Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 141
Cập nhật lúc: 2025-12-03 13:45:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Hạnh ấp úng: “Ta với , thích .”
Từ Tứ Cẩm khẽ nhíu mày, nhẹ giọng dò hỏi:
“ thấy Trình công t.ử tướng mạo , nhân phẩm , hành sự cũng tệ, tại con thích ? con thật sự thích ?”
Trong mắt Khương Hạnh lóe lên một tia sắc lạnh, nàng cam lòng :
“Chàng thứ đều , chỉ là... chỉ là phận phù hợp với nam nhân gả.”
Thân phận?
Hai từ khiến Từ Tứ Cẩm mơ hồ.
Dù con gái nàng suốt một năm qua sống cuộc sống như công chúa trong mắt thôn quê, nhưng nàng vẫn là một nha đầu thôn dã. Cho dù bỏ phận Thái t.ử của Cố Trình, cũng là một công t.ử thành thị phong lưu lạc, đường đường chính chính. Thân phận phù hợp?
“Hạnh, lời của con là ý gì? con cảm thấy phận như thế nào mới phù hợp với tiêu chuẩn trong lòng con?”
Khương Hạnh đỏ mặt, c.ắ.n môi :
“con tìm một nam nhân quan chức cao hơn Lý Từ để thành .”
A?
Yêu cầu khiến Từ Tứ Cẩm ngây .
Hóa con bé đang ý .
Đứa trẻ , quả thực Lý Từ hại ít.
Từ Tứ Cẩm khỏi cảm thán trong lòng. Nàng lẽ rằng, phận thật sự của Cố Trình chỉ phù hợp với yêu cầu của nàng, mà còn vượt xa nhiều.
“Hạnh, con cho nương , tạm gác yêu cầu của con về phận và địa vị, con thích Cố Trình ? Ý là, nếu chỉ là một nam nhân bình thường, con thích ?”
Vấn đề khiến Khương Hạnh sững sờ. Nàng đột nhiên nhớ cảnh Cố Trình bá đạo hôn nàng, mặt nàng lập tức đỏ bừng, đỏ rực đến tận mang tai.
Nhận sự khác thường của nàng, khóe miệng Từ Tứ Cẩm khẽ nhếch lên, hỏi:
“Hôm nay các con... những gì khi ngoài?”
Câu hỏi khiến Khương Hạnh nghĩ đến những lời khiến mặt đỏ tim đập của Cố Trình. Nàng cảm thấy mặt chỉ đỏ, thậm chí còn nóng ran.
“Hạnh, còn lời gì thể với nương ?”
Khương Hạnh xoắn chiếc khăn tay trong tay c.ắ.n môi lắc đầu:
“Nương... ... thích con, còn... còn hôn con một cái.”
Cái gì?
Đã hôn ?
Từ Tứ Cẩm cố nén sự kinh ngạc Khương Hạnh với đôi má đỏ bừng:
“Vậy còn con? con thích ?”
Khương Hạnh gật đầu cũng lắc đầu, chỉ đáp:
“Nương, cha thể gả cho Thái t.ử hoặc Tướng quân, điều là thật ?”
Từ Tứ Cẩm đột nhiên nàng với vẻ mặt nghiêm túc:
“con trả lời câu hỏi của . con thích ? Nếu thích chút nào, hôn con, nương sẽ con đòi công bằng. Nếu con chút thích , thể thử tìm hiểu và tiếp xúc với . Trong chuyện tình cảm , dù con thế nào nương cũng ép buộc, nhưng nương cũng con bỏ lỡ một nam nhân .”
Khương Hạnh do dự một lát nhẹ nhàng gật đầu:
“Con... con khá thích , nhưng là nam nhân con gả.”
Nhận câu trả lời chính xác của Khương Hạnh, khóe miệng Từ Tứ Cẩm cong lên một nụ hài lòng, đó vẫy tay hiệu cho Khương Hạnh gần hơn.
Khương Hạnh chớp mắt vài cái ghé tai gần, liền Từ Tứ Cẩm thủ thỉ bên tai:
“Thực Trình công t.ử chức quan ở kinh thành, cụ thể là chức gì nương cũng rõ, nhưng chắc chắn là cao hơn Lý Từ. Nếu con thích , cứ từ từ tìm hiểu, nhất định hơn Lý Từ gấp vạn .”
Nghe , sắc mặt Khương Hạnh biến đổi, nàng Từ Tứ Cẩm với vẻ bất an:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-141.html.]
“Nương, nhưng hôm nay vô quan vô chức mà!”
“Nha đầu ngốc, chỉ tìm một nữ nhân vì ham quan chức mà gả cho , cho nên mới cố ý che giấu con. Ta cũng tình cờ điều , con đừng hỏi chuyện , hãy đối xử với như một bình thường, đừng để thấy con chọn vì trèo cao, con hiểu ?”
“Nương, rốt cuộc là chức quan gì? Là loại mà Lý Từ thấy hành lễ ?”
“Hạnh...”
Từ Tứ Cẩm khẽ nhíu mày, vui nàng:
“Ta với con , con lấy sự yêu thích tiền đề để tiếp xúc với , chứ mang mục đích mà đối xử. Huống hồ Lý Từ cưới khác, dù con cam lòng, cũng thể vì báo thù mà gả cho khác. Điều đó công bằng với con, cũng công bằng với chồng tương lai của con.”
“ nương...”
Mắt Khương Hạnh đột nhiên ướt lệ:
“Lý Từ đột nhiên lòng đổi , chính là vì gia thế bối cảnh của nữ nhân mạnh hơn con, con phục...”
“Nha đầu ngốc...”
Từ Tứ Cẩm vỗ nhẹ lưng nàng an ủi:
“Gia thế bối cảnh của chúng hề kém cỏi so với nữ nhân . Ta với con , Lý Từ lòng đổi bây giờ còn hơn là cưới con về nhà mới đổi. Nghe lời , hãy tìm hiểu Trình công t.ử cho , quên lòng thù hận Lý Từ, cũng quên luôn cả con . Ta con sống cái bóng của .”
Khương Hạnh khẽ c.ắ.n môi, chậm rãi gật đầu: “Con . Con là nghĩ đến , con chỉ là cam lòng, xem Khương Hạnh hề thua kém bất kỳ nữ nhân nào.”
Nàng chỉ ngoài mặt đồng ý, nhưng lòng báo thù Lý Từ vẫn hề suy giảm.
Tuy nhiên, nàng thích Cố Trình là thật. Vì nương cố ý che giấu chức quan, chỉ cần chức quan là . Chỉ dựa điểm , nàng thể thử tiếp xúc với .
Nghĩ đến đây, lòng nàng bỗng nhiên thoải mái hơn nhiều, cũng còn sợ đối mặt với Cố Trình nữa.
“Nương, chúng ăn cơm thôi!”
Thấy nàng cuối cùng cũng thông suốt, khóe miệng Từ Tứ Cẩm lập tức nở một nụ mãn nguyện:
“Đây mới đúng là con gái ngoan của Từ Tứ Cẩm . Vậy con hãy sửa soạn một chút ngoài dùng cơm. Nhớ lời nương dặn, đừng vì mục đích nào đó mà tiếp xúc với khác, hãy dùng tấm lòng chân thành đối đãi với mỗi , đặc biệt là phu quân tương lai của con.”
Khương Hạnh nửa hiểu nửa , nhưng vẫn gật đầu thật mạnh.
Từ Tứ Cẩm , Khương Hữu Hậu ngó lưng nàng, tò mò hỏi:
“Hạnh ?”
Cố Trình đang lơ đãng lập tức dựng tai lên, chờ đợi câu trả lời của Từ Tứ Cẩm.
Từ Tứ Cẩm xuống chỗ nãy, lắc đầu :
“Nha đầu chút tâm tư nhỏ, bây giờ thông suốt , sửa soạn một chút sẽ ngay.”
“Vậy thì .”
Khương Hữu Hậu đáp một câu gắp một miếng sườn bỏ bát Từ Tứ Cẩm:
“Phu nhân hôm nay vất vả , ăn nhiều thịt một chút.”
Từ Tứ Cẩm đầu liếc xéo , nhỏ giọng nhắc nhở:
“Đã lớn tuổi , đừng mặt bọn trẻ mà tỏ vẻ ân ái, thật là mất mặt.”
“Ai lớn tuổi ?”
Từ Tứ Cẩm sợ khác thấy, nên nhỏ.
Khương Hữu Hậu sợ khác thấy, cố ý nâng giọng:
“Dù chúng lớn tuổi hơn chúng nó một chút, nhưng vẫn đang ở độ xuân sắc cường tráng mà, thể tỏ vẻ ân ái? Phu quân và phu nhân tương kính tương ái, cứ để bọn trẻ ganh tị !”
“Khụ khụ khụ...”
Cố Trình đang uống nước sặc, ho khan liên tục. Ninh Tây Nhiêu vội vàng vỗ lưng hai cái, uể oải :
“Trình công tử, uống nước mà cũng sặc thế ? Hay là thấy Khương đại ca và Khương đại tẩu tình cảm quá , nên kích động?”