Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chương 91
Cập nhật lúc: 2024-10-24 18:28:59
Lượt xem: 211
Ngày thứ ba Minh Yên đã khỏe trở lại, có điều vẫn mềm yếu và yếu ớt ở nhà nuôi, mấy ngày nay, Nam thành lại xảy ra động đất.
Khi cô nằm trong chăn xem chuyện phiếm trong giới mới biết giá cổ phiếu Minh thị đều ngã về trước giải phóng, chuỗi vốn của nhiều hạng mục bị đứt gãy, đối tác đều rút vốn, Minh thị nợ một khoản tiền lớn, ngay cả dòng tiền Lam thị cũng xoay vòng không linh hoạt.
Bây giờ việc này ồn ào huyên náo. Minh Yên kinh hãi một chút, mấy ngày trước Hoa Tư còn hào nhoáng tổ chức tiệc rượu, lúc này mới bao lâu Minh gia đã phá sản?
Nghĩ đến mấy ngày nay anh em Úc gia ngày đêm bận rộn, trong lòng Minh Yên đã hiểu được vài phần. Cuối cùng Úc Hàn Chi vẫn là không muốn buông tha cho Minh thị, hoặc là nói không buông tha khối bánh ngọt khổng lồ Nam thành này.
Tư bản xâm lấn, chắc chắn sẽ mang lại những thay đổi lớn.
"Cô Minh Yên, dưới lầu có người tìm." Chú Lưu đi lên gõ cửa nói.
Mấy ngày nay Úc Hàn Chi ra lệnh cho cô không được xuống giường, Minh Yên đang định nằm xuống, nghe vậy vội vàng kêu lên: "Tôi xuống ngay đây."
Minh Yên đứng lên cố ý thay một chiếc váy dài xinh đẹp, chải lại mái tóc dài mượt mà, đi dép lê tai thỏ phấn nộn xuống lầu, vừa xuống đã thấy Hoa Tư ngồi trên sô pha chờ cô.
Sắc mặt Hoa Tư tiều tụy, thấy cô vội vàng đứng dậy, nói: "Minh Yên."
"Là cô." Minh Yên có chút kinh ngạc, thật không ngờ Hoa Tư lại tới tìm cô, là bởi vì chuyện Minh gia sao?
Mấy ngày nay Hoa Tư đã kiệt sức rồi, trước kia Minh Hòa Bình mặc kệ chuyện trong nhà, Minh Yên cả ngày chỉ lo ăn uống vui chơi cũng không thấy Minh gia lộn xộn, hiện giờ cô ta tiếp nhận mới phát hiện quản lý là một môn học huyền bí cỡ nào, không nói rõ các loại chuyện của tập đoàn, chi phí ăn uống của người giúp việc, người giúp việc lười biếng vân vân, đã làm cho cô ta bó tay toàn tập, chỉ có thể tìm Lam Hi khóc lóc kể lể.
Nhiều lần, Lam Hi cũng không thích nghe, hơn nữa lần này Minh thị xảy ra chuyện, Lam gia cũng tổn thất nghiêm trọng, một tỷ đầu tư cũng đã tổn thất hơn phân nửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-91.html.]
Hoa Tư thấy mình sứt đầu mẻ trán, mà Minh Yên còn đang ngủ nướng, mặc váy dài quyến rũ, càn rỡ xuống lầu, so với lúc ở Minh gia khí sắc còn tốt hơn, một bộ thiên kim tiểu thư điệu bộ, nhất thời trong lòng cô ta rất không thoải mái.
"Cô đến tìm tôi có việc gì không? Uống cà phê hay nước trái cây?" Minh Yên thản nhiên hỏi.
"Cà phê đi." Hoa Tư có chút khó nói, lần này cô ta đến Úc gia là muốn cầu xin Minh Yên.
Minh Yên gật đầu, đi đến máy pha cà phê pha cà phê, sau đó tự pha trà gừng uống. Đang trong thời kỳ sinh lý cô không thể uống cà phê, nhưng hầu như ngày nào Úc Hàn Chi cũng uống cà phê, Minh Yên bị ảnh hưởng bởi anh, không thể uống cũng thích ngửi thấy mùi cà phê.
"Cô ở Úc gia có khỏe không?"
"Rất tốt." Minh Yên gật đầu. Mỗi ngày ăn ngon, uống được, ngủ ngon, Úc Hàn Chi còn sợ cô buồn bực, mỗi ngày đều chuẩn bị một chút niềm vui nho nhỏ, giúp cô mua thêm rất nhiều thứ, quần áo và giày dép tùy chỉnh đều chất đầy phòng thay đồ, biết cô thích bà Lý làm điểm tâm, còn thuê bà Lý, khi Úc Vân Đình đi làm bà Lý mới lấy điểm tâm ra lò.
Minh Yên vui vẻ hưởng thụ, cẩn thận che không nói, rất nhiều thứ không thể nói, nói ra sẽ dễ dàng bay đi.
Hoa Tư chua xót nói: "Minh gia xảy ra chuyện hẳn là cô cũng nghe nói đi. Lúc trước ba hợp tác với một công ty nước ngoài dự án 2 tỷ, sau đó lại lần lượt hợp tác một số hạng mục nhỏ, hiện giờ đối phương rút vốn, để lại một lỗ hổng tài chính lớn, hơn nữa còn có một tập đoàn xuyên quốc gia muốn thu mua Minh thị, hiện tại Minh gia nước sôi lửa bỏng, ngay cả Lam Hi cũng bị liên lụy."
"Vậy cô muốn xử lý như thế nào?" Mấy ngày nay Minh Yên sống trong lon mật ong, hiếm khi có kiên nhẫn, muốn nhắc nhở cô ta vài câu.
"Minh Yên, quan hệ giữa cô và anh em Úc gia tốt như vậy, nếu không cô nói với Úc Vân Đình một chút, xem có khả năng hợp tác hay không?" Kỳ thật còn có Kỳ gia, nếu Minh Yên nguyện ý tìm Kỳ Bạch Ngạn, với trình độ si mê của Kỳ Bạch Ngạn đối với Minh Yên, nhất định không nói hai lời sẽ ném một số tiền lớn cứu viện, nhưng lời này Hoa Tư không nói ra được.
Minh Yên nhẹ nhàng cắn môi, cô uống một ngụm trà gừng, lắc đầu nói: "Hoa Tư, một Lam gia cũng không cứu được Minh gia, cô cảm thấy Úc gia sẽ tranh đoạt vũng nước đục này sao? Đừng nói Úc gia, cho dù tôi tìm tên điên Kỳ Bạch Ngạn kia, anh ta cũng không muốn đi khuấy vũng nước đục này. Cô đánh giá tôi cao rồi. Đối với họ, tôi không quan trọng đến mức đó."
Minh gia nhất định sẽ bại trận, từ khi ba cô bắt đầu vào tù, Minh gia cũng đã xóa tên trong giới thế gia Nam thành rồi, nếu Hoa Tư còn tự lừa mình dối người, cô cũng không có biện pháp. Lam gia vào trận cùng lắm là muốn một mình nuốt con cá lớn, cá lớn trọng thương, những con cá khác làm sao có thể ăn thịt bừa bãi được? Để cho bọn họ nhả thịt cá trong miệng ra, cứu con mồi trong miệng quả thực buồn cười.
"Cô thử cũng không muốn sao?"
"Không muốn." Minh Yên buộc tóc lỏng lẽo: "Tôi ăn nhờ ở đậu đây, em gái. Hiện giờ tôi dựa vào Úc Hàn Chi nuôi, nếu chọc giận anh ta, tôi bị đuổi ra ngoài, vậy tôi đi đâu khóc?"
"Ở trong mắt cô, đàn ông so với Minh gia còn quan trọng hơn sao?" Sắc mặt Hoa Tư trắng bệch, cô ta không dám tin mắng: "Sao cô lại ích kỷ như vậy? Cô đã quên ba nuôi cô như thế nào sao?"