“Tri phủ đại nhân, ngài đang về vụ án của Tần tam gia ?” Cơ Hoài Dã : “Hay là đại nhân theo hạ quan thư phòng, hạ quan sẽ báo cáo chi tiết hơn”.
“Tại thư phòng? Ở đây thể ?” Cao An Lương cố ý khó: “Giữa ban ngày ban mặt dám , chẳng lẽ ngươi chuyện gì thể tha thứ ?”
Mặt Cơ Hoài Dã đổi sắc, thẳng lưng, hề áp bách chút nào. Hắn chỉ ghé sát nhỏ hai chữ, khiến cho sắc mặt của Cao An Lương lập tức biến đổi.
Ngay đó, ông đổi giọng tươi : “Bản quan chỉ đùa thôi, , chúng thư phòng chuyện”.
Cao An Lương vỗ tay nữ nhân theo Cơ Hoài Dã thư phòng.
Tần Thu Liên cau mày, trong lòng lo lắng. Nàng nghĩ tri phủ đến đây thì sẽ cứu ca ca và nuôi của nàng , nhưng giờ thấy tân huyện lệnh thật sự dễ đối phó, chỉ một câu khiến tri phủ đổi thái độ.
“Tần thị”.
Tần Thu Liên ngẩng đầu, thấy gọi là một nam nhân trẻ tuổi, xen giữa thiếu niên và thanh niên. Khuôn mặt còn nét trẻ con nhưng đôi mắt đen sâu thẳm như thấu tâm can khác.
“Ngươi là…”
“Tần thị nữ, sinh ở thôn Tần gia, huyện Lục Thủy. Cha nương ngươi đều là nông dân chăm chỉ, ngươi một . Nhà ngươi giàu nhưng cha nương của ngươi đều cần cù nên gia cảnh cũng tới nỗi quá túng quẫn. Họ trọng nam khinh nữ, đối xử với ngươi , chuẩn của hồi môn, định tìm cho ngươi một nhà chồng …”
Tần Thu Liên sửng sốt, rơi hồi ức, sắc mặt dần trở nên nhu hòa.
Rõ ràng, những điều thanh niên đều là sự thật.
“Sau đó, cha ngươi cứu một đôi con chạy nạn, đó chính là Tần tam Thủy và nương của ông ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-226.html.]
Tần Thu Liên cảnh giác thanh niên: “Ngươi gì?”
“Tần thị, ngươi là trọng tình trọng nghĩa”. Thanh niên tên là Mạc Hồi, nàng với ánh mắt đồng cảm.
“Sau đó nhà ngươi gặp sơn phỉ, cha nương và của ngươi đều g.i.ế.c hại. Tần Tam Thủy giúp ngươi báo thù, ngươi cảm nhớ ân tình của ông nên hết lòng giúp ông . thật sự là như ? Nhiều năm như , ngươi thấy Tần Tam Thủy là ?”
Tần Thu Liên chằm chằm Mạc Hồi: “Rốt cuộc ngươi gì?”
TBC
“Cha nương và của ngươi đúng là sơn phỉ giết, nhưng mà Tần Tam Thủy cũng là chủ mưu trong đó. Ông giả vờ báo thù giúp ngươi, nhưng thực chất chỉ là g.i.ế.c dân vô tội đổi trang phục sơn phỉ để lừa gạt ngươi mà thôi”. Mạc Hồi trả lời.
Tần Thu Liên tái mặt: “Không thể nào… Ngươi dối…”
“Thời gian đại nhân của chúng quét sạch bọn sơn phỉ ở huyện Lục Thủy, hai tên khai chuyện . Hai tên đó xử tử, nhưng nhớ rõ đặc điểm của chúng. Một tên mặt lớn như cái bồn, da ngăm đen, trán một vết sẹo, tai thiếu một nửa… Đương nhiên, thể chuyện thiếu lỗ tai xảy khi g.i.ế.c cha nương ngươi. Tên mũi tẹt, mắt tam giác, một mắt mù… tai một nốt ruồi lớn…”
Lúc đầu Tần Thu Liên tin, nhưng càng Mạc Hồi miêu tả thì nàng dần tin. Hai đó, nàng bao giờ quên ! Cha giấu nàng trong thùng gạo, qua khe hở, nàng thấy rõ diện mạo của ác ma g.i.ế.c c.h.ế.t cả gia đình nàng .
Rõ ràng Tần Tam Thủy hai đó ngã xuống vách núi nên chắc chắn chết!
mà chỉ nàng từng thấy những đặc điểm đó, nên nàng mắt hề lừa nàng .
Tất cả chỉ hướng tới một sự thật duy nhất. Tần Tam Thủy và bọn chúng chính là một lũ, hại c.h.ế.t cha nương của nàng !
Nàng cắn chặt môi m.á.u tràn trong miệng, bao năm nay nàng nhận giặc nhà!
“Hắn… Vì hại c.h.ế.t cha nương ?” Tần Thu Liên đỏ mắt hỏi.