Khương Dao mua lồng hấp và hai cái lu đựng rượu cỡ lớn.
Cửa hàng gần nơi Ngưu Đại Sơn dừng xe, Khương Dao kêu một tiếng, Ngưu Đại Sơn liền chạy tới giúp, vận chuyển đồ của nàng lên xe bò.
Khương Dao mua đồ ăn vặt cho mấy đứa nhóc và thuốc thang, lúc mới lên xe bò chuẩn về.
TBC
Ngưu Đại Sơn thấy chú khỉ nhỏ thì kinh ngạc: “Chú khỉ nhỏ từ thế? Con nhỏ nhưng hung dữ. Điềm Bảo, Cẩu Nhi, mau trốn đằng ông Ngưu”.
“Ông Ngưu, khỉ nhỏ ngoan, công kích khác ”.
Điềm Bảo xong liền sờ cái đầu nhỏ của chú khỉ, đầu của chú khỉ nhỏ cọ tay cô bé, một một khỉ hài hòa.
“Chú khỉ thông minh, Ngưu thúc, thúc yên tâm ”. Khương Dao .
Lúc Ngưu Đại Sơn mới yên tâm.
Khương Dao lên xe bò , ôm hai đứa nhỏ lên.
Chú khỉ nhỏ linh hoạt hơn nhiều, tới giữa Cẩu Nhi và Điềm Bảo, học theo dáng vẻ của hai bọn họ, xuống.
Khương Dao hai nhóc một khỉ mặt , cảm thấy đáng yêu nên lời.
Xe bò khởi hành từ từ, Khương Dao ngửa đầu, làn gió mang theo sự ấm áp quét qua gương mặt, cảm giác thoải mái.
Đi nửa đường thì xe bò đột nhiên dừng .
Hai bên con đường là núi, cũng là nhà của chú khỉ nhỏ.
Chú khỉ nhỏ thò đầu , lên núi.
Điềm Bảo sờ đầu chú khỉ nhỏ: “Quay về núi , cẩn thận một chút, đừng để bắt”.
Chú khỉ nhỏ nhảy xuống xe ngựa, cái đầu lông xù xù , Điềm Bảo.
Điềm Bảo cũng nỡ xa chú khỉ nhỏ, nhưng chú khỉ nhỏ vốn dĩ thuộc về núi rừng, chủ bắt lấy nó, cô bé thể ích kỷ giữ nó .
“Chú khỉ nhỏ, tạm biệt”. Điềm Bảo vẫy tay với chú khỉ nhỏ.
Trên gương mặt nhỏ non nớt của Điềm Bảo tràn đầy cảm xúc nỡ, hít sâu một mạnh mẽ đầu .
“Ông Ngưu, về nhà thôi”.
Cẩu Nhi sáp gần ôm lấy , chút tiếng động an ủi.
Xe bò tiếp tục di chuyển chậm rãi, kẽo kẹt về phía thôn Thanh Mộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-96.html.]
Mà trong núi rừng bên cạnh, một chú khỉ nhỏ nhảy lên cành cây, bám theo hướng chiếc xe bò rời .
Đợi tới khi xe bò khỏi đường núi, khi con đường nhỏ giữa ruộng, Điềm Bảo thấy một bóng dáng nho nhỏ ở cách đó xa, đang chạy theo họ.
“Chú khỉ nhỏ theo chúng !” Điềm Bảo kêu lên.
Ngưu Đại Sơn cho xe bò dừng , chú khỉ nhỏ nhanh chóng chạy tới, linh hoạt nhảy lên xe bò, ôm chặt lấy cánh tay Điềm Bảo.
Chú khỉ nhỏ kêu ‘chi chi’.
Người khác thì ngơ ngác, nhưng Điềm Bảo giống như hiểu.
“Nương, chú khỉ nhỏ theo chúng !” Điềm Bảo .
Khương Dao con vật , chú khỉ nhỏ giống khỉ thường, tính , giống như một đứa trẻ con .
“Vậy theo , dù cũng thiếu một miếng cơm cho khỉ”.
Chú khỉ nhỏ ở giữa Điềm Bảo và Cẩu Nhi.
Hơi thở tối tăm lúc nãy chợt biến mất.
Khương gia.
Hai bóng ở ngoài sân.
Trong đó một bóng cao lớn chắc nịch, đúng là Cơ Hoài Dã.
Hắn dựa tường, gương mặt thâm thúy chút cảm xúc nào, môi mỏng mím chặt , giận tự uy.
Người còn chính là Mạc Hồi.
Mạc Hồi chân của đại nhân nhà hồi phục , vui sướng, đó liền báo tình hình của huyện nha.
“Tân sư gia xử lý gọn gàng ngăn nắp việc ở huyện nha, ngài cần lo lắng”. Mạc Hồi : “Hai ngày một vụ án, nghi phạm chính là một nữ nhân thôn Thanh Mộc, thông dâm với khác, còn g.i.ế.c gian phu . Có một vị tú tài thế mà tìm tới nha môn đòi gặp đại nhân, cầu xin cho nữ nhân . Cuối cùng Tân sư gia gặp ….”.
Cơ Hoài Dã nhanh phản ứng , vị tú tài chắc chắn là Chương Tài Sinh.
“Sau đó thì ?”
“Tân sư gia trực tiếp mắng tên tú tài tới mức chỗ dung , xám xịt chạy ”.
Cơ Hoài Dã Tân sư gia là kẻ uốn bảy tấc lưỡi, dường như thể tưởng tượng dáng vẻ chật vật của Chương Tài Sinh lúc đó.
Khương Dao là chó sủa lung tung, Cơ Hoài Dã cảm thấy giống như một con ruồi bọ bay ong ong khắp nơi, ồn ghê tởm.