩm: “Cảm ơn cứu , cảm thấy khỏe hơn nhiều . Người hãy đưa rời khỏi đây , bằng sợ ngày nào đó trở thành công cụ để những nữ nhân trong hậu cung hãm hại .”

Nhìn ánh mắt đáng thương của tiểu bạch miêu, Từ Tứ Cẩm đành lòng, nhưng chỉ thể an ủi nó: “Vân Quý Phi đối xử với ngươi , lẽ chỉ là một sự cố ngoài ý thôi.”

“Không ngoài ý . Khương Quý Phi và Vân Quý Phi quan hệ , nàng mỗi đến đều mang thức ăn cho . Mỗi ăn đều thấy lo sợ, chỉ sợ sẽ đầu độc c.h.ế.t, ví dụ như , chỉ là Vân Quý Phi mà thôi.”

Xem Khương Quý Phi đúng là một kẻ lòng hiểm độc, bề ngoài giữ quan hệ với Vân Quý Phi, nhưng lưng cố ý khiêu khích mối quan hệ giữa Vân Quý Phi và Hoàng Hậu.

cuối cùng, kẻ đáng thương nhất là tiểu bạch miêu Vân Quý Phi yêu chiều nhất.

Nàng giúp nó bằng cách nào đây?

 

Loading...