Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 100
Cập nhật lúc: 2025-12-03 01:56:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ha ha ha…”
Trương Phi Long vẫn luôn im lặng chợt nhe khóe miệng, lên đầy ngạo mạn:
“Lão thái bà, con gái và con rể của ngươi đều khó giữ nổi , ngươi còn trông mong gì việc chúng về cứu ngươi? Nếu chúng dám xuất hiện ở đây, thì cũng sẽ giống như các ngươi, ồ, đúng, sẽ t.h.ả.m hơn các ngươi, ha ha ha…”
Trương Phi Long ngạo mạn, Hứa Thành Dương bên cạnh y cũng toe toét giơ tay lên :
“Vương đại nhân, nhân chứng vật chứng đều rõ ràng, ngài còn do dự gì nữa, mau chóng bắt các nàng vẽ ấn !”
Vương Siêu do dự một chút, cau chặt mày, phất tay về phía các nha sai đường, liền hai đến phía Từ Lão Thái, giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng, trực tiếp nhét hình cụ.
Thấy cảnh , Từ Đại Nha, Khang Hạnh, Khang Quả và Khang Đào chống đỡ dậy để ngăn cản, nhưng các nha sai phía ấn chặt tại chỗ, động đậy .
Thanh âm khàn đặc, xé ruột gan của Từ Đại Nha truyền đến:
“Các ngươi buông Nương , bản lĩnh thì xông đây, các ngươi là một lũ súc sinh.”
“Ha ha ha…”
Trương Phi Long ngửa đầu lớn, xong, ánh mắt hiểm độc về phía Từ Đại Nha:
“Từ Đại Nha, ngươi thức thời thì mau vẽ ấn lên giấy nhận tội, ngươi, Nương ngươi và mấy đứa nha đầu đều thể tránh khổ sở da thịt, thể nhắc nhở ngươi, dù ngươi thể chai sạn, nhưng đến cuối cùng, cái khổ da thịt vẫn chịu, ấn vẫn vẽ, hà cớ gì ngươi chịu thêm một khổ sở nữa.”
“Khinh!”
Từ Đại Nha phẫn hận phun nước bọt về phía Trương Phi Long, mắng mỏ:
“Một kẻ phẩm hạnh ác liệt như ngươi mà còn thể quan ở kinh thành? Triều đình đúng là mù mắt , ngươi còn bằng một tên thổ phỉ, ngươi âm chiêu gì thì cứ việc dùng hết , Từ Đại Nha dù c.h.ế.t cũng sẽ nhận những chuyện chúng , hóa thành quỷ cũng sẽ tha cho ngươi.”
Trương Phi Long lời của Từ Đại Nha chọc giận đến tái xanh mặt mày, y giơ tay hiệu với nha sai đường:
“Nếu nàng nếm thử mùi vị kẹp ngón tay bằng ản t.ử , thì cứ cho nàng tới , cứ để các nàng từng một nếm thử.”
“Dạ.”
Hai tên quan sai nhận lệnh, mang chiếc ản t.ử vốn đặt mặt Từ Lão Thái chuyển đến mặt Từ Đại Nha, một tên nha sai tiến lên kéo tay nàng, cưỡng ép nhét giữa các thanh gỗ, hai tên khác nhận ám hiệu của Trương Phi Long, cùng dùng sức kéo sang hai bên…
“Á…”
Một trận đau đớn xé ruột gan ập đến , mồ hôi hạt lớn ngay lập tức rơi xuống trán Từ Đại Nha…
“Các ngươi buông Đại Nha , buông nàng .”
“Buông dì lớn của , dì lớn, dì lớn…”
“Các ngươi là lũ súc sinh, các ngươi đang dùng đòn roi ép cung …”
“Buông nàng …”
“Ha ha ha…”
Tiếng ngạo mạn đến cực điểm của ba Trương Phi Long truyền đến, nhanh tiếng kêu gào xé ruột gan của Từ Đại Nha và tiếng lóc của Từ Lão Thái cùng ba đứa nha đầu nhấn chìm…
Khang Hữu Hậu và Từ Tứ Cẩm đến cửa huyện nha nha sai canh cổng chặn , một tên nha sai quen mặt với Từ Tứ Cẩm nháy mắt với nàng, đó tiến đến mặt nàng thấp giọng nhắc nhở:
“Từ Tứ Cẩm , chẳng Khang lão đại nhà ngươi đang quan lớn ở kinh thành , ngươi mau chóng bảo Khang Hữu Hậu tìm cách chạy chọt , nếu thì muộn mất…”
Từ Tứ Cẩm dường như nhận điều gì đó từ vẻ mặt khoa trương của tên nha sai, trong mắt nàng tràn đầy vẻ lo lắng và bất an: “Nương cùng các con đang ở ?”
Tên nha sai khó xử lắc đầu thở dài, Từ Tứ Cẩm thấy , hai lời liền xông bên trong, nhưng mấy tên nha sai khác chặn đường.
“Đại nhân đang xét án, ngươi .”
Xét án?
Chẳng lẽ bọn chúng đang xét xử Nương và các con?
“Á!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-100.html.]
lúc , trong đại đường truyền một tiếng gào thét đau đớn, Từ Tứ Cẩm , đó là giọng của Từ Đại Nha.
“Đại tỷ…”
Nàng kêu lên một tiếng, liền chuẩn xông bên trong, mấy tên nha sai ngăn cản nàng thì Khang Hữu Hậu bước tới mấy bước, ba quyền hai cước đ.á.n.h ngã mấy tên nha sai xuống đất, y nắm tay Từ Tứ Cẩm, nhanh chóng chạy bên trong phủ nha.
Lúc , mười ngón tay của Từ Đại Nha kẹp đến m.á.u thịt lẫn lộn, nàng đầm đìa mồ hôi, mấy ngất đều quan sai dùng nước lạnh tạt cho tỉnh .
Từ Lão Thái và ba đứa nha đầu mấy phen giãy giụa, đều mấy tên quan sai đè chặt xuống đất, mặt dí sát nền, tuy các nàng tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng chỉ thể phát những tiếng nức nở từ cuống họng.
Từ Tứ Cẩm và Khang Hữu Hậu chạy đến cửa đại đường, thấy cảnh tượng mắt, trong mắt ánh lên hai ngọn lửa giận dữ sắp phun trào.
Nàng sải bước tiến lên, ‘Rầm rầm’ hai cước, trực tiếp đá ngã hai tên quan sai đang hành hình Từ Đại Nha xuống đất, Khang Hữu Hậu thấy , cũng lượt đá văng những tên quan sai đang đè Khang Quả, Khang Hạnh, Khang Đào và Từ Lão Thái xa.
Thấy hai bọn họ xuất hiện, Từ Lão Thái ngay lập tức nước mắt giàn giụa:
“Tứ Cẩm, Hữu Hậu, cuối cùng các con cũng trở về, Nương cứ tưởng đời sẽ gặp các con nữa.”
Ba đứa nha đầu cũng lượt chạy đến bên cạnh nàng, ôm lấy nàng mà lóc tố khổ:
“Nương, cuối cùng cũng về , lũ ch.ó quan , chúng ép cung chúng con.”
“Nương, chúng là một lũ súc sinh, mau cứu dì lớn…”
“…”
Từ Tứ Cẩm Nương và ba đứa nha đầu tra tấn đến mức đầu tóc bù xù, dơ bẩn, mặt đầy vết thương, cùng với Từ Đại Nha ngất xỉu mặt đất, đầy máu, nàng cố kìm nén cơn giận trong lòng về phía Vương Siêu:
“Vương Siêu, nhà phạm tội gì? Ngươi vì động hình với họ?”
Không đợi Vương Siêu lên tiếng, Trương Phi Long giành lời đáp:
“Chúng nhận tố cáo của bá tánh, các ngươi tư nhân cướp đoạt gia súc nhà bá tánh của riêng, hơn nữa còn chịu nhận tội, tội hề nhỏ.”
“Ngươi bậy.”
Từ Tứ Cẩm dùng ánh mắt rực lửa trừng y, lửa giận tích tụ trong lòng bốc lên trong khoảnh khắc .
Nàng thực sự ngờ, bọn chúng tìm rắc rối với Từ Tứ Cẩm nàng, dùng cái lý do vô căn cứ .
“Trương Phi Long, ngươi phun m.á.u ch.ó ! Bá tánh ký văn thư gửi gia súc nuôi giữ tại nhà , ngươi thừa lúc nhà, phân biệt trắng đen mà đối xử với nhà như thế, mặc kệ ngươi là quan lớn đến , cũng sẽ đến mặt Hoàng thượng cáo ngự trạng ngươi.”
“Ha ha ha…”
Trương Phi Long ngửa đầu lớn, tiếng mang theo sự chế giễu, mang theo sự khinh thường:
“Ngươi cáo ? Ngươi mà gặp mặt Hoàng thượng, Trương Phi Long sẽ quỳ xuống gọi ngươi là bà nội, ha ha ha!”
Thấy kiêu ngạo như , Từ Tứ Cẩm đầu Khang Hữu Hậu:
“Nương , đại tỷ và ba đứa con gái bọn chúng vu oan, cố gắng dùng đòn roi để ép cung, chuyện quản lý !”
Khang Hữu Hậu mặt mày âm trầm Trương Phi Long và những khác, nghiến răng gật đầu:
“Tất nhiên quản, Trương Phi Long, chức quan của ngươi sắp đến hồi kết , còn Vương Siêu, chiếc ô sa đầu ngươi cũng nên gỡ xuống .”
“Ha ha ha…”
Lần Vương Siêu và Trương Phi Long cùng ngửa đầu lớn, Hứa Thành Dương ghế, lắc lư m.ô.n.g chỉ tay hai bọn họ c.h.ử.i rủa:
“Vương đại nhân, chính là Từ Tứ Cẩm đ.á.n.h trọng thương và phu nhân , mau cho bắt nàng , dùng hình, dùng hình…”
Hứa Thành Dương khi thấy Từ Tứ Cẩm, nhớ cảnh nàng đ.á.n.h , m.á.u dồn thẳng lên đỉnh đầu, sắc mặt càng thêm tái xanh vì giận dữ.
Vương Siêu hiệu với bên ngoài, liền mấy tên quan sai Khang Hữu Hậu và Từ Tứ Cẩm đ.á.n.h thương lảo đảo chạy .
Thấy quan sai trong huyện nha đều hai bọn họ đ.á.n.h cho thương tích đầy , Vương Siêu ngay lập tức tức giận đến nghiến răng nghiến lợi:
“Khang Hữu Hậu, Từ Tứ Cẩm, các ngươi tự tiện xông công đường, đ.á.n.h trọng thương quan sai, dựa hai điểm , Bổn quan thể trị tội các ngươi.”