nữ nhân bình thường đùa giỡn hăng say, thực tế là chỉ miệng chứ hề rung động, vô tâm vô phổi.
Vốn dĩ thích .
Cơ Hoài Dã tức giận tới ngứa răng.
còn cách nào chứ? Ai bảo bản bại tay nàng?
Tương lai còn dài mà đúng .
Ánh mắt Cơ Hoài Dã âm u, giống như thợ săn khi trúng con mồi, mang theo sự quyết tâm nhất định .
Khi Khương Dao về khách điếm liền thấy một bóng dáng nho nhỏ bậc thang cửa.
Khương Tiểu Hắc thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu lên thấy là Khương Dao thì vui vẻ.
“Đường tỷ, tỷ về !”
“Sao cửa?”
“Nương lo cho tỷ nên bảo đợi tỷ”. Tròng mắt thằng nhóc xoay chuyển, tò mò hỏi: “Đường tỷ tìm A Dã ca ca ?”
TBC
“ thế, cảm ơn ?”
Đôi mắt Khương Tiểu Hắc chứa chan sự cảm kích: “A Dã ca ca là , cứu nương của ! Đường tỷ, A Dã ca ca thật giỏi, thế mà là huyện lệnh!”
Khương Dao Khương Tiểu Hắc khen Cơ Hoài Dã thì trong lòng bỗng thấy vui sướng.
Hai trò chuyện khách điếm.
Sáng sớm hôm .
Khương Dao liền cùng Tiền Chiêu Đệ, Khương Tiểu Hắc thuê xe ngựa về thôn Thanh Mộc.
Khi tới thì lo lắng sốt ruột, thấp thỏm bất an, khi về mặt đầy vui sướng, như bước sang trang mới.
Chạng vạng, sân huyện nha.
Tân Mục phe phẩy cây quạt, khi dạo bước tiến liền thấy Cơ Hoài Dã đang ăn cơm, tức khắc vui vẻ.
“Tới sớm bằng tới đúng lúc, ăn cơm”.
Nói tới đối diện Cơ Hoài Dã.
“Tiểu Mạc Hồi, xới cơm cho gia”. Bày dáng vẻ đại gia.
Mạc Hồi để ý tới , đầu sang một bên.
“Một lượng bạc”.
Mạc Hồi lập tức đặt chén đũa xuống, xới cơm cho .
Tân Mục bất đắc dĩ lắc đầu: “Xem mặt mũi của đủ rung động lòng như tiền tài”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-111.html.]
Mạc Hồi xới cơm cho Tân Mục xong liền khom lưng đặt ở mặt .
“Tiểu Mạc Hồi thật ngoan”. Tân Mục xoa đầu Mạc Hồi.
Mạc Hồi tức tới cắn : “Lấy cái tay chó ”.
Tân Mục ngại ngùng thu tay : “Tiểu Mạc Hồi, quá hung dữ cẩn thận cưới nương tử đó”.
Mạc Hồi hừ nhẹ một tiếng, để ý tới .
Cái đồ đắn.
Tân Mục đồ ăn bàn, tổng cộng ba món, một đĩa thịt xương sườn kho tàu giống như để qua đêm, nhưng ngửi cực kỳ thơm…..
Tân Mục giơ đũa , định gắp.
Cơ Hoài Dã đột nhiên vươn tay , chuyển đĩa thịt xương sườn kho tàu tới mặt .
Tân Mục kinh ngạc, gì: “Ta chỉ nếm thử chút tay nghề của Tiểu Mạc Hồi, ngươi nhỏ mọn như thế?
“Món do nấu”. Mạc Hồi .
“Không ngươi, ai nấu?” Tân Mục kinh ngạc.
Ai nấu mấy món , thể khiến A Dã coi như bảo bối cho ăn chứ?
Có điều mờ ám!
“Cái …. Không cho ngươi”. Mạc Hồi cố ý úp úp mở mở.
Lúc chia sẻ bát quái thì tin, bây giờ thì muộn !
Cơ Hoài Dã hầu như chỉ ăn sương sườn.
Còn dư một ít, nỡ đổ nên dùng đĩa đậy kỹ, bỏ trong tủ bát, giữ để bữa ăn tiếp.
Tròng mắt Tân Mục sắp rớt tới nơi.
Sau khi ăn xong, liền tóm lấy Mạc Hồi hỏi ai nấu.
Mạc Hồi cuốn lấy còn cách nào, liền kể chuyện ngày hôm qua Khương cô nương ghé tới.
Lần , Tân Mục tin những lời lúc của Mạc Hồi.
“Đại nhân nhà ngươi coi trọng tiểu quả phụ thật ?” Tân Mục khiếp sợ.
Đồng thời, nảy sinh sự tò mò về tiểu quả phụ .
Rốt cuộc là vị cô nương như thế nào mới khiến A Dã rung động?
Thế mà vội vàng cha kế cho ?
Nếu để đám quan to hiển quý gả nữ nhi cho A Dã ở kinh thành thì chắc chắn sẽ chọc giận tới hộc máu.
Có trò để xem