Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-12-03 01:57:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Vân khẽ nhíu mày, Hứa Thành Dương đang ghế, đôi mắt vô hồn, gần như biến thành c.h.ế.t sống.

“Người là ai? Có liên quan gì đến chuyện ?”

lúc , bên ngoài đột nhiên tiếng lớn tiếng kêu:

“Oan uổng ! Đại nhân, oan uổng !”

Mọi tìm kiếm âm thanh hướng về phía cửa, liền thấy Lý Ba bước bẩm báo.

“Đại nhân, bên ngoài một phụ nữ , là... là phu nhân của Hứa Thành Dương.”

“Hứa Thành Dương?”

Lâm Vân chút kinh ngạc.

“Ai tên là Hứa Thành Dương?”

Lý Ba vội vàng chỉ Hứa Thành Dương đáp:

‘Chính là ...’

Mặc dù sự thật, Lâm Vân vẫn vui cau mày.

“Hắn liên quan gì đến chuyện ?”

Hứa Thành Dương trông uể oải, gần như thể lời nào.

Trương Phi Long sợ Hứa Thành Dương liên lụy, vội vàng chắp tay đáp:

‘Bẩm Lâm tướng quân, Hứa Thành Dương là phu của , cùng đến phủ nha, vô cớ Khang và Từ giam giữ hai mươi mấy ngày. Sức khỏe vốn , giờ chỉ còn nửa thở. Xin Lâm tướng quân cho phu nhân dẫn về!’

Lâm Vân , khẽ nâng tay.

“Cho nàng .”

Lý Ba lĩnh mệnh lui xuống, một lát , liền dẫn Đại thái thái của Hứa Thành Dương công đường.

Nàng quỳ xuống hành lễ , đó kể lể bằng giọng sụt sịt.

“Đại nhân ơi, tướng công nhà oan uổng, ngài chủ cho tướng công nhà !”

Thấy nàng cửa kêu oan mà lời nào khác, Lâm Vân chút kiên nhẫn nàng .

“Bổn quan tin rằng Khang Hữu Hậu và Từ Tứ Cẩm sẽ vô cớ giam giữ . Nếu ngươi kêu oan, hãy đợi bổn quan thẩm xong vụ án hãy .”

Hắn khẽ nâng tay, Lý Ba liền tiến lên ý bảo:

“Hứa phu nhân, Lâm tướng quân đang xét xử vụ án, nàng hãy ngoài .”

“Ta vì ngoài? Ta ngày hôm nay, đều là nhờ ả Từ Tứ Cẩm ban tặng. Hôm nay đại quan triều đình đến, rõ lý lẽ . Ả Từ Tứ Cẩm đ.á.n.h tàn phế và phu quân của mà vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, mãi ai chịu chủ cho chúng , oan ức...”

Giọng nàng mang theo sự cuồng loạn, Trương Phi Long tiến lên ngăn cản, mà ôm quyền với Lâm Vân :

“Lâm tướng quân, phu của hạ quan quả thực Từ Tứ Cẩm dùng tay đ.á.n.h trọng thương. Từ Tứ Cẩm vẫn hỏi tội, phu của hạ quan giày vò đến nửa sống nửa c.h.ế.t, xin Lâm tướng quân hãy chủ cho hạ quan.”

Vương Siêu thấy thế, cũng thừa thắng xông lên :

“Từ Tứ Cẩm chuyện xa, tác oai tác quái, chỉ cướp đoạt gia súc của bá tánh, còn đ.á.n.h trọng thương vợ chồng Hứa Thành Dương, xin Lâm đại nhân hãy chủ cho bá tánh, chủ cho vợ chồng Hứa gia.”

Lời dứt, liền Lý Ba bước bẩm báo:

“Lâm tướng quân, bên ngoài nhiều thôn dân kéo đến. Người do ngài mang tới đang ngăn họ , nhưng họ nhất quyết công đường, còn chuyện quan trọng cần thưa tại công đường. Xin Lâm tướng quân chỉ thị...”

Lâm Vân , hết sức lo lắng Khang Hữu Hậu và Từ Tứ Cẩm một cái.

Hắn lo lắng những thôn dân là do Vương Siêu tìm đến. Nếu tất cả đều mặt, một mực khẳng định là Từ Tứ Cẩm cường đoạt gia súc của họ, miệng lưỡi của quần chúng và tờ trạng cáo liên danh , tội danh của Từ Tứ Cẩm sẽ ấn định, như sự việc sẽ khó giải quyết.

Thế nhưng, họ đến ngoài nha môn, bất kể vì lý do gì, đều cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-113.html.]

Hắn giơ tay:

“Bảo họ cử vài đại diện , cần hết, cứ công đường đủ chỗ.”

“Dạ, thuộc hạ sẽ với họ ngay.”

Lý Ba , khóe miệng Vương Siêu lộ nụ đắc ý.

Từ Tứ Cẩm hề rằng, trong mười mấy ngày giam giữ, sớm thông đồng với quan sai đưa cơm, phân phát cho thôn dân Long Nham Thôn mỗi năm lượng bạc, bảo họ mặt giúp chứng.

Chỉ cần những thôn dân chứng ngay tại công đường, cho dù Từ Tứ Cẩm một trăm cái miệng cũng giải thích rõ chuyện .

Một lát , Lý Ba dẫn Lý Chính, Vương Nhị Tẩu, Lý Từ, Lão Trang Thúc cùng vài trẻ tuổi trong thôn công đường.

Mọi thấy Lâm Vân đang công đường, đều quỳ xuống đất,

“Thảo dân xin thỉnh an đại nhân.”

Lâm Vân khẽ nhíu mày, vui hỏi:

“Các ngươi đến gặp bổn quan vì lẽ gì?”

Lý Chính căng thẳng Từ Tứ Cẩm một cái, đó đầu về phía Vương Siêu.

Vương Siêu vội vàng nháy mắt, ngừng đưa ánh mắt hiệu cho . Lý Chính khẽ gật đầu, đó Lâm Vân,

“Đại nhân, chúng thảo dân đến, là chứng cho Từ Tứ Cẩm...”

Hành động Lý Chính và Vương Siêu trao đổi ánh mắt , Lâm Vân rõ. Hắn phán đoán Lý Chính và Vương Siêu là cùng một phe.

, khi Lý Chính còn dứt lời, trực tiếp giơ tay ngắt lời: “Ta nhắc nhở ngươi, nhân chứng thì , nhưng mỗi câu ngươi mặt bổn quan đều là lời thật. Nếu lẫn lộn một câu dối trá, bổn quan sẽ cho ngươi ăn bản t.ử (đòn đánh) hầu hạ, đồng thời hỏi tội ngươi...”

Lý Chính nuốt mạnh nước bọt, run rẩy gật đầu,

“Thảo dân rõ, thảo dân đến đây hôm nay, chính là để lời thật.”

Từ Tứ Cẩm cũng thấy hành động nhỏ của với Vương Siêu, sợ Vương Siêu mê hoặc bậy, liền lập tức nhắc nhở:

“Lý Chính thúc, Từ Tứ Cẩm ở trong thôn từng chuyện gì với . Việc bá tánh chăm sóc gia súc, văn thư đầu tiên là do thúc giúp ký. Bây giờ tất cả đều cấu kết với Vương Siêu, còn ký một tờ trạng cáo liên danh tố cáo . Các ngươi lời giả dối là sẽ hỏi tội đó, thúc hãy nghĩ kỹ hãy .”

Lý Chính thúc khẽ gật đầu, thở dài một đầy khó khăn,

“Ta dù cũng Lý Chính ở Long Nham Thôn mấy chục năm, lợi và hại của những chuyện đều . Tứ Cẩm , một chuyện là chúng với , đừng trách chúng .”

Khang Hữu Hậu sợ sẽ theo Vương Siêu, cũng tiếp lời:

“Lý Chính, hôm nay thẳng ở đây. Nếu ngươi cố chấp tỉnh ngộ, cùng Vương Siêu mặc chung một cái quần, thì ngươi đừng trách Khang Hữu Hậu khách khí với ngươi.”

Lý Chính thở dài liên tục, gật đầu đáp:

“Ta , .”

Vương Nhị Tẩu vốn là thẳng tính, bực tức :

“Lý Chính, thúc một câu mà khó khăn đến ? Hôm nay chúng đến là để lời thật. Nếu thúc dám , để !”

Nói xong, nàng ngẩng đầu Lâm Vân, lớn tiếng :

“Hôm nay, trừ Khang gia, tất cả trong Long Nham Thôn đều đến. Chúng đến chứng cho Từ Tứ Cẩm, rằng đây chúng đích thực ký văn thư nuôi dưỡng với nàng , để nàng nuôi giữ gia súc là do chúng tự nguyện. Còn về tờ trạng cáo liên danh trong tay Vương Siêu, đưa cho mỗi nhà hai lượng bạc ép chúng ký, còn đe dọa chúng , nếu ký sẽ thu thuế trồng trọt gấp ba mỗi năm. Chúng ép buộc nên mới ký. Xin Lâm đại nhân minh xét, chủ cho những thôn dân tay tấc sắt, dám chống Vương Siêu .”

Cái ...

Lời của Vương Nhị Tẩu khiến tất cả tại chỗ đều sững sờ.

Chẳng lẽ họ đến chứng gian? Họ là đến để cầu xin cho Từ Tứ Cẩm ?

Vương Siêu lời của Vương Nhị Tẩu dọa cho ngây , mất nửa ngày mới hồn, vội vàng hết sức biện bạch cho :

“Cái bà phụ nhân , dám vu khống mệnh quan triều đình, sống nữa ? Bổn quan bao giờ đưa bạc cho các ngươi? Lại càng bao giờ bức ép các ngươi!”

 

Loading...