"Vậy Vương què g.i.ế.c bởi mật với ?"
"Vương què xí bẩn thỉu, thế mà còn mật, ai , kén chọn như thế chứ?"
Các thôn dân tức khắc tò mò.
"Điều chỉ chứng tỏ hung thủ là nữ tử chứ thể là ai”. Kỷ Lăng Tiêu chống cằm .
"Tối qua trời mưa, tới sáng nay mới khô. Những dấu chân nông là của để , nhưng dấu chân sâu ..”. Cơ Hoài Dã chỉ một dấu chân: "Là của hung thủ”.
Nghe thấy lời Cơ Hoài Dã, các thôn dân chằm chằm dấu chân.
"Ta nhận dấu chân ”.
" , dấu chân đặc biệt sâu, khác hẳn các dấu khác”.
"Chúng thử so chân thì sẽ là của ai”.
Khương Tú sắc mặt tái nhợt của mẫu , liền : "Cũng , cỡ chân giống mà”.
" , cỡ chân giống nên khó mà phán đoán ”. Triệu thị thở phào nhẹ nhõm.
"Không dùng kích cỡ dấu chân để phán đoán, dấu chân đất đỏ, tối qua trời ẩm ướt, đất đỏ dính chân hung thủ. Chỉ cần tháo giày xem ai đất đỏ giày là ”. Cơ Hoài Dã tiếp.
Còn cách ?!
Trong thôn, các phụ nhân tháo giày để chứng minh sự trong sạch.
Cuối cùng, chỉ còn Khương Tú và Triệu thị tháo giày.
"Hai các ngươi tháo giày? Có tật giật ?" Có cố ý .
Khương Tú tháo giày, đất đỏ, chân nàng nhỏ hơn dấu chân nên thể rửa sạch nghi ngờ.
Triệu thị chần chừ tháo giày.
Các thôn dân Triệu thị, đoán già đoán non.
"Triệu thị, Vương què là do ngươi g.i.ế.c ?"
"Ta từng thấy Vương què kéo tay một nữ tử, hình như là Triệu thị!"
"Ta cũng thấy!"
Mặt Triệu thị tái nhợt, xoay định chạy, nhưng mấy phụ nhân bắt , tháo giày...
Giày bà đất đỏ, thể chối cãi!
"Trời ơi, đúng là nàng!"
"Triệu thị mật với Vương què ?!"
"Trời ơi, tướng công ở nhà, kén chọn chứ?"
Các thôn dân chỉ trích Triệu thị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-90.html.]
Triệu thị đối diện với sự chỉ trích của thì mặt tái nhợt, run rẩy cảm thấy còn chỗ dung .
"Thôn trưởng, xử lý thế nào đây?"
"Ta nghĩ nên lấy mạng đền mạng, g.i.ế.c nàng !"
Triệu thị sợ hãi, vội cầu xin:
"Đừng g.i.ế.c ! Là... Là Vương què ép , còn cách nào mới g.i.ế.c ! Ta nhất thời ma ám..”.
TBC
"TtúTú, giúp mẫu vài câu”.
Khương Tú như ngây dại, thể chấp nhận mà mẫu trong ngơ ngác.
Chương Tài Sinh đau lòng, dậy : "Theo pháp lệnh thì thể tự tiện hành hình, nên giao cho huyện nha thẩm tra xử lý”.
Chương Tài Sinh là tú tài duy nhất trong thôn nên thôn trưởng tin tưởng .
Thôn trưởng Kỷ Lăng Tiêu: "Đạo trưởng, bắt hung thủ, nếu đưa tới quan phủ thì Vương què yên lòng ?"
Kỷ Lăng Tiêu gật đầu: "Có thể”.
Thôn trưởng quyết định: "Giao cho quan phủ”.
Thôn trưởng cho áp giải Triệu thị từ đường, chọn hai trẻ áp giải Triệu thị đến huyện nha sáng mai.
Chương Tài Sinh Khương Tú đáng thương như thế thì đau lòng, luôn ở bên cạnh nàng .
"Tú Tú, đừng quá đau lòng. Đưa mẫu nàng đến quan phủ , quen ở đó, đến lúc đó thể giúp đỡ xử lý nhẹ hơn”. Chương Tài Sinh .
Khương Tú gật đầu, Chương Tài Sinh với đôi mắt đẫm nước: "Cảm ơn..”.
Lòng Chương Tài Sinh mềm nhũn.
"Cảm ơn cái gì chứ, chúng sẽ là phu thê, giúp nàng là chuyện đương nhiên”.
Hắn định nắm tay Khương Tú, nhưng nàng né tránh.
Khương Dao và Cơ Hoài Dã, Kỷ Lăng Tiêu trở về nhà Khương Dao.
Kỷ Lăng Tiêu Cơ Hoài Dã, ngạc nhiên: "Rất bản lĩnh đấy”.
Cơ Hoài Dã để ý tới mà xuống ghế.
Chân lành hẳn, đường xa, xổm, lâu nên chân chút đau.
phá án thì Kỷ Lăng Tiêu sẽ còn tác dụng nữa, Khương Dao sẽ cần đồng ý với yêu cầu của Kỷ Lăng Tiêu nữa.
Tâm trạng của đột nhiên hơn.
Lúc một tức giận xông sân, bước nhanh tới mặt Khương Dao, giơ tay định đánh Khương Dao.
Khương Dao phản ứng nhanh nắm tay đó, vặn một cái suýt gãy.
"Đau..”. Người nọ kêu lên.