"Chuyện của Triệu Phi Đao thì ?"
"Mười mấy năm , vợ con của Triệu Phi Đao một phú thương bắt và g.i.ế.c hại. Hắn báo quan, nhưng kết quả là phú thương cấu kết với huyện lệnh nên ngược còn định tội , mang c.h.é.m đầu. Vậy nên mới rừng cướp, trở thành sơn tặc"
Mạc Hồi dừng một chút, tiếp tục :
"Triệu Phi Đao cũng là đáng thương. Gia đình vốn đang yên phú thương tan cửa nát nhà. khi sơn tặc thì đốt g.i.ế.c cướp bóc, cũng đáng chết!"
"Đại nhân, thuộc hạ còn phát hiện một điều, đó là mặc dù mấy năm nay Triệu Phi Đao cướp bóc nhiều nơi, nhưng chỉ thôn Thanh Mộc là từng cướp. Nghe trong thôn từng ơn với "
Cơ Hoài Dã Mạc Hồi báo cáo, liền phác họa bức tranh về Triệu Phi Đao ở trong đầu.
Đã nha dịch, ép rừng cướp, trả ơn...
Dĩ nhiên thể Triệu Phi Đao là , sơn tặc đều là kẻ ác, chỉ thể đánh mất nhân tính.
TBC
Nếu thể tìm ơn với Triệu Phi Đao, nhờ đó khuyên bảo...
"Chúng trở !" Bên ngoài vang lên giọng trẻ con vui mừng, cắt ngang suy nghĩ của Cơ Hoài Dã.
Cơ Hoài Dã về phía viện.
"Đại nhân, thuộc hạ chỉ điều tra từng đó”
Mạc Hồi xong thì Cơ Hoài Dã về phía viện.
Mạc Hồi cảm thấy đại nhân của vẻ vội vàng như ?
Cơ Hoài Dã tiến tới, thấy một lớn và hai đứa nhỏ bước sân, mỗi đều mang theo nhiều đồ vật.
Trên mặt Khương Dao lấm tấm mồ hôi, gương mặt trắng trẻo lúc đỏ bừng.
Cơ Hoài Dã bước tới, nhận lấy đồ vật từ tay nàng.
"Cảm ơn A Dã, mệt c.h.ế.t mất" Khương Dao dùng tay quạt gió.
Ngay đó, một chiếc khăn tay đưa tới mặt nàng.
Khương Dao nhận lấy lau mồ hôi mặt.
Sau khi Mạc Hồi trải qua khiếp sợ đầu tiên xong, hiện tại đại nhân nhà chăm sóc khác cũng còn gì ngạc nhiên.
Chỉ con khỉ nhỏ cầm theo đồ vật hiếm thấy.
Con khỉ nhỏ cầm một gói thuốc, bắt chước hai đứa nhỏ đặt gói thuốc xuống, đó xuống bên cạnh bé gái, giống như con .
Cơ Hoài Dã cũng con khỉ nhỏ.
Con khỉ nhỏ chút sợ hãi, cái đầu nhỏ co rụt phía lưng Điềm Bảo...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-97.html.]
Điềm Bảo vỗ đầu nó, với giọng ngọt ngào: "Đừng sợ, A Dã thúc thúc là "
Con khỉ nhỏ rụt rè thò đầu , đôi mắt tròn xoe chằm chằm Cơ Hoài Dã.
Con khỉ nhỏ quan sát một lúc thấy ý định hại , sự trấn an của Điềm Bảo thì nó mới ló đầu .
"Đại nhân, con khỉ nhỏ giống thế" Mạc Hồi kìm hỏi.
Theo đại nhân nam bắc mấy năm nay, cũng coi như thấy khá nhiều chuyện, nhưng chuyện là đầu tiên thấy.
Gia đình thật thần kỳ, từ nữ chủ nhân đến hai đứa trẻ, đến con khỉ nhỏ...
Khương Dao đặt đồ vật mua xong xuống.
Cả ngày nay nàng mệt mỏi, cũng xuống ghế nghỉ ngơi.
Cẩu Nhi chạy tới ân cần đ.ấ.m chân giúp Khương Dao.
Nàng lười biếng, đôi mắt xinh liếc Cơ Hoài Dã: "A Dã, trở về ?"
Cơ Hoài Dã gật đầu: "Ừ"
Chân gần lành , cần trở về xử lý việc ở huyện nha...
Hắn cảm thấy Khương Dao sẽ nỡ để rời .
thể ở , để an ủi nàng đây?
"Khi nào rời ?"
"Sáng mai"
"Vậy, chúc thuận buồm xuôi gió"
Cơ Hoài Dã: "..."
Chỉ như thôi ?
Kỷ Lăng Tiêu tới vỗ vai Cơ Hoài Dã.
"Yên tâm , sẽ chăm sóc Khương Dao thật "
Mặt Cơ Hoài Dã biểu cảm mà liếc Kỷ Lăng Tiêu một cái.
Tâm tình của Kỷ Lăng Tiêu bỗng dưng hơn nhiều.
Suốt ngày Cơ Hoài Dã đè nặng, hiện tại thể chọc giận tên đương nhiên thấy vui vẻ!
Một lát , bà Trình mang cơm .
Trên bàn ăn, nhiều thêm một và một con khỉ.