Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 128
Cập nhật lúc: 2025-12-03 13:44:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khán Giả khẽ cong khóe mắt, hề khách khí đáp trả:
‘Được, nhất ngôn cửu đỉnh ...’
Khang Hữu Hậu cũng chút do dự gật đầu,
“Nhất ngôn cửu đỉnh...”
Thì , khi Khán Giả trở về Kinh thành, hề bàn bạc với Khang Hữu Hậu, mà trực tiếp tìm Hoàng thượng hạ đạo Thánh chỉ ban hôn . Lúc đó Hoàng thượng còn vui mừng, Thái t.ử cưới con gái của Quốc sư, đây coi là một mối hôn sự môn đăng hộ đối.
khi Khang Hữu Hậu chuyện, kịch liệt phản đối, thậm chí còn đích đến phủ Thái t.ử để hưng sư vấn tội. Ngay lặng , và Khán Giả cãi một trận lớn.
Sau trận cãi vã, cũng nhận Khán Giả dù cũng là Thái tử, là Trữ quân cao cao tại thượng. Người thành tâm cưới con gái của , lý do gì để từ chối, nên mới nghĩ kế sách quyền biến .
Thấy rời , Ninh Tây Nhiêu ngượng ngùng dậy thì Khán Giả gọi ,
“Ninh Tướng quân, chuyện ngươi thấy ?”
Ninh Tây Nhiêu vô tội nhún vai,
“Ta... ý kiến gì.”
“Ngươi cũng cảm thấy việc xin đạo Thánh chỉ là nên?”
“Không ...”
Ninh Tây Nhiêu vội vàng xua tay giải thích,
“Ta chỉ thấy rằng khi thỉnh chỉ, lẽ ngươi nên bàn bạc với Khang đại ca một chút, cũng đến mức phản ứng gay gắt như .”
‘Ta bàn bạc với ư? Ngươi xem thái độ của giống như thể bàn bạc ?’
“Cũng .”
Ninh Tây Nhiêu bất đắc dĩ gật đầu,
“Ta cũng ngờ phản ứng mạnh mẽ như . nghĩ dám tự quyết định Khang đại tẩu, chỉ sợ Thánh chỉ ban hôn mà truyền tới Long Nham thôn, Khang đại tẩu sẽ trị tội . Bởi , ngươi vẫn nên theo lời khi , cố gắng để Khang Hạnh tự nguyện gật đầu, như việc mới dễ dàng.”
Khán Giả cũng hiểu đạo lý "quả ép ngọt", lập tức hô lớn ngoài,
“Tiểu Lục, thu dọn đồ đạc, đến Long Nham thôn.”
Nghe , hai mắt Ninh Tây Nhiêu sáng rực, cũng hưng phấn hô theo,
“Tố Y, thu dọn đồ đạc, đến Long Nham thôn.”
Khán Giả khó hiểu ,
“Ngươi gì?”
“Đi cùng ngươi chứ!”
‘Không cần. Chuyến Bổn Điện hạ gánh trọng trách, rảnh để ngươi bầu bạn.’
“Vậy... để thư thả tâm tình, như thế ?”
Khán Giả bất đắc dĩ nhíu mày, phất tay :
“Ngươi cũng , nhưng ngươi giúp . Bằng , sẽ trị tội ngươi tự ý rời khỏi Kinh thành.”
Ninh Tây Nhiêu là Bình Tây Đại tướng quân, chiếu theo luật Đại Nguyên quốc, nếu sự cho phép của Hoàng thượng hoặc Thái tử, phép tự ý rời khỏi vị trí, tùy tiện xuất Kinh thành.
Sau khi suy nghĩ một lát, gật đầu đồng ý,
“Được, chỉ cần Điện hạ nhu cầu, sẽ nghĩa vô phản cố ( chùn bước) giúp đỡ Điện hạ.”
Khán Giả lúc mới hài lòng gật đầu,
“Ừm, lập tức về thu dọn đồ đạc , sáng mai chúng lên đường.”
Ninh Tây Nhiêu mấy ngày nay đang buồn chán vì ở Kinh thành, tìm cơ hội đến Long Nham thôn để đấu khẩu với Khang Quả. Giờ cơ hội , đành lòng bỏ lỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-128.html.]
Hắn sợ Khán Giả đổi ý, vội vàng dẫn Tố Y rời khỏi phủ Thái tử.
Thú Y Viện
Kể từ khi Viên đến, nơi thường xuyên vọng tiếng sách sang sảng.
Từ lão thái và Từ Đại Nha cùng Từ Tam Mẫn, lúc rảnh rỗi sẽ phòng học của bọn trẻ hóng mát, lắng , khóe miệng mang theo nụ nhàn nhạt.
Cuộc sống như khiến các nàng cảm thấy hạnh phúc và thỏa mãn.
Từ Tam Mẫn nhịn hạ giọng, cảm kích :
‘Nương, đôi khi con cảm thấy cuộc sống bây giờ cứ như đang mơ , thật sự sợ ngày nào đó tỉnh giấc, cuộc sống trở về như lúc ...’
Từ Đại Nha cũng gật đầu đồng tình,
“Chúng đây là phúc đức gì mà thể ở trong căn nhà lớn , bữa nào cũng thịt ăn, còn mặc những y phục từ chất liệu thượng hạng thế ? Con thường nghĩ, con và Tam Mẫn cùng suy nghĩ, thật sợ ngày nào đó tỉnh mộng, tất cả về thuở ban đầu.”
Nhìn vẻ mặt thỏa mãn của hai cô con gái, Từ lão thái khẽ thở dài, với giọng điệu sâu sắc:
“Tất cả thứ ở đây đều do Tứ Cẩm mang cho chúng . Cho nên, những lời với các con lúc sai đúng , cho dù linh hồn nàng là ai, nàng vẫn luôn là con gái của , là của các con.”
“Gừng càng già càng cay, lời nương lúc quả thật quá đúng. Phải , còn Khang Hữu Hậu nữa, bây giờ cũng khác xưa , cả ngày giao du với các đại nhân vật, chừng ngày nào đó sẽ quan đấy chứ.”
“Đừng mơ nữa.”
Từ Đại Nha ngắt lời nàng,
“Khang Hữu Hậu mặt Lâm tướng quân chẳng qua cũng chỉ là một tiểu tùy tùng. Vả , quan chức triều đình dựa bạc hoặc thi cử mới . Hắn thể theo các vị đại quan chân sai vặt, coi như là một công việc tồi ...”
“Nương, Đại tỷ, Tam tỷ, các đang trò chuyện gì ?”
Từ Tứ Cẩm kéo một chiếc ghế đẩu nhỏ tới đối diện các nàng, “Các đang gì thế?”
Từ Đại Nha vội vàng nhỏ:
“Chúng rằng, nếu , giờ chúng vẫn đang sống những ngày ăn đủ no, mặc đủ ấm.”
Từ Tam Mẫn vội vàng gật đầu theo,
“ , nếu nhờ , e rằng sớm Ngô Tiểu Bảo tra tấn đến c.h.ế.t . Chúng đều cảm ơn thật lòng, nhưng chẳng thiếu thốn thứ gì...”
Từ Tứ Cẩm mím môi, ngượng nghịu,
“Chị em một nhà, lời cảm ơn thì khách sáo . nếu thật sự cảm ơn, thì cảm ơn Nương chúng . Nếu Nương mạo hiểm sinh , đời lẽ Từ Tứ Cẩm .”
Từ lão thái lúc mới thở dài, như thể lĩnh hội điều gì đó:
“Khi sinh con, Từ gia trang đều nhạo chỉ sinh con gái, sinh con trai. Giờ hãy để họ xem, con gái của mạnh hơn con trai của bọn họ cả trăm nghìn .”
“Vì , nuôi dạy các cô con gái của trở thành những còn mạnh mẽ hơn cả đàn ông, để những kẻ từng nhạo đều hối hận!”
‘Khúc khích khúc khích...’
Mấy nương con trốn bóng mát vui vẻ, xen lẫn trong tiếng sách vang vọng, khiến sân viện tràn đầy sức sống.
Nửa tháng
Kể từ khi Vương Cương Từ Tứ Cẩm phong Đại sư , vẫn luôn tự cho cái phận Đại sư đó, và mỗi ngày đều chủ động dẫn chín chăn bò, tối về còn dẫn tự giác dọn dẹp chuồng bò, ngày nào cũng bận rộn đến tối mịt mới về nhà.
Dù thì biểu hiện của cũng khiến Từ Tứ Cẩm hài lòng. Nàng cảm thấy Vương Cương là "A Đẩu trong miệng khác" (kẻ vô dụng), ngược là một đồ đáng để bồi dưỡng, ít nhất còn lười biếng như nữa.
Khán Giả và Ninh Tây Nhiêu mất nửa tháng trời cuối cùng cũng đến Long Nham thôn.
Lúc , bọn họ đang cổng nhà Từ Tứ Cẩm, dừng bước trong sân. Khang Hữu Hậu dùng giọng trầm thấp nhắc nhở:
“Đã đến thì thôi!”
Hắn mục đích chuyến của Khán Giả, “Nhớ kỹ những gì chúng đó, dùng Thánh chỉ quyền lực trong tay ngươi. Ngươi bản lĩnh khiến Khang Hạnh cam tâm tình nguyện gả cho ngươi, ngươi mới thể cưới nàng. Bằng , đừng hòng mơ tưởng. Ta Khang Hữu Hậu tuy tài cán gì, nhưng bảo vệ vợ con thì vẫn trong khả năng.”