Nếu xuống tay với thì chứng tỏ tội ác tày trời gì đó.
“Hoài Dã, đứa nhỏ , đều về huyện Lục Thủy huyện lệnh , trong nhà gặp ngươi một chút mà khó như chứ?”
“Quá hai ngày nữa chính là ngày giỗ của nương ngươi, ngươi cũng nên trở về tế bái một chút . Ngươi kinh thi, chính là mấy năm, cũng trở xem, đều là cữu cữu giúp ngươi tế điện nương ngươi……”
Giọng của nam nhân trung niên vang lên.
Sau đó là giọng chút lạnh nhạt của Cơ Hoài Dã: “Ta trở về đến mộ của mẫu , cỏ ở mộ bà cao. Cữu cữu xác định viếng mộ ?”
Giọng của nam nhân trung niên chút hổ: “Tiết thanh minh mỗi năm đều tảo mộ cho nương ngươi……”
“Hôm nay cữu cữu tới là chuyện gì? Cứ thẳng ”.
“Cũng việc gì, chỉ là ôn chuyện……”
“Ta và cữu cữu chuyện cũ để ôn, mời cữu cữu trở về ”.
Trong lúc nhất thời, đối phương gì.
Cách xa nên Khương Dao thấy vẻ mặt của đối phương, chỉ thể thấy là một nam nhân trung niên.
TBC
Nàng cảm thấy nam nhân trung niên chắc chắn là phản bác đến mức á khẩu đến trả lời .
“Hoài Dã, thật còn chút việc. Nương ngươi còn nữa, cữu cữu chính là trưởng bối của ngươi, quan tâm một chút tới chung đại sự của ngươi. Năm nay tuổi tác của ngươi cũng còn nhỏ nữa, cũng nên thành gia . Ngươi là Trạng Nguyên lang, quan lớn nên chọn nương tử thật kỹ, nhân phẩm đáng tin, còn hiền huệ. Ta thấy biểu Thúy nhi của ngươi khá . Năm nay Thúy nhi mười lăm tuổi, cập kê nên thể thành , bằng càng thêm ……”
Nam nhân trung niên một một chuỗi dài.
Khương Dao xem như ý đồ của đối phương, chính là gả nữ nhi của cho Cơ Hoài Dã……
Đến cả quận chúa và nữ nhi của đại thần mà Cơ Hoài Dã cũng thấy chướng mắt thì thể coi trọng Thúy nhi ?
Khương Dao cũng ý khinh thường một cô nương từng gặp mặt, chỉ là nam nhân trung niên nhân phẩm kém như thế, thì chỉ sợ nữ nhi của ông cũng đến mức nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-198.html.]
Đây đúng là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
Khương Dao càng nghĩ càng tức giận.
“Chung đại sự của cần cữu cữu lo lắng”.
Nam nhân trung niên còn đang lải nhải, lải nhải đến vô cùng phiền chán.
Khương Dao đ.ấ.m ông .
“Mạc Hồi, tiễn khách”. Giọng của Cơ Hoài Dã lạnh lùng, hiển nhiên cũng nhẫn nhịn tới cực hạn .
Cơ Hoài Dã dứt lời thì Mạc Hồi qua, nhấc nam nhân trung niên lên ngoài.
Nam nhân trung niên ném ngoài, cửa lập tức đóng .
Nam nhân trung niên còn đạp hai cái ở ngoài cửa, hùng hùng hổ hổ mà rời .
Khi Cơ Hoài Dã trở phòng khách, Khương Dao về vị trí cũ một cách nghiêm chỉnh, dường như mới xem náo nhiệt là nàng.
“Đó là cữu cữu của ”. Cơ Hoài Dã : “Muốn chuyện nương ?”
Đương nhiên là Khương Dao .
Ở trong phòng tối tại sơn trại lúc , Cơ Hoài Dã qua một ít với nàng.
Chỉ bà là cố chấp, phương thức giáo dục con cái vô cùng cực đoan nên mới lưu cho Cơ Hoài Dã một bóng ma thơ ấu nghiêm trọng.
Nếu là một mẫu thì bà cũng đủ tư cách.
Khương Dao thích bà .
“Nương sinh ở thôn Dương gia, bà vô cùng xinh , hề giống với nữ nhân nhà nông bình thường. Kỹ năng thêu thùa của bà giỏi, trong thôn ai gả cưới mà thể sử dụng khăn hỉ do bà thêu thì đều vô cùng vinh hạnh”.