Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-12-03 01:57:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng truyền đến tiếng gọi của Khang Hữu Hậu. Tuy là quan, nhưng mấy ngày nay Lý Ba vẫn như ma xui quỷ khiến mà lời .

Hắn bước nhanh trong, thấy mấy vị dung mạo bất phàm , liền cúi :

“Các vị, gì sai bảo?”

Khang Hữu Hậu giơ tay :

“Sắp xếp bữa tối cho các bên ngoài, họ vất vả đường xa, thể sơ suất.”

Lý Ba vội vàng đáp:

“Minh bạch, sắp xếp xong .”

“Còn nữa…”

Khang Hữu Hậu gọi :

“Mấy ngày nay ngươi thể hiện tệ, là thể dùng . Ngày mai tân huyện lệnh sẽ nhậm chức, ngươi tiếp tục bộ đầu, một chức huyện thừa?”

Làm huyện thừa?

Hai mươi năm Vương Siêu nhậm chức Giang Lăng huyện, việc lớn nhỏ đều do một Vương Siêu quyết định, những chức vị như huyện thừa, chủ bộ đều lược bỏ.

Giờ câu từ miệng Khang Hữu Hậu, một chức quan, Lý Ba cảm thấy đang đùa:

“Khang đại ca, ngươi đừng đem mua vui nữa, cứ bộ đầu nhỏ của !”

Thấy tin, Khang Hữu Hậu lập tức nhíu mày vui:

“Ngươi nghĩ đang đùa ?” Hắn chỉ tay về phía Lâm Vân: “Vị Lâm tướng quân đây từng đến Giang Lăng huyện, ngươi nhớ ?”

Qua lời nhắc của Khang Hữu Hậu, Lý Ba mới nhớ , đàn ông với khuôn mặt giận mà uy nghiêm mắt , chính là Lâm Đại Tướng quân từng ở Giang Lăng huyện hai đêm.

Hắn lập tức phủi vạt áo, quỳ sụp xuống đất:

“Tiểu nhân mắt tròng, nhận Lâm Đại Tướng quân, còn xin Lâm Đại Tướng quân xá tội.”

Lâm Vân chớp mắt vài cái, hổ chôn chân tại chỗ.

Lúc , ba đối diện , một vị là đương triều Thái tử, một vị là Hộ Quốc Đại Tướng quân, một vị là Nhất phẩm Quốc Sư do Hoàng thượng tự tay phong. Trong mấy , tuy lớn tuổi nhất, nhưng chức quan nhỏ nhất, mà Lý Ba cố tình hành lễ riêng với , điều khiến nhất thời cưỡi hổ khó xuống, vô cùng lúng túng.

Hắn vốn mặt, đẩy ánh mắt một cách cưỡng ép.

Sớm thế , nên theo xem náo nhiệt, mà nên ngoan ngoãn ở Kinh thành chờ đợi.

Nhận thấy sự tự nhiên của , Ninh Tây Nhiêu vội vàng trêu chọc:

“Lâm Đại Tướng quân, đang hành lễ với ngươi , ngươi lên tiếng?”

Lâm Vân bật bất lực, xua tay:

“Trước mặt mấy vị đây, nào dám xưng lớn, để mấy vị chê .”

Cố Trình giơ tay :

“Lâm Đại Tướng quân đừng khách khí, chúng đều là những kẻ việc lặt vặt, thể so bì với Lâm Đại Tướng quân .”

Nói lời , nháy mắt với Lâm Vân, Lâm Vân hiểu ý của bọn họ. Bọn họ bại lộ phận, liền đẩy hết chuyện lên đầu .

Hắn thật sự hiểu, phận của bọn họ ai nấy đều cao thể chạm tới, tại bại lộ chứ?

Tuy nhiên, Thái t.ử đến mức , đành chấp thuận, với Lý Ba:

“Ngươi dậy , lời Khang Hữu Hậu là đùa . Mấy ngày nay ngươi thể hiện khiến hài lòng. Nếu ngươi tiến thêm một bước, chức Huyện thừa, đợi đến ngày mai tân Huyện lệnh đến, sẽ trực tiếp bổ nhiệm, đó sẽ tấu báo lên triều đình.”

Nghe lời Lâm Vân , Lý Ba cảm thấy như đang mơ.

Chức bộ đầu của vốn chỉ là hư vị, giờ sắp thăng lên Huyện thừa ? Hơn nữa, lời còn xuất phát từ miệng Lâm Đại Tướng quân?

Lời Lâm Đại Tướng quân chắc chắn là trò đùa, xem Khang Hữu Hậu lừa .

Hắn lập tức phủi vạt áo, quỳ xuống nữa:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-109.html.]

“Tạ ơn Lâm Đại Tướng quân…”

Lâm Vân vội vàng xua tay vẻ mặt yên:

“Ngươi nên tạ ơn Khang đại… Khang đại ca của ngươi.”

Lý Ba xoay tại chỗ, trực tiếp quỳ về phía Khang Hữu Hậu: “Đa tạ Khang đại ca chiếu cố, nhất định sẽ việc thật , tuyệt đối để ngươi thất vọng.”

Tuy lúc vẫn hiểu rõ, vì Lâm Đại Tướng quân tỏ khách khí với Khang Hữu Hậu, một bình thường như , nhưng việc là do Khang Hữu Hậu đề xuất, cảm tạ .

Sau khi Lý Ba lui xuống, bốn tiếp tục uống rượu trò chuyện. Đợi đến khi ngà say, Khang Quả và Khang Hạnh đến mang hoa quả. Khang Hữu Hậu lập tức đầy vẻ kiêu hãnh :

“Con gái , đứa nào đứa nấy đều khéo léo, dung mạo như hoa, Thái t.ử phi Phu nhân Tướng quân đều thừa sức, các ngươi thấy đúng ?”

Lời dường như ý riêng, Cố Trình xong khẽ mím môi, ánh mắt vô thức lướt qua Khang Hạnh. Còn Ninh Tây Nhiêu thì bĩu môi Khang Quả, trong lòng thầm nghĩ: Tiểu nha đầu lanh lợi như , ai mà cưới nàng, nhất định sẽ nàng bắt nạt.

Tuy nhiên, tính cách lanh lảnh như thế vẫn hơn nhiều so với kiểu trầm tính ít như Khang Hạnh. So sánh kỹ, thích Khang Quả hơn…

Không đúng, đúng… Hắn lắc đầu thật mạnh, trong lòng thầm mắng chính , ý nghĩ như ? Nàng là con gái của Khang đại ca, gọi một tiếng thúc đấy, thể cái chuyện .

Lâm Vân đ.á.n.h giá Khang Hạnh và Khang Quả, Cố Trình và Ninh Tây Nhiêu một cái, lúc mới gật đầu với giọng điệu sâu xa:

“Hữu Hậu đúng, hổ phụ vô khuyển t.ử (cha hổ sinh con chó). Hai nha đầu tuy là nữ nhi, nhưng dám chống thế lực xa, điều chẳng còn mạnh hơn cả nam t.ử ! Hơn nữa, các nàng mang phong thái đại gia, quả thực thích hợp Thái t.ử phi và Phu nhân Tướng quân.”

Nghe lời chọc ghẹo của mấy , Khang Quả bất mãn hừ một tiếng:

“Cha, chúng thường, đừng mơ mộng chuyện trèo cành phượng hoàng đáng tin cậy như . Vả , chúng cũng chẳng thèm khát cái gì Thái t.ử phi Phu nhân Tướng quân , mấy vị cứ đừng lo hão nữa.”

“Quả nhi…” Thấy nàng năng quá thẳng thừng, Khang Hạnh lén kéo nàng một cái, “Sao chuyện với trưởng bối như ? Vô lễ quá…”

Trưởng bối?

Nghe thấy hai chữ , Ninh Tây Nhiêu là đầu tiên cố nhịn Khang Quả:

“Nha đầu Hạnh đúng, ngươi thể chuyện với bọn , những trưởng bối , như chứ? Ngươi ít nhất cũng gọi bọn một tiếng thúc thúc đại bá…”

Khang Quả lườm Ninh Tây Nhiêu chút khách khí:

“Ta gọi ngươi là thúc ngươi dám đáp lời ? Sao thích giả bậc trưởng bối thế?”

Ninh Tây Nhiêu chút do dự, thản nhiên gật đầu:

“Ngươi dám gọi dám đáp, tin ngươi gọi thử xem?”

“Ngươi…”

Khang Quả tức đến mặt đỏ tía tai, Từ Tứ Cẩm lúc bưng một đĩa dưa chuột thái sợi , thấy Khang Quả bĩu môi, hiếu kỳ hỏi:

‘Chuyện gì ?’

Khang Quả thấy Từ Tứ Cẩm, giống như thấy cứu tinh, ấm ức kể lể với nàng:

“Nương, cha cứ mơ mộng một đêm phát tài, còn dẫn đầu lấy chuyện hôn sự của con và đại tỷ chọc ghẹo, vị Ninh công t.ử còn bắt con gọi là thúc…”

Từ Tứ Cẩm đặt đĩa dưa chuột thái sợi lên bàn, khó hiểu Khang Quả:

“Cha ngươi lấy hai con trêu chọc quả thật đúng, nhưng Ninh công t.ử bảo ngươi gọi là thúc, việc gì sai !”

Thấy Từ Tứ Cẩm giúp , Ninh Tây Nhiêu lập tức hớn hở gật đầu:

thế, gọi cha ngươi là đại ca, gọi nương ngươi là đại tẩu, ngươi nên gọi là thúc !”

Từ Tứ Cẩm cũng phụ họa theo:

“Là đạo lý . Sau đối với mấy vị thúc , vô lễ nữa.”

“Nương.”

Khang Quả tức giận giậm chân mấy cái, hậm hực bỏ .

“Quả nhi…”

 

Loading...