Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 64
Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:52:13
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tên sai dịch bĩu môi khinh miệt liếc nàng một cái. Khuôn mặt nàng, bộ trong huyện nha đều nhận , bởi vì nàng lấy một trăm lượng bạc từ tay Vương đại nhân, khiến Vương đại nhân đau lòng một thời gian dài, trong lời thường ngày đều đầy sự căm ghét đối với nàng.
Thêm đó, mấy tháng nàng phạm trọng tội, đưa lên đoạn đầu đài nhưng cứu một cách khó hiểu, ngay cả hình phạt cơ bản nhất cũng trừng trị, điều khiến mất thể diện mặt bá tánh rõ sự tình.
Trương Phi Long khi ngầm gợi ý cho , bảo tìm cơ hội biểu trút giận, nhưng Vương Siêu vẫn tìm cơ hội, chính xác hơn là căn bản tìm cơ hội .
Bởi vì cứu Từ Tứ Cẩm hề đơn giản, ai phía Từ Tứ Cẩm đại nhân vật chống lưng . Hắn là một vị huyện lệnh đang yên , cần thiết rước phiền phức .
So với việc đối đầu, Vương Siêu càng tránh xa nàng hơn, bởi vì cảm thấy Từ Tứ Cẩm nhất định mang theo tà khí, là cái sát tinh khắc chế .
Hắn dặn dò mấy tên sai dịch canh cổng, Từ Tứ Cẩm đến nữa, dù với lý do gì cũng chặn nàng ở ngoài. Cho nên lúc , hai tên sai dịch canh cổng khinh miệt giơ tay xua đuổi:
"Vương đại nhân ở đây, về !"
"Hắn ? Ta thật sự việc vô cùng quan trọng tìm ."
"Đã Vương đại nhân ở đây, ngươi còn lắm lời... Á..."
Tên sai dịch kịp hết lời, cổ họng đột nhiên cảm thấy lạnh buốt, ngẩng đầu lên thì thấy một thanh trường kiếm sáng loáng đang đặt cổ .
Hắn lập tức sợ đến mức run rẩy. Tên sai dịch còn thấy , đầu chạy thục mạng trong sân, lẽ là báo tin.
Thấy cảnh , Từ Tứ Cẩm vội vàng sang Ninh Tây Nhiêu, khẽ khàng khuyên nhủ: "Vương đại nhân tính tình cổ quái, đừng chọc giận . Mau bảo của ngươi bỏ kiếm xuống, nếu việc hôm nay sẽ thành ."
"Hừ! Hắn là đầu một huyện, khu vực do quản lý xảy dịch bệnh, chuyện lớn như , dám quản ?"
Vừa , Ninh Tây Nhiêu và Cố Trình cùng bước sân huyện nha, thì thấy một giọng từ bên trong vọng : "Kẻ nào cả gan như , dám xông thẳng huyện nha, sống nữa ?"
Dứt lời, Vương Siêu dẫn theo hơn mười tên sai dịch tay cầm binh khí chặn mặt Ninh Tây Nhiêu và những khác. Thấy đám hung hăng, Từ Tứ Cẩm vội vàng tiến lên : "Vương đại nhân, chúng đến đây là..."
"Câm miệng." Vương Siêu mắt đầy giận dữ, giơ tay cắt ngang lời nàng: "Từ Tứ Cẩm, nếu ngươi việc gì, hãy trực tiếp đ.á.n.h trống kêu oan, bản quan sẽ tự thăng đường xét xử. Huyện nha nhà ngươi, ngươi dám dẫn cưỡng chế xông , đây là luật mà phạm luật. Người , bắt mấy kẻ ."
Lời dứt, Từ Tứ Cẩm vội vàng tiến lên lớn tiếng ngăn : "Vương đại nhân, nếu chúng việc vô cùng quan trọng, cưỡng chế xông ? Hiện tại thôn Long Nham xảy dịch bệnh, ngài là Tri huyện lẽ đưa đối sách ứng phó..."
"Từ Tứ Cẩm..." Giọng Vương Siêu đột ngột cao vút, sự phẫn nộ mặt cộng với sự bất mãn trong giọng điệu khiến cả trông vô cùng đáng sợ.
Hắn giơ tay chỉ Từ Tứ Cẩm, nghiến răng nghiến lợi nàng, lớn tiếng cảnh cáo:
"Ta là Tri huyện việc thế nào cần ngươi dạy! Mấy các ngươi dám lộ mặt, mặt còn đeo đồ vật kỳ quái, là lai lịch bất minh. Người , bắt chúng ."
Hắn dứt lời, thấy Tiểu Lục tiến lên hai bước, dùng trường kiếm trong tay đặt lên cổ , dùng chắn , giơ tấm lệnh bài trong tay lắc nhẹ mắt . Ninh Tây Nhiêu lúc quát lớn:
"Vương đại nhân, Khang đại tẩu đến để đưa ý kiến cho ngươi, ngươi ngay cả cửa cũng cho nàng , còn ở đây oai quan phủ. Gan ngươi thật lớn!"
Vương Siêu dường như tấm lệnh bài trong tay Tiểu Lục cho kinh sợ. Hắn chớp mắt mấy cái, kỹ mới hồn, lập tức cúi đầu khom lưng, giơ tay hiệu:
"Hạ quan mắt thấy Thái Sơn, xin mời mấy vị trong, mời trong."
Sự đổi đột ngột của khiến Từ Tứ Cẩm nhất thời hiểu gì, nàng thậm chí còn nghĩ rằng sợ thanh trường kiếm trong tay Tiểu Lục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-64.html.]
Cố Trình và Ninh Tây Nhiêu , Khang Hữu Hậu cùng Cố Lễ và Từ Tứ Cẩm , cùng chính đường huyện nha.
Vương Siêu nãy còn hung hăng ngang ngược, giờ vội vàng sai hạ nhân pha . Hắn liếc Ninh Tây Nhiêu, Cố Trình và Cố Lễ, dường như thể xác định ai trong họ mới thực sự là đại nhân vật, lập tức toát mồ hôi trán, căng thẳng đến mức nên gì.
Cố Trình sắc mặt khó coi mở lời: "Vương đại nhân, chúng từ thôn Long Nham đến, nơi đó phát hiện dịch bệnh. Ngươi là Giang Lăng Tri huyện, nên đưa đối sách giải quyết."
Vương Siêu vội vàng cung kính đáp: "Vị công t.ử , kỳ thật trong huyện Giang Lăng cũng bá tánh nhiễm dịch bệnh. Song, lang trung trong huyện nửa tháng huyện lân cận mời , hạ quan đang điều phối lang trung..."
"Không cần điều phối nữa."
Cố Trình phất tay ngăn :
"Trong tay chúng t.h.u.ố.c men thể chữa trị dịch bệnh. Ngươi hãy lập tức hạ lệnh thông báo cho Lý Chính các thôn, phong tỏa các thôn và huyện Giang Lăng, cho bá tánh tùy tiện . Sau đó, tập trung những nhiễm bệnh một chỗ, để tiện bề tập trung chữa trị."
Vương Siêu vẻ khó xử : " hiện tại bá tánh nhiễm bệnh trong thành chỉ vài trăm , lấy nơi rộng lớn như để bố trí họ đây?"
Đây quả là một vấn đề. Cố Trình lộ vẻ khó khăn sang Ninh Tây Nhiêu, Ninh Tây Nhiêu sang Khang Hữu Hậu:
"Khang đại ca, vấn đề nên giải quyết ?"
Khang Hữu Hậu đến từ dị thế, trải qua thử thách dịch bệnh lớn nhất mà nhân loại từng đối mặt. Phương thức xử lý của chính phủ lúc bấy giờ vô cùng hợp lý, hiệu quả, đáng để học hỏi.
Nghĩ đến đây, như điều giác ngộ, đề nghị:
“Ta nghĩ rằng trong lúc dịch bệnh hoành hành, tất cả các cửa hàng dọc phố trong huyện đều nên đóng cửa. Sau đó, trưng dụng một quán ăn và khách điếm lớn để phân loại thu nhận và điều trị những bệnh nhân dựa theo mức độ khẩn cấp, tránh lây nhiễm chéo. Đối với những bách tính nhiễm bệnh, cũng yêu cầu họ thực hiện cách ly tại nhà, uống t.h.u.ố.c chống dịch bệnh sớm để ngăn chặn thêm lây nhiễm.”
“Hay lắm.”
Lời dứt, Cố Lễ vỗ bàn hưởng ứng:
“Chủ ý của Khang đại ca quá tuyệt vời, thích hợp để quảng bá phạm vi quốc. Cứ như , trận dịch bệnh nhất định sẽ chúng đ.á.n.h bại trong thời gian ngắn.”
Từ Tứ Cẩm hết sức đồng cảm Khang Hữu Hậu. Chỉ nàng rằng, chủ ý của là mô phỏng theo phương pháp loài tiền thế kháng cự dịch bệnh.
Ninh Tây Nhiêu cũng chút do dự gật đầu: “Chủ ý của Khang đại ca tồi. Trình công tử, ý kiến của ngươi thế nào?”
Cố Trình dĩ nhiên cũng đồng tình với chủ ý . Hắn đầu Vương Siêu, trầm giọng dặn dò:
“Vương đại nhân rõ lời Khang đại ca ?”
Khang Hữu Hậu xa nhà nhiều năm về, Vương Siêu vốn quen .
Từ lúc mấy bước cửa, họ luôn miệng gọi "Khang đại ca Khang đại ca", điều khiến hiếu kỳ.
Dù thì cũng nhận những nam nhân họ Khang ở Long Nham Thôn, duy chỉ vị mặt là vô cùng xa lạ.
Hắn ngạc nhiên Từ Tứ Cẩm,
‘Vị Khang là ai?’