“Vì cảm thấy thằng bé là ngã ? Là bởi vì bà nội của nó cũng là như thế. Vừa cửa đ.â.m lung tung, tự đ.â.m thành như . Ta thể thề với trời là tuyệt đối chủ động đánh bà ”
Khương Dao gằn từng chữ.
Vốn dĩ các thôn dân đang xem náo nhiệt, xong lời thì cũng cảm thấy Khương Dao đạo lý.
Bọn họ đều tin ba thước đầu thần minh, Khương Dao dám thề thì thể tin nàng.
Hơn nữa, thanh danh của Chương lão thái ở trong thôn cũng , dáng vẻ của bà thì còn hả giận.
“Chương lão thái, cháu trai của bà lớn như thì ai đánh thắng chứ, chắc chắn là ngã ”
“Hắn là ngã sợ bà mắng cho nên là đánh?”
“Hai đứa nhỏ của Khương Dao gầy như gà con, đánh thắng Mập Mập nhà ngươi ?”
“Trước khi ngươi tới tìm hỏi chuyện thì cũng rõ thật giả chứ”
Các thôn dân sôi nổi .
Chương lão thái đánh Khương Dao, các thôn dân chỉ trích nên chỉ thể tức giận mà chạy mất.
Trần thị thấy chồng thì cũng xoay rời .
Để tiểu Mập Mập ở nơi đó, còn chút ngơ ngác.
“Tiểu mập mạp, nếu mà ngươi còn dám bắt nạt Điềm Bảo và Cẩu Nhi nhà thì sẽ bóp c.h.ế.t ngươi” Khương Dao nhỏ giọng uy hiếp.
“Ô oa!” Tiểu Mập Mập sợ tới mức lên, xoay bước chân ngắn nhỏ đuổi theo Trần thị.
Các thôn dân vây xem cũng tự nhiên tránh .
Trình lão thái cảm thấy vô cùng hả giận, bà và Chương lão thái tranh đua hơn ba mươi năm, đây vẫn là đầu tiên thắng.
Bà Khương Dao vô cùng thuận mắt, Khương Tú chút mắt.
Mất công bà còn thương Khương Tú như , kết quả cháu gái khuỷu tay chọc ngoài, giúp đỡ ngoài bắt nạt trong nhà, lúc xem như thấy rõ.
Khương Dao phòng.
Hai mắt Cẩu Nhi sáng lấp lánh mà nương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-55.html.]
Cậu gây họa nên vốn dĩ đang sợ hãi, nghĩ tới nương giải quyết giúp .
Khương Dao chuyển băng ghế nhỏ đến, bảo hai đứa nhỏ xuống, còn thì ở giường.
Mẹ con ba bày dáng vẻ cần chuyện.
“Điềm Bảo, con mới ca ca con gặp nguy hiểm, là chim nhỏ cho con , như là con hiểu lời chim nhỏ ?” Khương Dao nghiêm túc hỏi.
TBC
Điềm Bảo gật đầu: “Nghe hiểu”
“Khi nào thể hiểu?”
“Lúc còn nhỏ” Điềm Bảo ngoan ngoãn đáp, khuôn mặt nhỏ chút thấp thỏm bất an: “Nương, Điềm Bảo bệnh ?”
Khương Dao tìm tòi ký ức của nguyên chủ, thật lâu , Điềm Bảo với nguyên chủ rằng chim nhỏ chuyện với cô bé.
Nguyên chủ đầu óc Điềm Bảo vấn đề, cho phép cô bé chuyện như , cũng bởi Điềm Bảo càng ngày càng ít .
Việc giáo dục của nguyên chủ thật sự vấn đề, khiến cho một đứa nhỏ đáng yêu trở lên tự ti ít lời. Sau khi Khương Dao xuyên tới thì cô bé mới thoải mái hơn một chút.
Khương Dao là xuyên . Đến việc xuyên cũng thể xảy thì việc thể chuyện với động vật cũng chuyện hiếm lạ gì.
“Điềm Bảo hề bệnh” Khương Dao : “Đây là quà tặng mà trời cao đưa cho Điềm Bảo, chừng lúc quan trọng thể cứu nương và ca ca”
Đôi mắt của Điềm Bảo sáng lên.
Hóa cô bé bệnh, cô bé còn thể giúp nương và ca ca!
“Muội thật là giỏi” Trên khuôn mặt nhỏ của Cẩu Nhi tràn đầy kinh ngạc khen ngợi.
Khóe miệng của Điềm Bảo cong lên, lộ một nụ ngượng ngùng.
“ mà chuyện thể cho những khác , chỉ thể để nương và ca ca . Bởi vì năng lực của Điềm Bảo giỏi, nếu như thì sẽ bắt Điềm Bảo , như Điềm Bảo sẽ gặp nguy hiểm” Khương Dao kiên nhẫn .
Điềm Bảo gật đầu: “Điềm Bảo nhớ kỹ”
Khương Dao sờ đầu cô bé khen ngợi: “Đứa bé ngoan”
Lại về phía Cẩu Nhi.
“Cẩu Nhi, con học võ ?” Khương Dao hỏi.