Điềm Bảo và Cẩu Nhi nương mua một con ngựa về thì mừng rỡ thể tả.
Hai đứa nhỏ cứ chạy quanh con ngựa trắng.
"Ngựa cần ăn cỏ, ca ca, chúng cắt cỏ cho ngựa ăn ”.
Cẩu Nhi chạy lấy d.a.o chẻ củi và đeo giỏ cùng Điềm Bảo bờ sông cắt cỏ.
Khương Dao cả ngày đường nên rửa mặt xong, ăn chút gì đó ngủ.
Một giấc ngủ đến tận chiều tối.
Khương Dao khỏi phòng thì thấy Cẩu Nhi vội vàng chạy .
Mặt đứa nhỏ đầy lo lắng, mắt đỏ hoe sắp .
"Nương, mất tích !"
"Con với đang cắt cỏ, một lúc thấy ”.
"Vừa mới đây mà chớp mắt thấy ”.
"Nương, bây giờ? Con lạc mất ..”.
Đứa nhỏ lo lắng, năng lộn xộn.
Lòng Khương Dao cũng rối bời, vô cùng hoảng sợ.
Không tìm thấy ở bờ sông thì liệu rơi xuống sông ?
Khương Dao chạy bờ sông.
Triệu Thanh Thanh tin tức cũng vội vàng chạy theo.
Ngay cả Kỷ Lăng Tiêu đang ngủ cũng bật dậy, áo ngoài kịp mặc, chỉ mặc áo trong chạy bờ sông.
Chẳng mấy chốc tụ tập ở bờ sông.
Cẩu Nhi chỉ một chỗ.
"Muội ở đây, còn con ở đằng , một cái thấy ”.
Chỗ Cẩu Nhi chỉ cách bờ sông một .
Khương Dao quanh khu vực đó, thấy một bờ ruộng thấp hơn, nếu ai đó từ đây bế Điềm Bảo thì Cẩu Nhi thể phát hiện .
Quả nhiên, nàng chú ý tới một dãy dấu chân.
Khương Dao chằm chằm dấu chân.
"Nếu Điềm Bảo rơi xuống sông thì chắc chắn sẽ kêu cứu, thể nào im lặng biến mất như . Chắc chắn bế con bé ”.
Khương Dao thể hình dung chuyện xảy .
Điềm Bảo đang cắt cỏ thì một bóng lén đến gần, bịt miệng cô bé bế cô bé ...
Ai bắt cóc Điềm Bảo và bọn họ thế là mục đích gì?
Điềm Bảo còn nhỏ, chắc chắn đang sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-174.html.]
TBC
Điềm Bảo của nàng.
Khương Dao hận thể ngược thời gian để ngăn chặn chuyện xảy !
Khương Dao hoảng loạn, lúc thực sự .
Không , nàng nhanh chóng bình tĩnh , việc quan trọng nhất là tìm Điềm Bảo!
Khương Dao hít sâu một , xung quanh.
"Ta sẽ hỏi những nhà gần đây xem ai thấy gì ..”.
"Dao Dao, và chồng với cháu, cháu qua bên hỏi, qua bên , chồng hướng khác”. Tiền Chiêu Đệ .
"Ta cũng !" Cẩu Nhi .
Mặt đứa nhỏ đầy vẻ tự trách, là do trông chừng cho cẩn thận, cũng giúp đỡ tìm !
"Cẩu Nhi, chuyện là của con, nương sẽ tìm . Con ngoan ngoãn theo dì Thanh ?" Khương Dao dịu dàng xoa đầu đứa nhỏ.
Lúc dễ giận lây sang khác.
Cẩu Nhi hiểu chuyện, vốn tự trách, nếu bây giờ trách thằng bé nữa thì chắc chắn sẽ gây tổn thương lớn cho đứa nhỏ.
Khương Dao kiềm chế cảm xúc dịu dàng .
Cẩu Nhi nương, trong mắt thì nương gì là , nương sẽ tìm thì chắc chắn sẽ tìm .
Cẩu Nhi gật đầu.
Khương Dao giao Cẩu Nhi cho Triệu Thanh Thanh xoay đến những ngôi nhà gần đó.
Triệu Thanh Thanh nắm tay Cẩu Nhi.
Quay đạo sĩ thối, thấy vẻ .
Bối rối, , tự trách.
Vẻ mặt giống hệt với vẻ mặt của Cẩu Nhi.
Triệu Thanh Thanh thể nhịn mà đến.
"Đạo sĩ thối, ngươi chứ?"
"Đạo sĩ thối!"
Triệu Thanh Thanh gọi vài tiếng thì Kỷ Lăng Tiêu mới hồi phục tinh thần, ánh mắt vô hồn dần sáng lên.
"Vừa ngươi ngốc ?" Triệu Thanh Thanh lẩm bẩm.
Kỷ Lăng Tiêu xuống lông mi dài của Cẩu Nhi vẫn còn đọng một giọt nước mắt.
Trong ký ức của cũng từng một bóng dáng nhỏ bé giữa phố đông , vẻ mặt mờ mịt : "Ta để lạc mất ..”.
Hắn hiểu cảm giác của Cẩu Nhi.
Hiểu sự tuyệt vọng và tự trách .
Kỷ Lăng Tiêu lau khô giọt nước mắt của bé.
"Nương của cháu nhất định sẽ tìm ”.