Nữ phụ tu tiên - ta luyện đan chỉ để nuôi con - Chương 117 【Đào Hoa Nguyên Ký】

Cập nhật lúc: 2025-12-29 02:02:15
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tớ hình như cũng trở nên khác … vì như ?” Mạnh Tuế Tuế cảm thấy bản cao lên ít, trông chẳng giống thiếu nữ mười ba tuổi năm nào. Động tác của Tống Ly khựng , như tỉnh khỏi một giấc mộng dài.

, Mạnh Tuế Tuế năm chỉ mới mười ba.

mắt nàng lúc , là dáng vẻ Mạnh Tuế Tuế trưởng thành hơn trong lòng nàng.

Tống Ly buông vòng tay, lặng lẽ thiếu nữ mặt, hình tựa như bao phủ bởi một tầng quang huy nhàn nhạt. Quang linh căn trong lòng nàng, từ đầu đến cuối vẫn luôn mang hình dáng của Mạnh Tuế Tuế.

“Chúng ăn mặc thật kỳ lạ, nhưng như cũng ,” Mạnh Tuế Tuế mỉm , đưa mắt quanh, đôi mắt chợt sáng lên, “A Ly, tìm Đào Hoa Nguyên !”

Tống Ly và Mạnh Tuế Tuế là bạn học cấp hai, cũng là bạn duy nhất của .

Khi còn học, Mạnh Tuế Tuế đặc biệt yêu thích bài Đào Hoa Nguyên Ký, thường xuyên hỏi Tống Ly. Thật sự Đào Hoa Nguyên ? Nếu , nó ở ? Các nàng thể trốn đó ?

Trước giờ tan học mỗi ngày.

Mạnh Tuế Tuế vô thức bước về phía , kinh ngạc hiếu kỳ những cây xuân quy đào trái mùa kết quả nhanh đến trái với nhận thức cũ. Ánh sáng mộng ảo phủ lên hiện thực một lớp sa mỏng, biến tất cả nơi đây thành Đào Hoa Nguyên mà các nàng tìm kiếm suốt một thời gian dài.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Lý trí của Tống Ly khi bình tĩnh với nàng rằng, sự xuất hiện của Mạnh Tuế Tuế chứng minh khu rừng đào xảy vấn đề.

“Thời Tấn Thái Nguyên, Vũ Lăng nghề đ.á.n.h cá. Men theo con suối mà , quên mất đường xa gần. Chợt gặp rừng đào, hai bên bờ kéo dài mấy trăm bước, xen tạp cây khác, cỏ thơm tươi , hoa rơi rực rỡ.”

Giọng của Mạnh Tuế Tuế vang lên, cùng lúc đó, dường như còn tiếng gió lật trang sách xào xạc.

“Người đ.á.n.h cá lấy lạ, tiến lên phía , hết rừng .”

Tiếng nước chảy róc rách vang lên.

Tiêu Vân Hàn nhạy bén bắt âm thanh , bước chân chợt dừng.

“Bên biến.”

Mọi đang tìm Tống Ly đồng loạt phóng thần thức về phía âm thanh truyền đến.

“Có một con suối, nhưng trong rừng đào vốn nên sông suối.” Lục Ngọc thấp giọng .

“Là Tống Ly, Tống Ly đang ở trong dòng suối !” Lục Diễn đột nhiên kêu lên.

Thần thức của thấy mặt nước phản chiếu hai bóng nữ t.ử, một chính là Tống Ly, còn viền dáng hư ảo, tựa như tỏa ánh sáng.

“ cô nương Quang linh căn?”

Lục Diễn nghi hoặc đoán, nhưng khi thần thức theo bóng nước lên bờ, hề thấy ảnh của hai .

Mọi vội vàng chạy tới, nhưng đến gần, bóng phản chiếu trong nước liền biến mất, mặt suối chỉ còn trôi lững lờ vài cánh đào hồng.

“Họa cảnh quả nhiên xảy vấn đề, e rằng còn là tình huống phiền phức nhất.” Nguyệt Vô Ảnh trầm giọng .

Tề Mộng Chung hỏi: “Trước đây ngươi từng gặp qua tình huống như ?”

Nguyệt Vô Ảnh chậm rãi nhíu mày: “Trước … từng một .”

“Ta từng mua một bức trúc lâm đồ từ tay một thương nhân ngoại địa, định dùng nó để du lịch họa cảnh. Không ngờ bức tranh sửa đổi, góc bên trái dường như từng vẽ thứ gì đó, dùng b.út pháp tinh xảo, lấy trúc lâm và cỏ dại che lấp .”

“Sau khi tiến trúc lâm họa cảnh, phát hiện thư trai ban đầu biến thành quỷ trạch, trong giếng khô ngoài viện ngừng oán hồn tràn . Khi nhận bức tranh vấn đề, nhưng họa cảnh đủ ba ngày thì thể rời . May mà yêu quỷ trong họa cảnh tu vi cao, g.i.ế.c sạch chúng mới an rời khỏi.”

Nghe , Dương Sóc nghi hoặc hỏi: “Vậy thực lực yêu quỷ trong họa cảnh quyết định bởi điều gì?”

“Có liên quan đến bản sự vật xảy vấn đề trong bức họa, tạm thời suy đoán như . Dù loại họa cảnh quỷ dị cũng chỉ trải qua một , kinh nghiệm nhiều.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-tu-tien-ta-luyen-dan-chi-de-nuoi-con/chuong-117-dao-hoa-nguyen-ky.html.]

cô nương quang linh căn là do Tống Ly hư cấu , nàng cũng sẽ lực lượng yêu quỷ ?”

“Điều đó thì rõ. tìm Tống cô nương, chuyện tự nhiên sẽ sáng tỏ. Nàng sinh vì Tống Ly , ắt lời giải.”

Nghe những lời , dần thở phào nhẹ nhõm.

“Vừa ảnh Tống cô nương xuất hiện trong dòng suối, lẽ men theo con suối , chúng sẽ tìm nàng.”

“Đi.”

Không ai bao lâu, con suối tựa như điểm cuối, cứ kéo dài mãi.

thể cảm nhận rõ, phía rừng đào ngày càng rậm rạp, chân là t.h.ả.m cỏ mềm mại xanh non, giữa trung cánh hoa đào bay lả tả như đang rơi một cơn mưa hoa.

“Chuyện gì thế , rốt cuộc là ? Chúng cả một canh giờ , cảm giác như sắp từ nhà đến trung tâm kinh thành , con suối vẫn hết?” Lục Diễn nhịn càu nhàu.

“Nếu họa cảnh liên quan đến cô nương quang linh căn, vì xuất hiện suối nước và nhiều cây đào như …”

“Rừng hết thì đến nguồn nước, liền thấy một ngọn núi, núi cửa hang nhỏ, phảng phất như ánh sáng. Bèn bỏ thuyền, từ cửa hang mà .”

“Đến , đến ! Phía một hang động!” Lục Diễn tăng tốc chạy lên.

Suốt dọc đường, mày Nguyệt Vô Ảnh luôn nhíu c.h.ặ.t, dùng ánh mắt thẩm xét đầy hoài nghi quan sát xung quanh. Luôn cảm thấy trong cái bình thường ẩn chứa bất thường.

“Giống như một thông đạo.” Dương Sóc điểm sáng mờ mờ trong hang .

Tiêu Vân Hàn bỗng mở miệng: “Thần thức .”

Nghe , những khác cũng thử, phát hiện dường như một tầng màng mỏng ngăn cách hang động với họ, thần thức tới gần liền b.ắ.n ngược trở .

Nếu cưỡng ép đưa thần thức , mối liên hệ giữa bản và thần thức lập tức cắt đứt, như đá rơi xuống biển.

Hang động u ám sâu thẳm, tựa như miệng của một hung thú vực sâu đang há . Cùng lúc đó, trong bóng tối của hang động, vang lên những động tĩnh đầy bực bội.

“Thứ gì sáng đến thế, suýt nữa thì mù mắt , may mà kịp dùng Hóa Ảnh Thuật che ,” Giang Đạo Trần lẩm bẩm, khuôn mặt đen kịt hiện lên vẻ kiên nhẫn, “Chẳng lẽ thật sự cô nương quang linh căn?”

Đột nhiên cảm nhận đến gần cửa hang, hình Giang Đạo Trần lập tức dung nhập vách đá.

Còn tưởng bọn họ vì đề phòng mà sẽ chiếu sáng bộ chỗ tối, giờ xem căn bản chẳng coi gì! Lại còn để một vùng tối rõ ràng như !

Giang Đạo Trần nghiến răng ken két, sớm thế đồng ý giúp Hoành Miểu Lão Ma g.i.ế.c Hồi Hương Chấm Đường Trắng, nào chịu uất ức thế !

“Ban đầu hẹp, chỉ đủ một qua. Đi thêm vài chục bước, bỗng nhiên rộng mở.”

Cuối cùng, Lục Diễn và những khác vẫn lựa chọn tiến thông đạo , sang phía bên xem tìm Tống Ly .

Vì cửa hang quá hẹp, chỉ đủ một , nên Nguyệt Vô Ảnh, tạo họa cảnh dẫn đầu, Lục Diễn và mấy tiểu bối Trúc Cơ bảo vệ ở giữa, Tề Mộng Chung đoạn hậu.

Theo từng bước tiến sâu, thông đạo dần rộng . Ban đầu Nguyệt Vô Ảnh còn khom lưng, nghiêng , giờ thể thẳng .

Trong cảnh u tối như , khi đủ gian hoạt động, Nguyệt Vô Ảnh gần như theo bản năng lật tay lấy một chiếc đèn l.ồ.ng.

Ánh sáng chiếu rọi thông đạo âm u ẩm ướt, Nguyệt Vô Ảnh đột nhiên hít sâu một .

“Trên vách đá chữ.”

Loading...