Lý lão đầu coi Khương Dao gì, bắt đầu dùng nhiều sức lực.
Sau đó tay thiếu chút nữa bẻ qua, ông kinh ngạc vội dùng sức thì mới qua phía Khương Dao.
Lý lão đầu phát hiện nha đầu sức lực lớn kinh .
Tay nhỏ chân nhỏ nhưng sức lực lớn như !
Người xem cũng từ xem kịch vui chuyển thành kinh ngạc.
Ban đầu nghĩ chắc chắn Lý lão đầu sẽ thắng, nhưng cuối cùng giằng co lên.
Họ đều Lý lão đầu giỏi đánh , từng mấy tên côn đồ đến thu phí bảo hộ nhưng đều Lý lão đầu đánh bại!
Gân xanh tay Lý lão đầu nổi lên!
Mọi khẩn trương .
Tay Lý lão đầu áp xuống từng chút một.
Cuối cùng tiểu nương tử ấn xuống!
Tiểu nương tử thắng!
Ánh mắt của tất cả đều dừng ở tiểu nương tử với vẻ mặt đầy khiếp sợ.
Cẩu Nhi và Điềm Bảo hoan hô.
Lý lão đầu hừ lạnh tránh .
Khương Dao chiếm quầy hàng thì ông cũng gì nữa coi như cam chịu.
Khương Dao bày rượu xuống.
Cẩu Nhi hô lên.
Điềm Bảo lắc lư chân ngắn, chú ý tới đồ vật quầy hàng của Lý lão đầu.
Trên quầy hàng đó là đồ gỗ, gỗ khắc, ngựa gỗ, chong chóng...
Điềm Bảo thích, tay nhỏ túm ngựa gỗ mua, ngẩng đầu Lý lão đầu.
Lý lão đầu cũng nàng bé, trông nhỏ nhỏ, đáng yêu.
Ông kéo cơ mặt cứng đờ nở nụ , nhưng biểu tình trông càng hung ác hơn.
Điềm Bảo sợ hãi lui sang chỗ Khương Dao, đầu nhỏ thò trộm Lý lão đầu.
Cẩu Nhi ngẩng cổ lên hét to, tiếng hét non nớt vang lên khắp phố thu hút sự chú ý của .
Vì kiếm khách mà còn cùng khỉ nhỏ biểu diễn xiếc.
Cẩu Nhi ném đồ vật về phía con khỉ nhỏ, nó nhanh nhẹn bắt lấy.
Cẩu Nhi và con khỉ phối hợp ăn ý, thu hút nhiều xem.
rượu thực sự khó bán, thời đại nghèo thì nhiều, còn kẻ tiền ít.
Một cân rượu gạo giá 500 văn, đủ mua hai ba mươi cân gạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-115.html.]
Chỉ ít tiền và thích rượu ngon thì mới mua một ít.
TBC
họ cũng chỉ mua một cân.
Cẩu Nhi nỗ lực cả buổi trưa cũng chỉ bán một vò.
Đã đến chiều , nếu trở về thì sẽ muộn mất.
Ba vò rượu còn đành mang về.
Khi bọn họ chuẩn dọn quán về thì Lý lão đầu lắc lư tới.
“Ta mua một vò rượu ”.
“Một vò á?” Khương Dao ngạc nhiên.
“Sao? Sợ lão tử trả nổi tiền !” Lý lão đầu xong liền rút năm lượng bạc từ trong ngực.
Có khách tới thì đương nhiên đón tiếp.
Khương Dao vội vàng tâng bốc: “Không, ngài quá hào phóng nên mới thấy kinh ngạc”.
Lý lão đầu hài lòng, hừ hai tiếng, tâm trạng tồi.
Trước khi , ông đột nhiên đưa tay về phía Điềm Bảo.
Điềm Bảo thấy ông hung dữ, như thể sẽ đánh ngay lập tức nên sợ hãi chạy về phía Khương Dao.
Kết quả, một món đồ đưa đến mặt nàng bé.
Hóa là con ngựa gỗ mà nàng bé thích!
Đôi mắt Điềm Bảo sáng lên.
“Đã hỏng nên bán , ném thì tiếc, cho ngươi đấy”. Lý lão đầu chắp tay lưng, hề Điềm Bảo.
Điềm Bảo cầm con ngựa gỗ, đột nhiên cảm thấy Lý lão đầu đáng sợ như .
“Cảm ơn ông Lý~” Điềm Bảo với bóng lưng của ông .
Lý lão đầu hừ hai tiếng, đầu nhưng rõ ràng hài lòng.
Khương Dao mang theo hai đứa nhỏ và con khỉ, cõng hai vò rượu còn leo lên xe ngựa của Ngưu Đại Sơn về nhà.
Hôm nay về muộn, khi về đến nhà thì trời tối .
Chưa đến cửa thì thấy Tiền Chiêu Đệ đón, nhận vò rượu từ lưng Khương Dao.
“Sao về muộn ? Nương chồng lo lắng tới mức ăn ngon”. Tiền Chiêu Đệ .
Tiếng của Trình lão thái cất lên: “Lo lắng tới ăn ngon gì chứ, ăn uống vẫn ”.
Rồi bà mắng Khương Dao, mắng nàng suy nghĩ, cứ la cà chịu về nhà sẽ dễ gặp cướp.
Trình lão thái mắng thô tục.
bà lòng nên Khương Dao cảm thấy khó , theo thường lệ mà cãi với bà vài câu.
Tiền Chiêu Đệ chuẩn xong bữa tối.