Lý lão đầu luôn lui tới một , đây là đầu tiên chung với khác tới đây ăn cơm.
Lý lão đầu dẫn Khương Dao tới bên mép sàn xuống, hô một câu: “Nương tử chưởng quầy, ba loại như cũ, , đúng , cần rượu, hai phần”.
Rất nhanh đồ bưng .
Ba loại cũ mà Lý lão đầu gọi là thịt dê và đậu phộng.
“Lý lão đầu, lão gia tử thô thiển như ngươi ăn đậu phộng uống rượu thì thôi, ngươi còn để cho tiểu nương tử ăn cái ”. Nương tử chưởng quầy nhịn quở trách ông .
“Tiểu nha đầu còn thô hơn cả , ngươi từng thấy bộ dạng đánh của nàng , ngay cả còn sợ nàng”. Lý lão đầu .
Hai cũng coi như đánh quen .
Chưởng quầy Khương Dao, chỉ cảm thấy nương tử thật xinh , xinh yếu ớt, cánh tay non mịn hề giống với với hình tượng từ miệng Lý lão đầu.
Khương Dao mở rượu gạo rót từng chén.
Lý lão đầu uống một ngụm, lộ biểu cảm say mê: “Rượu gạo nhà ngươi vẫn là ngon nhất, tinh khiết mà thơm, dư vị dễ chịu”.
Lý lão đầu thích rượu ngon, kiếm chút tiền đều lấy để mua rượu hết.
Rượu gì cũng uống cả , liền cảm thấy rượu của Khương Dao là ngon nhất.
“Rượu ngon thì uống thường xuyên”. Khương Dao : “Giảm giá cho ông”.
“Nha đầu nhà ngươi lòng , nhưng mà sợ là uống ”.
Giọng của Lý lão đầu phức tạp, chút nỡ, cũng chút chờ mong.
“Phi Đao mang theo kinh thành. Kinh thành là một nơi xa như , hơn nửa đời cũng từng nghĩ tới thể đến đó. Không nghĩ tới một đống tuổi mà còn thể kinh thành”. Lý lão đầu liên tục xuýt xoa.
Khương Dao chút kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-193.html.]
Triệu Phi Đao tới kinh thành?
Triệu Phi Đao mang theo Triệu Thanh Thanh tìm cha nương ruột, là cha nương ruột của Triệu Thanh Thanh là ở kinh thành?
“Mệnh của ông thật ”. Khương Dao .
“Còn ”. Tính khoe khoang của Lý lão đầu bộc lộ ngoài.
“Khi nào các ngươi khởi hành?”
“Ngày mai . Hôm nay trở về thu dọn một chút, sáng mai sẽ trong huyện. , rượu của ngươi bán hết cho , để uống đường”.
“Cảm ơn vì giải quyết hàng tồn kho giúp ”. Khương Dao dừng một chút: “Ngày mai cùng với ông trong huyện, đưa tiễn Thanh Thanh”.
Kinh thành cách huyện Lục Thủy quá xa, gặp thì đợi tới năm nào tháng nào.
Hai cứ thống nhất như ăn một bữa cơm. Khương Dao một vò rượu, còn Lý lão đầu trả tiền đồ ăn.
Ngày , Khương Dao trôi qua tồi, gặp khách hàng lớn như Lý lão đầu giải quyết bộ hàng tồn kho của nàng.
Mà một ngày , Liễu Như Ý trôi qua đến sứt đầu mẻ trán.
Nàng nghĩ tới Khương Dao liền gọi tiểu thúc tới, hỏi vì thu rượu gạo của nương tử Khương gia .
“Tẩu tử, rượu gạo của nàng quá kém, bánh trôi từ rượu gạo của nàng quá khó ăn. Ta thật sự cách nào nên mới đổi. Tẩu tử, ngươi lòng giúp nàng , nhưng nàng cảm ơn một chút nào. Tẩu tử gặp kẻ vô ơn ”. Quách Nhị Lang .
“Vậy hiện tại ngươi dùng rượu gạo nơi nào?” Liễu Như Ý hỏi.
“Tẩu tử, thu mua quán rượu duy nhất của trấn chúng , hiện tại sửa thành quán rượu Quách thị, chuyên cung cấp rượu gạo cho tửu lầu, một công đôi việc”. Trong giọng Quách Nhị Lang mang theo vẻ đắc ý, cảm thấy thật sự đầu óc kinh doanh.
TBC
Liễu Như Ý lập tức nhăn mày : “Ngươi dùng bao nhiêu tiền để mua?”
“Ba ngàn lượng bạc”. Quách Nhị Lang chút đắc ý: “Cửa hàng giá trị một ngàn lượng, bên trong còn ít rượu ủ xong . Về chúng lấy rượu từ xưởng rượu của bọn họ thì còn thể ưu đãi”.
Sắc mặt Liễu Như Ý chút khó coi: “Ba ngàn lượng? Không bao gồm công thức rượu ?”