Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chuong 353
Cập nhật lúc: 2024-11-13 10:19:05
Lượt xem: 20
Bà cụ nhẹ nhàng đặt album ảnh xuống đầu gối, tháo cặp kính lão ra, vành mắt đỏ hoe, nghèn nghẹn nói: "Các con còn nhớ mình có một người anh em cùng mẹ khác cha không?" Nghe đến đây, hai anh em nhà họ Lê thoáng liếc nhìn nhau, thầm nghĩ: Hỏng rồi, bà lại nhắc đến chuyện này rồi.
Mười lăm năm trước, sau vụ tai nạn máy bay, bà cụ đã ốm một thời gian dài. Những năm gần đây, bà lại trở nên hay xúc động, thường nói mình mơ thấy đứa cháu nhà họ Thẩm kia, linh cảm rằng đứa bé đó vẫn còn sống và nhờ hai anh em tìm kiếm. Nhưng dù đã tìm nhiều năm, tung tích của nó vẫn bặt vô âm tín.
"Mẹ, chuyện đó đã qua bao lâu rồi, mẹ đừng quá đau lòng nữa." Con trai cả nhà họ Lê dịu dàng khuyên nhủ.
"Đúng đó mẹ, con và anh cả đã tìm kiếm đứa cháu nhà họ Thẩm suốt mấy năm nay rồi, không có tin tức gì tức là chuyện tốt, phải không mẹ?" Con trai thứ cũng nhẹ giọng an ủi.
Bà cụ hừ lạnh, ánh mắt uy nghiêm: "Các con có thật lòng tìm kiếm nó không? Hay chỉ nói lời qua loa để dỗ mẹ? Dù sao nó cũng không phải con ruột của các con, nên các con chẳng để tâm đúng không?"
"Không phải vậy đâu mẹ, chúng con đã tận tâm tìm kiếm rồi." Con trai thứ nhà họ Lê khổ sở đáp.
"Mẹ à, chẳng lẽ mẹ đã có tin tức gì về đứa nhỏ đó sao? Nó ở đâu? Chúng con sẽ lập tức đến đón." Thấy bà cụ giận dữ, con trai cả lập tức lo lắng, ngập ngừng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-353.html.]
Hai anh em nhà họ Lê uy nghiêm, ngoài đời không sợ trời không sợ đất, chỉ kính sợ mỗi người mẹ của mình. Bình thường bà cụ rất hiền từ, nhưng một khi nổi giận, dường như cả sàn nhà cũng phải rung chuyển.
"Không cần đâu, trông chờ vào các con thì đến khi mẹ mất cũng chưa chắc đã tìm được người!" Bà cụ căng mặt lạnh lùng nói, "Nếu các con thật lòng xem mẹ là mẹ, thì hãy giúp mẹ một việc nhỏ."
Nghe bà nói vậy, hai anh em họ Lê hiểu ra ngay. Phải công nhận mẹ của họ thật mạnh mẽ, ngay cả khi nhờ vả người khác cũng khiến họ toát mồ hôi lạnh. Dù có bận rộn hay có chuyện gì đi nữa, họ cũng không dám từ chối.
Hai người liên tục gật đầu, dỗ dành bà cụ. Bà cụ lúc này mới dịu lại đôi chút, kể cho hai người nghe về cuộc điện thoại bà vừa nhận được, rồi căn dặn: "Bằng mọi giá, hãy đóng cửa biên giới, tìm cho bằng được đứa nhỏ. Nếu chưa tìm thấy thì đừng về gặp bà già này nữa. Năm xưa mẹ nợ nó quá nhiều, không biết bao năm qua nó đã phải chịu đựng những gì."
Dứt lời, bà cụ lại rưng rưng nước mắt. Hai anh em nhà họ Lê vừa khuyên nhủ vừa kín đáo trao đổi ánh mắt với nhau. Quan hệ ở vùng Điền Nam khá phức tạp, nên họ quyết định nhân dịp này chỉnh đốn lại toàn bộ.
Thế là mệnh lệnh lập tức được ban xuống, yêu cầu đóng cửa biên giới, triệt phá thế lực đen tối ở khu vực Tam Giác Vàng, và thiết lập quân đội dọc theo toàn tuyến.
Lê gia nhanh chóng bắt đầu hành động.